Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 556 - Chương 556: Tuyết Dương Trùng Sinh (2).

Chương 556: Tuyết Dương Trùng Sinh (2).

Lượng kiếp có lớn cũng có nhỏ, nhưng bất kể hiện tại là loại lượng kiếp nào giáng xuống, tôi cũng nhất định phải làm.

Hiện tại tôi xếp bằng ngồi dưới đất, tập trung tinh thần mở huyệt thần đình, trước tiên thu Thượng Cổ Tụ Linh Đan vào huyền quan, tiếp đó liền đóng Thần Đình lại rồi đưa thức thần nhập vào Huyền Quan.

Huyền Quan của tôi vẫn là một mảng trống rỗng, chỉ có gió và trăng, Cờ Chiêu Hồn lạnh lẽo trầm mặc như trước.

Sau khi Thượng Cổ Tụ Linh Đan tiến vào huyền quan liền biến thành một cỗ ánh sáng trong trẻo nhu hòa.

Thức thần của tôi đứng trước cỗ ánh sáng trong trẻo nhu hòa này, niệm Chiêu Hồn Chú, gọi tên Khương Tuyết Dương từng tiếng một.

Theo sự triệu hoán của tôi, mảnh vỡ thần niệm của Khương Tuyết Dương theo gió bay đến, từng mảnh vỡ dung nhập vào bên trong cỗ ánh sáng.

Đến khi mảnh vỡ thần niệm cuối cùng nhập vào, cỗ ánh sáng bắt đầu lưu động biến hóa, đồng thời hấp thụ năng lượng của gió và trăng bên trong.

Tôi ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt yên tĩnh chờ đợi.

Không biết đã qua bao lâu, tôi nghe thấy có người nhẹ nhàng gọi tên tôi: “Tạ Lan, ta quay lại rồi.

”Tôi vẫn không dám mở mắt, sợ tất cả những chuyện này đều là ảo giác của tôi.

Đợi đến khi hai cánh môi mềm mại nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, tôi mới mở mắt ra, nhìn thấy một Khương Tuyết Dương vừa quen thuộc vừa thân thiết, dung nhan mà tôi đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần trong mơ.

Thượng Cổ Tụ Linh Đan đã giúp Khương Tuyết Dương thành công trùng tụ lại thần hồn, thần hồn cô ấy hiển hóa ra vẫn là bộ dáng trước khi qua đời ở núi Thái Âm, đạo bào màu xanh, bên eo treo kiếm Phong Vũ.

Hiện tại hai chúng tôi đều trong trạng thái thần hồn, có thể có cảm giác khi chạm vào nhau, nhìn thấy cô ấy trùng sinh, tình cảm trong lòng tôi khó mà kiềm nén được, đứng lên kéo cô ấy ôm vào lòng, ôm thật chặt.

Cái ôm này không hề có một chút dục vọng nào, chỉ thuần khiết là ôm và trân quý.

Tuyết Dương mới đầu vẫn chưa thích ứng, có hơi lùi bước, sau khi bị tôi ôm một hồi liền nhẹ thở dài, thân mật ôm lấy tôi.

Cả hai chúng tôi đều không nói chuyện, quên hết tất cả mọi thứ khác, để mặc cho sự vui sướng đến cực hạn khi gặp lại bao phủ chúng tôi.

Mãi đến khi Cờ Chiêu Hồn đột nhiên lên tiếng: Tướng bày mưu tính kế của Ma Đạo, Khương Tuyết Dương quay lại.

Chúng tôi mới giật mình tỉnh lại, nhìn nhau cười rồi tách ra.

“Tuyết Dương, Thùy Họa cũng rất nhớ em, hiện tại em có thể ra khỏi Huyền Quan của anh chưa?” Tôi hỏi.

“Thân thể của em đã bị hủy ở núi Thái Âm, Hồng Hoang Quy Khư có linh khí nồng đậm vốn có thể ngưng tụ ra một cỗ linh thể, nhưng mới đầu sẽ rất yếu ớt, nếu như ra ngoài, anh phải cẩn thận bảo vệ em mới được.

”“Em đã bảo vệ anh nhiều năm như vậy, cũng nên đến lượt anh báo đáp ân sư rồi.

”“Tạ Lan, anh cũng đã ôm em như vậy rồi, em sao có thể làm sư phụ của anh được nữa.

” Khương Tuyết Dương quay đầu đi hướng khác không dám nhìn tôi.

“Ừm, không làm sư phụ, làm vợ của anh.

” Tôi ôn nhu nói.

“Anh quên rồi sao, Thùy Họa mới là người vợ danh chính ngôn thuận của anh.

Tạ Lan, em không cần bất cứ thân phận nào hết, em chỉ cần ở bên cạnh anh, nhìn thấy hai người hạnh phúc là được rồi.

”“Không được, đừng nói anh không cho phép, Thùy Họa cũng không đồng ý đâu.

” Tôi nói.

“Hiện tại nói đến vấn đề này vẫn còn sớm, nên đợi phá giải xong chiến cục ở núi Bắc Minh rồi hãy bàn.

”“Được.

”Thức thần của tôi trở về, vừa định mở Thần Đình lần nữa để thả thần hồn của Khương Tuyết Dương ra thì đột nhiên phát hiện có chuyện không đúng.

Trong đại điện đất đá lộn xộn, cột đá chống đại điện cũng bị tổn hại hơn phân nửa, tất cả những tượng đá trong điện đều bị nghiêng ngã đổ rạp.

Trong Hồ Hy Sinh trước mặt tôi, đầu rắn do Tương Liễu Đại Xà hiển hóa ra tuy rằng vẫn còn, nhưng mắt rắn đã ảm đạm vô sắc, pho tượng Liễu Yên Thạch quỳ ở bên cạnh tôi đã hóa thành bột.

Nhìn thấy thần niệm của Tương Liễu Đại Xà vẫn còn, tôi vội vàng hỏi ngài ấy đã xảy ra chuyện gì.

“Kiếp nạn lần này ngươi dẫn phát chính là lượng kiếp sát thân.

” Tương Liễu Đại Xà đáp.

“Khí số của Tuyết Dương không bằng tôi, giúp cô ấy trùng tu thần hồn nhiều nhất cũng chỉ tổn hại thọ nguyên của tôi, sao lại có thể sinh ra lượng kiếp sát thân?”“Có lẽ là có liên quan đến việc mệnh bàn Sát Phá Lang hình thành lại một lần nữa.

”Ngài ấy nói vậy tôi liền hiểu ra, thứ tôi phục sinh không chỉ là một mình Khương Tuyết Dương mà còn là gây dựng lại mệnh bàn Sát Phá Lang một lần nữa.

Ở trong vực sâu Hồng Lư, Khương Tuyết Dương giúp tôi rút Anh Hùng Chi Kiếm ra, đã dùng hết toàn bộ lực lượng của mệnh bàn Sát Phá Lang vốn đã nứt vỡ, vậy nên cô ấy mới lâm vào ngủ say.

Mà sau khi tôi giúp cô ấy ngưng tụ thần hồn, đồng nghĩa với việc tạo ra một mệnh bàn Sát Phá Lang hoàn toàn mới.

“Ý chí của ta đã cạn kiệt, sinh tử họa phúc của tộc Tương Liễu toàn bộ xin giao lại cho Đạo Tổ rồi.

”“Chúng sinh bình đẳng, hữu giáo vô loài.

Quỷ thần minh minh, tự tư tự lượng.

”Tôi niệm giáo lý của Ma Đạo trước mặt Tương Liễu Đại Xà, đồng nghĩa với việc đưa ra lời hứa với ngài ấy, chỉ cần Ma Đạo Tổ Sư này còn tồn tại thì sẽ liều chết bảo vệ mỗi một tộc nhân tộc Tương Liễu.

Đây là để báo đáp cho việc ngài ấy liều chết bảo vệ tôi khỏi lượng kiếp sát thân, nếu như Tương Liễu Đại Xà không hao phí hết ý chí chi lực để bảo vệ thì tôi và Khương Tuyết Dương đã đồng thời bỏ mạng tại nơi này.

“Từ bi, từ bi.

”Sau khi Tương Liễu Đại xà niệm hai câu từ bi, huyễn ảnh đầu rắn liền bị khí đen nuốt chửng, chầm chậm chìm vào trong hồ nước.

Cũng ngay lúc này, bên trong huyền quan, thanh âm của Cờ Chiêu Hồn lại vang lên một lần nữa: Thượng Cổ Đại Năng, Tương Liễu ra đi.

Tôi im lặng trầm mặc hồi lâu, rồi quay người đi ra ngoài điện.

Đến khi tôi mang theo tâm trạng nặng nề men theo con đường dài ngoằn ngoèo ra khỏi động, tôi phát hiện tộc nhân tộc Tương Liễu đã quỳ đầy bên ngoài sơn cốc, mỗi người đều rơi lệ đầy mặt.

Bình Luận (0)
Comment