Khi đến nơi cách thành Thủ Dương mười dặm, từ xa liền thấy sát khí xung thiên bay lên từ trong thành, hai người A Lê và Bạch Vô Nhai liền tăng tốc phi hành.
Ai biết khi đến bên ngoài thành, lại phát hiện binh lực của tộc Thổ trên núi Thủ Dương lại đang mai phục bên ngoài thành, đây chính là chỗ hơn người của Hiên Viên Đế, không chỉ trong thành bố trí sát cơ nặng nề mà bên ngoài thành cũng chừa lại hậu chiêu.
Bạch Vô Nhai bảo vệ A Lê, hai người vừa giết vừa lui, đợi đến khi tụ họp với một vạn xạ thủ của bộ tộc Đông Di, liền kịch liệt chém giết với quân của núi Thủ Dương.
Ngân Hồ Bạch Vô Nhai có sát tính vô cùng mãnh liệt, tiễn của A Lê bách phát bách trúng, tuy rằng tộc Thổ có hai vạn người nhưng cán cân lợi thế cũng không hề nghiêng về phía họ, chỉ là muốn đột phá vòng tuyến của họ để vào thành vẫn cần một khoảng thời gian.
Trên quảng trường của Thần Điện, Thùy Họa đã bị tập kích trí mạng ba lần.
Cô cũng hiểu rõ hiện tại bản thân đã gặp phải tử địch chân chính, trong ba vạn tinh binh này không biết đã ẩn tàng bao nhiêu cao thủ nửa bước Thiên Tôn.
Nhưng mà hiện tại cho dù cô có muốn phá vây rút lui cũng không kịp nữa rồi, không thể ngự không ở Hồng Hoang Quy Khư, dưới đất lại có đại quân trùng trùng điệp điệp vây quanh muốn thoát cũng chẳng được.
Kế diệt thần mà Hiên Viên Đế dựng nên, điểm tuyệt diệu nhất là ngươi vĩnh viễn cũng không biết được ai mới là người có tính uy hiếp với ngươi nhất, không thể có phán đoán chính xác kịp thời, liền không tránh khỏi cái chết.
Thùy Họa vừa dùng Hồn Chi Bi Thương ngăn một trường thương phát ra hắc quang đột nhiên xuất hiện, sau lưng lại truyền đến hai tiếng xé gió sắc nhọn, lực hủy diệt mạnh mẽ khiến da lưng cô không nhịn được co rút lại.
Vừa định quay đầu nghênh địch, trường thương phía trước lại lần nữa đánh úp lại, từ yếu đến mạnh, lực lượng hủy diệt phải tăng lên đến mười lần.
Ba người dũng sĩ bậc vương giả đồng thời tung ra đòn đột kích chí mạng, một lần công kích này đã hoàn toàn tỏa định khí cơ của Thùy Họa, cô chỉ có thể lựa chọn tránh thoát hai đòn công kích từ phía sau để mặc cho trường thương đâm thủng Phục Hi Giám Yêu Kính.
Một tiếng "bang" vang lên, Phục Hi Giám Yêu Kính vỡ vụn, Thùy Họa uốn người bay ra ngoài, ở trên không trung nôn ra một ngụm máu tươi.
Không đợi thân thể cô ấy tiếp đất, sát cơ từ bốn phương tám hướng bành trướng mãnh liệt cuồn cuộn về phía cô, như muốn hoàn toàn bao phủ cô.
Ngay lúc này, Thùy Họa hét lớn một tiếng, toàn thân tỏa ra khói đen, trực tiếp biến hồn năng thành sát cơ hủy diệt.
Hồn năng bạo nổ sinh ra trùng kịch năng lượng, ngay lập tức lấy đi cả ngàn sinh mệnh, dư chấn của hủy diệt lại khiến hơn ngàn người bị thương với mức độ khác nhau.
Hiện tại phạm vi mười trượng xung quanh Thùy Họa triệt để trống không.
Làm hồn năng nổ tung khiến thần niệm hao phí cực kỳ lớn, với chiến lực hiện tại của Thùy Họa cũng không thể thi triển nhiều lần, quan trọng nhất là một khi cô sử dụng chiêu này thì trong thời gian ngắn không thể tiếp tục dùng hồn năng để chữa trị cho thân thể bị tổn thương, cô ấy của ngay lúc này vô cùng yếu nhược.
Vẫn may, lực sát thương khi Hồn năng nổ tung đã khiến dũng sĩ tộc Thổ chấn kinh, nhất thời tất cả đều đình chỉ công kích.
Thùy Họa quỳ một chân trên đất, thanh Hồn Chi Bi Thương cắm trên mặt đất yên lặng hấp thu hồn năng.
Dũng sĩ tộc Thổ bình thường không nhìn ra vấn đề gì, nhưng sự suy yếu của Thùy Họa lại không thể giấu được những dũng sĩ vương giả cấp bậc nửa bước Thiên Tôn kia.
Đến lúc này rồi họ cũng không sợ bại lộ thân phận nữa, hơn cả trăm người đồng thời ra tay với Thùy Họa.
Thùy Họa chỉ có thể thi triển bạo nổ hồn năng một lần nữa, sau khi bức lui đám người đó, bay cao lên tại chỗ rồi xông vào trận hình của những dũng sĩ bình thường kia như một con chim lớn, bắt đầu điên cuồng giết chóc thu hoạch sinh mệnh, bất kể sống chết.
Hiện tại những dũng sĩ vương giả cấp bậc nửa bước Thiên tôn có thể uy hiếp Thùy Họa nhất đã ra khỏi đội hình, những dũng sĩ tộc Thổ bình thường này làm sao chống nổi màn tẩy lễ tinh phong huyết vũ của Thùy Họa, huống hồ cô đã bất chấp sống chết, căn bản không để tâm bản thân chịu bao nhiêu vết thương, tiếng gào thét vang dội nhất thời không thể dừng lại được.
Đợi đến bị đám dũng sĩ vương giả đó bao vây lần nữa thì Thùy Họa đã điên cuồng giết chóc hơn ngàn người.
Mà cả người cô lúc này cũng đã chằng chịt vết thương, hậu quả của việc bất chấp sống chết đương nhiên là mình đầy thương tích.
Cô lúc này đã không còn sức chống cự với đòn công kích hủy diệt của các dũng sĩ vương giả, sau lần bạo nổ hồn năng cuối cùng, Thùy Họa liền bị sát cơ phô thiên cái địa bao phủ, thân ảnh biến mất, trực tiếp tiến vào cảnh giới niết bàn.
Hồng Hoang Quy Khư chưa từng có người chứng kiến cảnh Tử Thần niết bàn, chỉ nghĩ Lâm Thùy Họa đã bị đánh nát thân thể, thần hồn câu diệt, liền ngay lúc này lại xuất hiện một vòng xoáy hư không đen kịt trên không trung, sau đó hồn năng hóa thành khí đen điên cuồng tuồng vào bên trong vòng xoáy màu đen.
Biến cố này khiến tất cả mọi người kinh ngạc, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt sinh sôi trong lòng những người có mặt ở đấy.
Nhưng dù cho họ cố gắng công kích thế nào đi nữa, vòng xoáy hư không trên không trung cũng chẳng bị dao động chút nào, căn bản không thể ngăn cản nó hấp thụ khí đen.
“Quảng lão, chuyện này là thế nào?” Hiên Viên Đế kinh ngạc hỏi.
“Không ổn rồi thưa bệ hạ, khí đen đó là do hồn năng hóa thành, nói không chừng Tử Thần đó đang dùng tà pháp để đúc lại thân thể cho bản thân, nhất định phải ngăn cản cô ta!”Vừa có ý nghĩ này, Hiên Viên Đế không kịp suy nghĩ nhiều, bổn tôn liền hóa thành một đạo ánh sáng màu vàng bay về phía quảng trường trước thần điện, Thủ Tịch Đại Tế Tư cũng đi theo sau.
Vòng xoáy hư không khi Tử Thần niết bàn chỉ có chiến lực cấp Thiên Tôn ra tay mới có thể làm nó hao tổn, sau khi Hiên Viên Đế hiện thân, cầm trong tay một thanh cự kiếm màu hoàng kim, bộc phát ra Tiên Thiên Mậu Thổ chi khí toàn lực chém về phía vòng xoáy hư không.
Một kiếm chém xuống, hư không bị nghiền nát, từ trường không khí vô hình bạo nổ.
Vòng xoáy hư không đen kịt lắc lư vài cái, tốc độ hấp thu hồn năng giảm bớt thấy rõ.
Cùng lúc đó, vị Thủ Tịch Đại Tế Tư kia cũng lấy ra lá cờ màu vàng cam, niệm chú ngữ, cắm nó lên mặt đất, ngay lập tức sinh ra một vòng tròn màu vàng kim, nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh, đến khi toàn bộ không gian đều bị nó bao phủ thì liền hình thành một màn chắn màu vàng.
Đây chính là Hoàng Kỳ của Trung Thiên Mậu Thổ, là bảo vật chí thượng của tộc Thổ, Hiên Viên Đế cố ý giao cho hắn sử dụng, mục đích chính là để hắn dùng nó nhốt Thùy Họa vào bên trong.
Tiếp đó, Hiên Viên Đế dùng thần lực vô hạn huy động Hoàng Kim Cự Kiếm không ngừng chém về phía vòng xoáy hư không, mà Thủ Tịch Đại Tế Tư thì đang dùng thần niệm thao túng Trung Thiên Mậu Thổ Hoàng Kỳ, cố gắng xác định vị trí của thần hồn Thùy Họa ngay khi nó hiện thân.
Vòng xoáy hư không không chịu được công kích của Hiên Viên Đế, rung lắc ngày càng dữ dội, không thể tiếp tục hấp thụ hồn năng nữa, hồn năng đã hấp thụ được cũng bị đánh đến tiêu tán.
Mắt thấy vòng xoáy hư không cuối cùng chẳng thể tiếp tục duy trì mà sắp tan biến thì đột nhiên có một chiếc lá dâu bay xuống từ trên không.
Lá dâu lớn bằng bàn tay, nhìn cứ như vô ý mà rơi lên màn che màu vàng.
Chỉ nghe một tiếng chấn động cực mạnh, màn chắn do Trung Thiên Mậu Thổ Hoàng Kỳ hóa ra ầm ầm vỡ nát, Thủ Tịch Đại Tế Tư bị phản phệ, sắc mặt nhợt nhạt như giấy.
Há miệng nôn ra một ngụm máu, ngẩng đầu nói với Hiên Viên Đế trên không: “Bệ hạ, Thanh Đế đến rồi.
”