Thứ hai, họ cũng biết rằng có một thế lực lớn ở Nhân gian đã xâm chiếm vào Quy Khư, cũng muốn chờ đợi cuộc đối đầu của các thế lực Nhân gian, đến lúc đó mới tính toán lại.
Nếu không, một khi ba bên đánh đến ngươi sống ta chết, thì trái lại, cuối cùng chẳng khác nào là dọn tàn cục hộ cho các thế lực Nhân gian vậy, đối với bọn họ mà nói thì đây là chuyện khó mà chấp nhận được.
Trên thực tế, nếu như bí ẩn Quy Khư không liên quan đến chủ sở hữu của hồng hoang, bọn họ một chút cũng không dám thả lỏng, kỳ thật lúc này nên quay đầu lại mà đồng tâm hiệp lực đối ngoại, trước hết giết các thế lực Đạo môn trong Nhân gian.
Sau khi nghe Tạ Lưu Vân nói xong kế hoạch của mình, Thùy Họa im lặng một lúc rồi hỏi: "Mộ Dung Nguyên Duệ đồng ý liên minh với chúng ta sao?"“Ta đến tìm ngươi trước, vẫn chưa gặp mặt cô ấy, nhưng với trí tuệ của Huyền Nữ, rất dễ dàng nhìn ra mấu chốt liên quan trong chuyện này, muốn thuyết phục cô ấy cũng không khó.
” Tạ Lưu Vân nói.
"Ha ha, chưa chắc, phải xem xem cô ấy có chịu nhẫn nhục mà cùng Ma Đạo ta liên thủ hay không.
” Nghĩ đến ngày đó, Mộ Dung Nguyên Duệ bị sỉ nhục, khóe miệng Thùy họa không khỏi lộ ra một tia cười bí hiểm.
"Chuyện gì đã xảy ra?" Tạ Lưu Vân hỏi.
"Không có việc gì, ta thay mặt Ma Đạo hoàn toàn tán thành đề nghị của ngươi, bây giờ ngươi có thể đi tìm Mộ Dung.
""Được.
"Tạ Lưu Vân quay người rời đi, nhưng lại bị Thùy Họa ngăn lại.
“Lâm tướng quân, còn có chuyện gì sao?” Tạ Lưu Vân hỏi.
"Linh hồn của Cung Công, Ma Đạo sẽ không bao giờ nhúng tay vào, nhưng thanh Anh Hùng kiếm của Tạ Lan, ta hy vọng rằng không ai trong Nhân Đạo có chủ ý xấu, nếu không, đừng trách ta ra tay vô tình.
" Thùy Họa lạnh lùng nói.
"Lâm tướng quân yên tâm, Nhân Đạo đối với bí ẩn Quy Khư không có hứng thú, Quy Khư là nhân quả của Thiên Đạo, Nhân Đạo cùng Tiên Đạo đều sẽ không làm chuyện bất kính với Thiên Đạo, chỉ có Ma Đạo các ngươi mới không e ngại gì, ngay cả Quy Khư cũng muốn đánh chủ ý.
Ta chỉ hy vọng rằng Ma Đạo sẽ không hành động liều lĩnh, một khi giải mã thất bại, khiến ý chí của thế giới Quy Khư trở mặt, thì tất cả chúng ta sẽ bị chôn vùi tại đây.
""Sao, ngươi còn không tin tưởng nhân phẩm của Tạ Lan? Anh ấy nếu không nắm chắc mười phần, thì sao có thể làm ra chuyện sỉ nhục chúng sinh chứ.
""Ta tin tưởng Tạ Lan, cáo từ.
"Khi Tạ Lưu Vân rời đi có nhìn thấy Ngạo Phong, khóe miệng ông ta lại giật lên một cái.
Ngàn tính vạn tính lại quên tính cả Ngạo Phong, thế giới Quy Khư linh khí phong phú và dồi dào vô cùng, Ngạo Phong lại là hậu duệ của Tổ Long, tốc độ tăng trưởng và phát triển ở đây sẽ rất nhanh, tin chắc là không bao lâu sau Ma Đạo sẽ có thêm một vị Thiên Tôn.
Điểm mấu chốt là nếu Ngạo Phong phát triển, cậu ta sẽ có thể mang lại sự gia tăng về khí số cho Ma Đạo, bởi bản thân cậu ta là một toà long mạch có thể di chuyển mà.
Tuy nói Thanh Đế sau khi hoàn thành việc trưng binh điểm tướng ở Mộc tộc, đã yêu cầu đại tù trưởng của Mộc tộc dẫn quân đến bộ tộc Đông Di để hội họp với Thùy Họa, trong khi bản thân ông ấy đến núi Không Tang tế bái Tang Mộc Thần Thụ.
Nếu nói núi Bất Chu là xương sống của hồng hoang Quy Khư, thì Tang Mộc Thần Thụ được coi là cây sinh mệnh của hồng hoang Quy Khư.
Tang Mộc Thần Thụ tập hợp khí Tiên Thiên Ất Mộc trong thiên hạ, trong vô thức cũng đã ảnh hưởng đến sinh mệnh của vạn tộc hồng hoang.
Núi Không Tang mặc dù có diện tích rộng lớn nhưng vẫn chỉ mỗi Thanh Đế sinh sống, vì e ngại trước uy danh của ông ấy nên không ai dám xâm phạm núi Không Tang.
Kể từ ngày Thanh Đế đuổi theo những chiếc lá dâu rời khỏi núi Không Tang thì đã không quay trở lại, vậy nên khi ông ấy nhận ra có một người nào đó trên Tang Mộc Thần Thụ, thì trong lòng ông đã dâng lên một nỗi tức giận.
Đáng tiếc hiện tại Thanh Đế đã không còn là cường giả vô song khinh thường toàn bộ hồng hoang nữa, tuổi thọ đã gần cạn, sức chiến đấu giảm sút, chỉ còn lại mức lực chiến của Thiên Tôn bình thường, điều này khiến ông ấy hành động hết sức thận trọng.
Nếu với lực chiến đạt đỉnh cao của ông ấy trước kia, bất cứ ai xông vào núi Không Tang mà không được sự cho phép sẽ lập tức giết không tha.
Lúc này, Thanh Đế ẩn thân âm thầm quan sát, chỉ thấy bóng lưng một nữ tử tuyệt mỹ đứng trên nhánh cây của Tang Mộc Thần Thụ, lấy lá dâu làm sáo thổi một bài nhạc.
Thổi xong khúc nhạc, nữ tử thở dài, đọc: Nại Hà Nhị Dạ Xuân Phong, Tâm Như Tang Diệp, Hựu Thị Hoa Khai Thì Tiệt.
Thanh Đế nghe vậy động lòng, trong đầu chợt lóe lên một đoạn kí ức về mối tình thời trai trẻ, khẽ thở dài, sải bước đi về phía Tang Mộc Thần Thụ.
Ông ấy vừa cử động, liền bị nữ tử đứng trên cây cảm giác được, xoay người từ trên cây đáp xuống, trực diện đối mặt với Thanh Đế.
"Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn, Tiên Đạo Mộ Dung Nguyên Duệ bái kiến Thanh Đế bệ hạ!" Mộ Dung Nguyên Duệ cúi người thật thấp, hành một lễ lớn.
Thanh Đế vốn đã tiêu tan cơn giận vì khúc nhạc của cô ấy, bây giờ lại thấy cô ấy cung kính như vậy, trong lòng ông ấy không còn ôm bất kỳ sự bất bình nào nữa, trả lời: "Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn, đạo hữu đến đây vì chuyện gì?”“Ta tới là đại đạo.
” Mộ Dung Nguyên Duệ đáp.
Đạo chiến thần của Mộ Dung Nguyên Duệ đã có Mậu Thổ, Canh Kim, Quý Thúy và Ly Hỏa, chỉ còn thiếu duy nhất pháp thân Ất Mộc, cô ấy đúng thật là vì đại đạo mà tới đây!