Thần điện Hiên Viên, tẩm cung Hiên Viên Đế.
Hiên Viên Đế của giờ khắc này ôm mỹ nhân trong lòng, sớm đã quên mũi tên xuyên không trên thần điện, cũng đã quên lời cảnh cáo của Kiêm Hà.
Thể chất ma mị của Huyễn Ma của Kiêm Hà, ngay cả khi cô ấy không thể hiện bất kỳ tình cảm nào, thì vẫn có một sự cám dỗ tự nhiên đối với nam nhân.
Nến đỏ lung linh, xạ hương quyến rũ.
Nhìn Hiên Viên Đế đang từng bước đi về phía cô ấy với nụ cười trên khóe miệng, lòng Kiêm Hà ngày một chùng xuống.
Thần niệm chịu sự khống chế, lúc này cô ấy thậm chí còn không thể thốt ra lời cảnh cáo nào.
Đến lúc này Hiên Viên Đế đã mất đi cái uy đế vương, trong mắt chỉ tràn đầy sắc dục.
Ngồi ở mép giường, đưa tay cởi quần áo của Kiêm Hà.
Kiêm Hà không cách nào phản bác, nước mắt cô cứ thế trào ra, không thể dừng lại được nữa.
Huyễn Ma vốn không có khái niệm về danh tiết, nhưng Kiêm Hà lại là một ngoại lệ.
Theo cùng với từng lớp quần áo bị lột ra, trái tim cô ấy càng trở nên tuyệt vọng.
"Theo quả nhân, quả nhân sẽ không phụ ngươi.
"Đúng lúc này, một tiếng chấn động lớn từ bên ngoài truyền đến.
Tiếp đó mặt đất lung lay, rồi mọi thứ bắt đầu rung chuyển.
Sắc mặt Hiên Viên Đế biến chuyển lớn, không còn để ý đến Kiêm Hà nữa, ông ta chỉnh lý quần áo xong xuôi, bước nhanh ra khỏi cung để kiểm tra động tĩnh khác thường.
Kiến trúc cao nhất trong thần điện Hiên Viên mang tên thần điện Hậu Thổ, bên trong cung phụng tượng thần của Hậu Thổ Nương Nương.
Tuy rằng sau này Hậu Thổ Nương Nương thân hóa lục đạo luân hồi, đồng nghĩa với việc bỏ rơi Thổ tộc, nhưng người Thổ tộc cũng không quên ân tình mà Hậu Thổ Nương Nương để lại cho Thổ tộc.
Trong thần điện Hiên Viên vì bà ấy mà dựng nên bức tượng cao nhất, các nghi thức đại lễ được cử hành theo bốn mùa trong năm, hương hỏa đầy đủ quanh năm không dám quên.
Nhưng vào lúc này, bức tường đá cứng rắn của thần điện Hậu Thổ đã bị xuyên thủng, toàn bộ ngôi đền bị lực va chạm cực lớn nghiền nát và sụp đổ.
Trên đống đổ nát, bức tượng của Hậu Thổ Nương Nương đứng im bất động như núi.
Một mũi tên tình cờ được hai bàn tay đang chắp lại của bà ấy đỡ được, đôi tay của bà ấy dường như không dừng lại, vẫn run rẩy kịch liệt.
Nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này, các tế tư trong thần điện đều quỳ xuống đất, nước mắt lưng tròng.
Hiên Viên Đế cũng không ngoại lệ, trước tiên không truy hỏi mũi tên kia từ đâu tới, là do ai bắn, tình thế lúc này cho thấy Hậu Thổ Nương Nương cũng không bỏ rơi bọn họ, Hậu Thổ Nương Nương đã hiển linh rồi.
Mặc dù Hậu Thổ Nương Nương đã trốn vào Cửu U, nhưng thần tính của bà vẫn còn lưu lại ở nhân gian, theo cùng với sự mất đi của Hậu Thổ Nương Nương, thần tính trong nhân gian cũng dần tiêu tán từ lâu, pho tượng ở Quy Khư hẳn là thần tính cuối cùng của bà.
Tuy nhiên, ngay lúc mọi người nghĩ rằng mũi tên sẽ không còn đủ sức để thoát khỏi đôi tay của Hậu Thổ Nương Nương, pho tượng của Hậu Thổ Nương Nương cư nhiên lại bắt đầu rung chuyển kịch liệt.
Trong lòng Hiên Viên Đế thầm nghĩ rằng không ổn rồi, muốn sử dụng dòng khí Tiên Thiên Mậu Thổ để trợ giúp tượng thần cản mũi tên lai lịch bất minh này.
Đáng tiếc thay ông ta đã ra tay quá muộn, còn chưa kịp phát ra khí Tiên Thiên Mậu Thổ nhập vào pho tượng, mũi tên đột nhiên thoát khỏi sự kìm hãm trong lòng bàn tay của Hậu Thổ Nương Nương, đâm thẳng vào trái tim của bà.
Ngay sau đó, pho tượng cao lớn linh thiêng của Hậu Thổ Nương Nương hóa thành bột phấn, tiếp đó một tiếng thở dài đồng thời vang lên trong lòng tất cả mọi người: "Ý chí của Thái Cổ Nguyệt Ma đã thức tỉnh rồi!"Đến cùng thì một tia thần tính cuối cùng của Hậu Thổ Nương Nương để lại ở hồng hoang Quy Khư cũng đã tan vào hư vô.
Hiên Viên Đế sắc mặt âm trầm như nước, nếu như mũi tên thứ nhất vừa mới làm cho ông ta bất an, vậy thì mũi tên thứ hai này, thật sự khiến cho ông ta sợ hãi.
Hậu Thổ Nương Nương không còn bao nhiêu thần tính, không đón được mũi tên này cũng là chuyện bình thường, nhưng lời nói của bà lại khiến Hiên Viên Đế vô cùng bất an.
Chỉ là điều khiến ông ta bối rối chính là ý chí mà Thái Cổ Nguyệt Ma lưu lại trong Quy Khư thiếu thốn đến đáng thương, làm sao ý chí có thể đột nhiên khôi phục lại được?Sau đó Hiên Viên Đế lại nghĩ tới một chuyện khác, ý chí của Thái Cổ Nguyệt Ma bị phong ấn trong huyết mạch của tộc Hậu Nghệ, mũi tên này lại bắn từ phía đông, có lẽ có thể từ bộ tộc Đông Di mà tra ra được chân tướng.
Ngay lập tức, Hiên Viên Đế hạ lệnh cử người đi đến bộ Đông Di để tìm hiểu chân tướng, sau đó ông ta lập tức quay trở lại tẩm cung để giải trừ cấm chế thần niệm của Kiêm Hà và khiến cô ấy mở miệng giải thích.
"Ngươi rốt cuộc là ai? Mũi tên kia có quan hệ gì với ngươi?" Hiên Viên Đế hỏi.
"Ta là tướng quân Kiêm Hà của Ma Đạo, mũi tên kia là do người của Ma Đạo bắn ra.
""Ma Đạo? Làm sao lại chưa từng nghe qua?""Thả ta đi đi, thời gian của ngươi không còn nhiều nữa.
" Kiêm Hà nói.
"Quả nhân tạm thời không đụng vào ngươi, nhưng cũng sẽ không để cho ngươi tùy ý rời đi.
Quả nhân muốn xem xem cái thứ gọi là Ma Đạo lại có thủ đoạn thông thiên gì.
"