Thiên Đạo lại nợ Quy Khư thứ gì?Quy Khư vì thứ gì mà sẵn sàng đồng ý với Thiên đạo giúp Thiên đạo nuốt chửng hồng hoang?Đổi lại, tôi nghĩ về Tiêu Diêu Du của Tạ Lưu Vân, Bắc Minh có cá, tên gọi là Côn, nếu Quy Khư thực sự là một Côn sinh sống dưới đáy biển vô tận, vậy thì đối với Côn mà nói thì việc gì là quan trọng nhất đây?Thực ra câu hỏi này chẳng cần hỏi ai, bởi Trang Tử đã tự mình đưa ra đáp án rồi.
Hóa thân thành chim, tên gọi là Bằng.
Đối với Côn mà nói, điều quan trọng nhất là hóa thành Bằng.
Đại Bằng bay lên cùng một cơn gió trong một ngày, bay xa tới chín vạn dặm.
Ngay khi tôi nghĩ đến điều này, âm thanh nứt toác của vực sâu truyền đến từng đợt, sau đó Bàn Xà Cổ rung chuyển, tất cả thú vật trong núi Bắc Minh đều kêu gào.
Người tộc Tương Liễu vô cùng sợ hãi, vội vàng kiểm tra xung quanh khe nứt vực thẳm, sau khi không tìm thấy ai ở đó, Liễu Chi Nhung đã trực tiếp tìm đến tôi.
“Tạ Lan, ngươi rốt cuộc đã làm gì rồi?” Liễu Chi Nhung trợn tròn mắt đen mắt trắng hỏi tôi.
“Ta không làm gì cả.
” Tôi đáp.
"Không làm gì, vậy tại sao vết nứt của vực sâu lại có biến hóa?""Vừa rồi ta đang suy nghĩ một vấn đề, tựa hồ đã tìm được đáp án, khe nứt vực sâu có biến hóa, có lẽ có quan hệ gì tới việc này.
"“Ngươi đang nghĩ đến vấn đề gì vậy?” Liễu Chi Nhung nhìn tôi không chớp mắt và hỏi, vừa hỏi vừa đến gần hơn.
"Thiên Đạo nợ nhân quả với Quy Khư.
""Ngươi đã có được đáp án gì?""Hóa thành chim.
"Tôi chỉ kịp thốt ra bốn từ này thì bất ngờ bị đôi môi ấm áp của Liễu Chi Nhung chặn lại, cô ấy liều mạng hôn lên môi tôi, hơi thở nặng nề, cơ thể uốn lượn như rắn.
"Ta có thể đem ta giao cho ngươi, chỉ hy vọng ngươi đừng tiếp tục tìm kiếm bí ẩn Quy Khư nữa, được không?"Tôi nghiêm khắc đẩy cô ấy ra khỏi vòng tay của mình và nói: "Ta biết kết quả của việc khám phá bí mật của Quy Khư, nhưng ta không nghĩ đây sẽ là bí ẩn Quy Khư.
Quy Khư không đơn giản đến vậy.
"Liễu Chi Nhung sắc mặt u buồn hỏi: "Tại sao ngươi nhất định phải tìm ra bí mật của Quy Khư vậy?”"Quy Khư là tổ đình tương lai của Ma Đạo, nếu không tìm ra bí mật của Quy Khư, đợi khi thời đại Mạt Pháp kết thúc, Ma Đạo của ta sẽ không có chỗ đứng nữa.
"Thứ tôi đang nói chính là sự thật, Nhân Đạo, Tiên Đạo, Âm Ty, lực chiến thiên tôn của ba bên tụ tập cùng một chỗ, Ma Đạo tôi chỉ có một ít người, sau khi thời đại Mạt Pháp kết thúc, sinh tử của Ma Đạo là hoàn toàn không thể tự chủ được.
Mặc dù Nhân, Tiên hai đạo là nhân vật chính của trận tranh đấu, nhưng tin tức Tuyết Dương còn sống đã bị lộ ra ngoài, mệnh bàn Sát Phá Lang vẫn còn, sao tôi có thể cho rằng bọn họ sẽ tha cho Ma Đạo chứ?Năm đó, chính là bởi vì bọn họ đánh giá thấp Ma Đạo Tổ Sư, mới để cho Ma Đạo từ phía sau đuổi kịp.
Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là tôi đã có dự cảm Thiên Đạo có ý muốn kết thúc ván cờ.
Đến lúc đó, tam đạo sẽ chỉ còn lại một nhà, Ma Đạo của tôi nếu có bất kỳ dấu hiệu trỗi dậy nào, đều sẽ bị Nhân, Tiên hai đạo phong sát tàn nhẫn.
Vì vậy, Quy Khư là gốc rễ sự tồn tại của Ma Đạo tôi, không có Quy Khư thì sẽ không còn Ma Đạo nữa.
Ma Đạo Tổ Sư sở dĩ để lại cho tôi Anh Hùng Chi Kiếm, chính là muốn để lại một đường lui cho hậu thế của Ma Đạo.
Nhưng để chinh phục Quy Khư, nhận được sự chấp thuận của ý chí thế giới Quy Khư, thì nhất định phải giải được bí ẩn Quy Khư.
"Không ai có thể chinh phục Quy Khư, cái gọi là chủ của hồng hoang sẽ không bao giờ xuất hiện.
" Liễu Chi Nhung suy nghĩ một lúc, cười ảm đạm mà nói.
"Ta tin ta có thể.
""Tại sao?"“Bởi vì ta tin tưởng Ma Đạo Tổ Sư, cũng tin tưởng chính mình.
Quỷ thần minh minh, tự tư tự lượng.
""Được, nếu ngươi có thể bảo tồn truyền thừa của tộc Tương Liễu bọn ta trong trận chiến ở núi Bắc Minh, ta sẽ cho ngươi biết cách sử dụng kiếm Anh Hùng để giải được bí mật Quy Khư.
" Liễu Chi Nhung nói.
Thêm một ngày trôi qua, thì tình hình tộc Tương Liễu phải đối mặt càng nguy hiểm thêm một chút.
Nơi chôn cất di cốt của Tương Liễu dù là cực kỳ nguy hiểm, nhưng đối mặt với đại quân của ba bên này, đừng nói Tương Liễu chỉ còn lại ý chí tàn hồn có thể dùng được, cho dù là bổn tôn còn sống cũng không chống đỡ nổi quân uy sát phạt của đại quân ba bên.
Muốn giải vây cho tộc Tương Liễu, trừ khi tất cả sáu mươi vạn đại quân của Nhân, Tiên hai đạo đều đến hết đây, tam đạo hợp lực để bảo vệ tộc Tương Liễu, thì tộc Tương Liễu mới có thể thoát khỏi nạn này.
Để làm được điều này, trước hết thì Tạ Lưu Vân cùng Mộ Dung Nguyên Duệ phải đạt được thỏa thuận liên minh, nếu không hai nhà bọn họ đã tự đánh đến tan tác người ngựa rồi.
Đại quân Nhân, Tiên hai đạo vẫn đang đóng quân ngay kết giới của vực sâu Hồng Lư, đối kháng lẫn nhau, khiến bọn họ có thể thành công đi vào hồng hoang cũng là một chuyện rất chi phiền phức rồi.
Mãi sau này mới biết, Tạ Lưu Vân lần này ra ngoài không chỉ đơn giản là để tập hợp cao thủ Nhân tộc, mà còn để nghiên cứu các tuyến đường biển dẫn đến kết giới, cùng với các cao thủ Nhân tộc chế tạo vài chiếc siêu tàu chiến có thể chứa hàng vạn người.
Mộ Dung Nguyên Duệ cũng có tâm tư này, những siêu chiến thuyền này gần như đồng thời xuất phát đến vực sâu Hồng Lư để vận chuyển theo đạo binh.
Hồng hoang Quy Khư không thiếu những cây khổng lồ cao chót vót, một số cây thậm chí còn lâu đời hơn cả thế giới Quy Khư.
Đối với người bình thường, phải mất nhiều năm để chế tạo một siêu chiến thuyền, nhưng đối với những cao thủ có thể dời non lấp biển này, chỉ cần mất vài ngày là hoàn thành rồi.
Hồng hoang Quy Khư chỉ cấm ngự không, không cấm chế thuật pháp, họ không cần tốn sức để tạo hình, chỉ cần ghép gỗ rỗng lại với nhau, sau đó khắc pháp trận hệ gió, để các bậc cao thủ của Nhân, Tiên hai đạo tự do điều động chiến thuyền di chuyển trên biển là đủ rồi.
Nhân, Tiên hai đạo đều có việc phải làm, Ma Đạo cũng không nhàn rỗi.
Thanh Đế tuổi thọ không nhiều nữa, toàn bộ thời gian còn lại của ông được dành cho Ma Đạo.
Nhìn thấy toàn bộ tộc Đông Di trên dưới đều gia nhập Ma Đạo, lần đầu tiên Thanh Đế bị lung lay với lập trường của Mộc tộc, ông ấy đang cân nhắc xem có nên để Mộc tộc bị cuốn vào trận chiến vạn tộc hồng hoang này không.
Ông ấy cân nhắc không được bao lâu, đã bị Thùy Họa thuyết phục bằng một câu.
"Đương kim Ma Đạo Tổ Sư, trong thí luyện đã rút thanh Anh Hùng Chi Kiếm.
"Rút thanh Anh Hùng Chi Kiếm ra, trong tương lai ắt sẽ là chủ của hồng hoang.