Phản ứng của Kiêm Hà khiến Hiên Viên Đế nghi ngờ, mũi tên giống như ngôi sao băng xẹt trên khoảng không khiến ông ta trong lòng thầm giật mình.
“Rốt cuộc thì ngươi là ai?” Hiên Viên Đế dùng tay nâng cằm Kiêm Hà lên hỏi.
Hành động này rất ngả ngớn, Kiêm Hà chưa từng chịu sự sỉ nhục như vậy.
Thấy được rằng Hiên Viên Đế đã không để tâm đến lời cảnh báo của cô ấy.
Cũng khó trách được, do ông ta đã làm hoàng đế quá lâu rồi, nhìn khắp Quy Khư, người đáng cho ông ta để mắt đến cũng không nhiều.
Mũi tên của A Lê quả thực rất bá đạo, phá không bất khuất tiến lên phía trước, nhưng chỉ riêng uy lực của mỗi mũi tên này tạo ra thì không đủ để Hiên Viên Đế thay đổi ý định.
Trước giờ chỉ có nữ nhân mà ông ta chán ngấy rồi bỏ rơi, chứ chưa từng có nữ nhân nào mà ông ta không có được.
"Ngươi mặc kệ ta là ai, hiện tại thì mau thả ta ra đi, ta có thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
" Kiêm Hà tức giận nói.
"Ồ, quả nhân lại muốn xem xem ai lại có thể đến thần điện Hiên Viên mà đem ngươi đi.
"Nói xong, nghi lễ tiếp tục cử hành.
Kiêm Hà hoàn toàn không tự chủ mà bị hai tế tư ép buộc hoàn thành nghi thức nhập cung, tiếp đó, thì bị đưa vào tẩm cung Hiên Viên.
A Lê bắn ra một mũi tên, xuyên qua phần lớn bầu trời của hồng hoang Quy Khư.
Những thổ dân ở hồng hoang thì không biết nguồn gốc của mũi tên, nhưng những cao thủ đỉnh cao của Nhân, Tiên hai đạo bị dịch chuyển đến đây và người của Ma Đạo, đều nhận ra rằng đó là mũi tên Tiên Vũ Khánh Linh do A Lê bắn ra.
Đáng tiếc mũi tên bắn từ đông sang tây, giờ khắc này, Thùy Họa đang chiến đấu ác liệt với hung thú ở núi Lưu Ba lại không nhìn thấy.
Trương Chi Viễn nhìn thấy mũi tên, một mực đi theo quỹ đạo của mũi tên đến tận phía tây để tìm kiếm tung tích của A Lê.
Vấn đề của Kiêm Hà vẫn luôn được Trương Chi Viễn theo dõi, ông ta biết mức độ nghiêm trọng của nó như thế nào.
Nửa giờ sau, Trương Chi Viễn đến lãnh địa của bộ tộc Đông Di, nhìn thấy A Lê đang tụ tập vui vẻ với tộc nhân của mình.
Sau khi A Lê bắn mũi tên đó, những tộc nhân Đông Di lại một lần nữa vô cùng kinh ngạc, và sau khi cô bé bắn mũi tên đó, cô nhận ra rằng mình đã ngưng tụ được thần cách của Thái Cổ Nguyệt Ma.
Cô bé rất kích động, háo hức chờ được chia sẻ niềm vui trong lòng với những người khác trong Ma Đạo.
Sau khi giải thích nguồn gốc của mình với những người trong tộc, cô ấy đã nhờ họ giúp đỡ, tìm tung tích của các thành viên khác của Ma Đạo.
Bộ tộc Đông Di hiện coi A Lê là chuyển thế của Nguyệt Thần, xem lời cô bé như mệnh lệnh mà nghe theo, lập tức bố trí người đi tìm.
Trương Chi Viễn là một con cáo già, nhìn thấy A Lê dễ dàng chinh phục bộ tộc Đông Di hùng mạnh như vậy, trong lòng ông ta có nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Bộ tộc Đông Di có hơn hai vạn người, ngoại trừ già trẻ, ốm yếu và tàn tật, nam nữ đều là tay thiện xạ.
A Lê tập hợp bộ tộc Đông Di, đồng nghĩa với việc Ma Đạo có thêm một thế lực hùng mạnh.
Sau khi Trương Chi Viễn cảm khái một phen, ông ta đã ngay lập tức yêu cầu được gặp A Lê, ông ta đã trực tiếp kể về chuyện của Kiêm Hà ngay khi gặp được.
A Lê nghe xong, tức giận vô cùng.
Đứng phắt dậy và treo thượng cổ cốt cung trên người, chuẩn bị đi đến thành Thủ Dương.
"Thành Thủ Dương đang được bảo vệ nghiêm ngặt, chỉ với chiến lực nửa bước thiên tôn thì cũng có hàng chục người, còn có hàng vạn binh lực tinh nhuệ thủ thành nữa.
Tên Hiên Viên Đế kia có lực chiến Thiên Tôn, một mình ngươi sẽ không thể cứu được Kiêm Hà đâu.
" Trương Chi Viễn nói.
“Chị Kiêm Hà đang gặp nguy hiểm, cho dù ta không cứu được chị ấy, thì cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
” A Lê nói.
"E rằng ngươi đi thì cũng vô dụng, nếu như xảy ra tranh chấp, ngươi chẳng những không cứu được cô ta, ngược lại còn khiến bản thân gặp nguy hiểm.
"Mặc dù trong lòng A Lê lo lắng nhưng cô bé biết rằng những điều Trương Chi Viễn nói là thật.
Tuy lực chiến cô bé mạnh mẽ, nhưng quả thật giỏi công không giỏi thủ, không có sự bảo vệ của Ngạo Phong, cô bé bắn không được mấy mũi tên.
“Thành Thủ Dương ở đâu?” A Lê hỏi.
Trương Chi Viễn chỉ tay về phía tây.
"Còn thần điện Hiên Viên thì sao?"Trương Chi Viễn lần nữa chỉ đường cho A Lê, rồi thắc mắc hỏi: “Cô muốn làm gì?”A Lê không nói gì, đi về phía một cây dương khổng lồ cao chót vót trong lãnh địa của bộ tộc Đông Di.
Phi thân lên ngọn cây dương, cô bé mở ra ưng nhãn, khóa chặt vào vị trí của thần điện Hiên Viên mà Trương Chi Viễn chỉ cho, rồi bắn một mũi tên vào không trung.
Mũi tên này do A Lê tức giận bắn ra, mũi tên bắn ra khỏi cung, hư không như vỡ tan.
Vụn gỗ trên cây dương rơi xuống kêu sột soạt, bay vút đi cùng với cơn lốc do chuyển động của mũi tên tạo ra.
Sau khi bắn xong mũi tên này, A Lê lại liên tiếp giương cung bắn ra bốn mũi tên nữa, bắn về bốn phương tám hướng.
Cô bé tin rằng chỉ cần có người của Ma Đạo nhìn thấy những mũi tên của cô bé, họ sẽ lần theo quỹ tích mà những mũi tên phá không để lại để tìm đến cô.