Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 537 - Chương 537: Thiên Tôn Mạnh Nhất (1).

Chương 537: Thiên Tôn Mạnh Nhất (1).

Người có tên, cây có bóng.

Cho dù Hiên Viên Đế ở trong lòng nhạo báng Thanh Đế bao nhiêu lần đi nữa nhưng khi nghe nói Thanh Đế đến vẫn không nhịn được mà cả thân thể lẫn tinh thần đều chấn động.

Hiện tại vòng xoáy hư không đen kịt trên bầu trời chỉ thiếu chút nữa là hoàn toàn tan biến, kế hoạch sát thần mắt thấy đã thành công, Hiên Viên Đế cắn răng liều mạng huy động Hoàng Kim Cự Kiếm, muốn nhân lúc trước khi Thanh Đế hiện thân đánh nát vòng xoáy hư không.

Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện có chỗ không đúng, vòng xoáy hư không không những không tiêu tán mà ngược lại còn có xu thế tích tụ lại, đây là do có người đang hồi phục nó!Thời điểm Tử Thần niết bàn sinh ra vòng xoáy hư không là do Thần Cách của Tử Thần hóa thành, lực lượng có thể chữa trị được Thần Cách ở Hồng Hoang chỉ có vô thượng thần công Nhất Thốn Quang Âm tức là một tấc thời gian của Thanh Đế mới có thể làm được.

Nhất Thốn Quang Âm, Nhất Thốn Kim, Thanh Đế dùng chân khí Tiên Thiên Ất Mộc nhập đạo, thanh tu ba ngàn năm lĩnh ngộ ra được thuật Ngụy Trường Sinh.

Sở dĩ nói là “Ngụy” Trường Sinh là vì công pháp này không thể khiến vật sống trở về một đoạn thời gian nào đó nhưng lại có thể đưa sự vật trở về trạng thái trước khi bị tổn thương.

Thanh Đế hiện thân ở trên không trung, sau đó lục quang đại biểu cho Nhất Thốn Quang Âm rơi vào trong vòng xoáy hư không do Thần Cách của Thùy Họa hóa thành, vòng xoáy hư không liền từng chút từng chút quay lại trạng thái trước khi bị công kích, từ trạng thái bất động sắp tan biến đến một lần nữa vững chắc kiên cố xoay vòng trên bầu trời.

Đợi đến khi thời gian thi pháp của Nhất Thốn Quang Âm trùng khớp với thời gian công kích của Hiên Viên Đế, vòng xoáy hư không đã khôi phục như ban đầu, bắt đầu hấp thu khí đen do hồn năng hóa thành.

Toàn bộ quá trình, Hiên Viên Đế không hề tốn công vô ích công kích thêm bất cứ lần nào nữa, ngược lại có chút vui mừng khi thấy việc sắp thành.

Bởi vì Nhất Thốn Quang Âm một khi đã thi pháp thì không thể dừng lại, hơn nữa thời gian thi pháp càng lâu thì phản phệ lên người Thanh Đế sẽ càng mạnh.

Cái mà Nhất Thốn Quang Âm tiêu hao thật ra chính là thọ nguyên của Thanh Đế, lúc ông ấy đến phong thần tuấn lãng tựa ngọc cứ như sẽ vĩnh viễn tươi trẻ như vậy mãi mãi không già, mà hiện tại đầu tóc đã hóa trắng, khóe mắt và giữa trán đều đã sinh ra nếp nhăn.

Chiến lực của Tử Thần Hiên Viên Đế đã thấy qua rồi, còn xa mới bì được với uy năng của Thanh Đế, nếu như Thanh Đế vì giúp Tử Thần ngưng tụ lại thân xác một lần nữa mà bị trọng thương, vậy thì mấy vạn người chết của tộc Thổ xem như là có giá trị, thậm chí còn có ý nghĩa hơn việc diệt Tử Thần nhiều.

Hiên Viên Đế nghĩ như vậy là do hắn không hiểu Tử Thần niết bàn có ý nghĩa gì, nếu như để hắn biết một khi Tử Thần trùng sinh, chiến lực sẽ lập tức tăng đến cảnh giới Chí Cường Thiên Tôn nói không chừng hắn sẽ hối hận đến xanh ruột.

Cũng bởi vì hắn chẳng biết chút gì về Tử Thần, cho nên khi hắn thấy bộ dạng già yếu tóc trắng xóa của Thanh Đế khóe miệng mới không kiềm được mà lộ ra ý cười.

Không chỉ thần niệm của Thanh Đế già đi mà còn có cả thần niệm uy áp, điều này cũng có nghĩa là chiến lực của Thanh Đế cũng trôi đi theo thọ nguyên.

Đợi đến khi Thanh Đế từ trên không rơi xuống đất, Hiên Viên Đế liền cất bước lớn đi về phía ông ấy, hắn hiện tại có tự tin để đơn độc khiêu chiến với Thanh Đế.

Bất quá dù sao thì Thanh Đế cũng là lãnh tụ tinh thần của tộc Mộc, lại là tuyệt thế cường giả danh chấn ở Hồng Hoang hơn cả ngàn năm, cho dù Hiên Viên Đế có nổi lên sát tâm thì vẫn phải giữ lễ nghi cơ bản nhất.

Hiện tại Tử Thần đã hoàn toàn bị hắn vứt ra sau đầu, tùy ý hấp thụ hồn năng, để cô ta trùng tu lại thân thể thì đã sao, dù sao cũng đã thăm dò ra khuyết điểm chí mạng của cô, sau khi giết chết Thanh Đế lại quay sang giết cô ta thêm lần nữa cũng không muộn.

Huống chi vừa rồi chỉ có thủ hạ của hắn tham gia sát thần, hắn và Thủ Tịch Đại Tế Tư vẫn chưa hề tham chiến, cho nên Hiên Viên Đế không hề kiêng kỵ việc để Tử Thần trùng sinh.

“Hiên Viên bái kiến Thanh Đế bệ hạ, bệ hạ không ở núi Không Tang bế quan, sao lại đột nhiên có hứng thú đến thành Thủ Dương?” Hiên Viên Đế trên mặt nở nụ cười nhưng ngữ khí lại hùng hổ dọa người.

“Tĩnh cực tư động.

” Thanh Đế nhàn nhạt nói ra bốn chữ.

“Tĩnh cực tư động? Vạn dặm núi sông ở Hồng Hoang cảnh đẹp như vẽ, đến cả núi Lưu Ba được xưng là cấm địa nhân gian mà Thanh Đế bệ hạ cũng dám đơn độc tiến vào, vì sao phải chạy đến đây phá hủy chuyện lớn mà ta dốc lòng tính toán?”“Quả nhân đến vì cô ấy.

” Thanh Đế chỉ vào vòng xoáy hư không lúc này vẫn đang không ngừng xoay tròn hấp thu hồn năng nói.

Bình Luận (0)
Comment