Những người khác có lẽ không biết thanh kiếm Anh Hùng có ý nghĩa gì, nhưng Thanh Đế chắc chắn hiểu rõ.
Trên thực tế, Thanh Đế đang tâm niệm đời Ma Đạo Tổ Sư trước đây, đối với tân Ma Đạo Tổ Sư cũng không có ấn tượng gì, ông ấy nguyện ý đem nhiệt huyết cuối cùng của sinh mệnh hiến dâng cho Ma Đạo, một mặt là để trả lại ân nghĩa dạy dỗ của Ma Đạo Tổ Sư, mặt khác là bị mặt tính cách khác của Thùy Họa chinh phục.
Đạo Tàng hậu thế, trong bổn ký Tử Thần có ghi chép: thành Thủ Dương, Tử Thần bước một bước, mở ra thời đại anh hùng hồng hoang Quy Khư.
Tuy nhiên, khi Thanh Đế nghe nói đương kim Ma Đạo Tổ Sư đã rút thanh Anh Hùng Chi Kiếm ra, ông ấy đã không khỏi kinh hãi.
Anh Hùng Chi Kiếm, đừng nói là ông ấy không thể rút ra, ngay cả tiền bối, tổ tiên của ông ấy, cho dù trong vô số thiên niên kỷ kể từ khi đại hồng thủy bị Quy Khư nuốt chửng, cũng chưa từng có ai có thể rút ra được.
Mà Ma Đạo Tổ Sư từng nói với ông ấy, kiếm Anh Hùng chính là kiếm của Thiên Đạo, là mấu chốt để mở ra bí mật Quy Khư.
Sau khi nghe những gì Thùy Họa nói, Thanh Đế không còn nghi ngờ gì nữa, ngay lập tức quay trở lại lãnh thổ của Mộc tộc để tổ chức một cuộc họp các trưởng lão của Mộc tộc, đồng thời tuyên bố luôn trong ngày rằng toàn bộ Mộc tộc sẽ tham gia vào Ma Đạo.
Tiếp theo, Mộc tộc bắt đầu chiêu binh chọn tướng, trong vòng mười ngày, cuối cùng tập hợp được mười vạn tinh binh, từ phía nam chạy tới doanh trại của bộ tộc Đông Di để hội họp với Ma đạo.
Mười vạn tinh binh thì vẫn kém xa so với các Thổ tộc, Hỏa tộc và Kim tộc, nhưng Mộc tộc thích gần gũi với thiên nhiên và không thích chiến tranh nên mười vạn tinh binh cũng đã lấy cạn sức lực của cả tộc rồi.
Mộc tộc trong hồng hoang đã nổi danh không thiện chiến, sở dĩ họ có thể độc lập tự chủ nhiều năm, đều phụ thuộc vào sự thành công của nhiều đời Thanh Đế là tuyệt thế cường giả.
Vũ Ngưỡng Thiều là số một về sức mạnh chiến đấu, trước nữa là Vũ Trác Thừa, Vũ Thanh Dương đều là tiêu chuẩn của sức mạnh chiến đấu thời hồng hoang.
Trong khi Thùy Họa đang chờ đợi Thanh Đế trưng binh, Tạ Lưu Vân đã đến đây một lần.
Trương Chi Viễn và những người khác đã rời đi sau trận chiến ở thành Thủ Dương, Tạ Lưu Vân đến đây chủ yếu để tiết lộ tin tức về tôi cho Thùy Họa cùng tình hình hiện tại ở núi Bắc Minh.
Trước khi gặp được Thùy Họa, Tạ Lưu Vân đã biết được từ Trương Chi Viễn rằng cô ấy thành công niết bàn lần thứ năm, sau khi tận mắt nhìn thấy người thật, Tạ Lưu Vân vẫn không kìm nén được sự chấn động trong lòng.
Đặc biệt là khi ông ta cảm nhận được rằng thần niệm của Thùy Họa không hề yếu hơn kiếm tiên Lữ Thuần Dương.
Thời đại Mạt Pháp kết thúc là chuyện đã định rồi, Tạ Lưu Vân âm thầm hạ quyết tâm, rằng đợi sau khi rời khỏi Quy Khư, Nhân đạo không thể ngồi không để yên cho Ma Đạo thời gian phát triển nữa.
Ma Đạo vốn đã có hai vị thiên tôn mạnh nhất, một vị là cửu thiên Phong chủ với chiến lực tiệm cận thiên tôn đạo tổ, hiện tại Thùy Họa lại thăng tiến lên thiên tôn mạnh nhất, còn có một A Lê đã ngưng tụ ra thần cách Thái Cổ Nguyệt Ma, hiện giờ đã có lực chiến thiên tôn, trong tương lai nhất định sẽ là thiên tôn mạnh nhất.
Binh lính Mộc tộc có thể không dễ dàng rời bỏ quê hương của họ, nhưng bộ tộc Đông Di vốn là dân du mục không hề có khái niệm về quê hương, họ nhất định trở lại Nhân gian cùng với bảy thành viên của Ma Đạo.
Khương Tuyết Dương chưa chết, điều đó có nghĩa là mệnh bàn của Sát Phá Lang vẫn còn đó.
Đợi khi Khương Tuyết Dương được hồi sinh và mở lại tổ đình trước đây, Ma Đạo sẽ không dễ bề thao túng nữa.
Đối với việc Ma Đạo chinh phục Quy Khư để làm tổ đình, Tạ Lưu Vân ngược lại không quá lo lắng, bởi vì ông ta nghĩ rằng điều này là chuyện không thể.
Ý chí của thế giới Quy Khư ngay cả Thiên Đạo cũng không chịu khuất phục, thì làm sao có thể khuất phục trước một con người.
Thật đáng tiếc, ngay cả khi Tạ Lưu Vân bí mật đề cao cảnh giác với Ma Đạo, miễn là chưa rời khỏi Quy Khư, thì ông ta vẫn phải hợp tác với Ma đạo.
Nhân Đạo đến Quy Khư là vì linh hồn của Cung Công, chỉ có tộc Tương Liễu mới có thể triệu hồi linh hồn của Cung Công ở núi Bất Chu, vì vậy Nhân Đạo buộc phải bảo vệ tộc Tương Liễu.
Nhưng xét đến tình hình hiện tại ở núi Bắc Minh, chỉ dựa vào Nhân Đạo và Ma Đao thì rất khó để bảo vệ được tộc Tương Liễu.
Trăm ngàn đại quan của Hiên Viên Đế cùng Xích Đế khó mà lay chuyển, sáu mươi vạn đại quân của Kim tộc và Hắc Long phản tướng cũng mạnh mẽ không kém, còn có đại quân Thú tộc ở núi Lưu Ba, bất kỳ bên nào trong số ba bên, cũng không phải là cái mà Ma Đạo liên thủ cùng Nhân Đạo có thể ứng phó được, bắt buộc phải lôi cả đại quân Tiên Đạo vào.
Bây giờ chiến cục ở núi Bắc Minh vẫn chưa nổ ra, thứ nhất là do Hiên Viên Đế, Bạch Đế và Nguyên Phong thiếu nữ đã tạo thành thế cân bằng mỏng manh giữa ba thế lực, tạm thời cả ba bên đều không có ý định phá vỡ cục diện này.