Tương Liễu Đại Xà, là người cùng thời với Nữ Oa, chiến lực phải ở cấp bậc Đạo Tổ.
Tuy rằng uy năng còn xa mới bằng được với Thái Cổ Nguyệt Ma, nhưng mà ý chí của ngài ấy tiêu vong cũng là một chuyện rất đáng tiếc.
Lúc trước ở Đàm Cửu Long, Lưu Phong Thiên Tôn rơi xuống khiến cả Đạo Môn đau thương, bởi vì Thiên Tôn rất khó chứng.
Mà Tương Liễu Đại Xà, Đại Năng Thượng Cổ với cấp bậc này, sự ra đi của ngài ấy đại biểu cho sự tiêu vong của một thời đại.
Sự cách biệt giữa Thái Cổ Thần Ma và nhân gian quá lớn, sự tiêu vong của họ không thể dẫn phát ra sự hồi đáp của nhân gian, nhưng mà Tương Liễu Đại Xà lại khác, đặc biệt là ở Hồng Hoang Quy Khư, ở trong lòng con cháu hậu duệ của ngài ấy.
Sau khi ý chí của Tương Liễu Đại Xà tiêu vong, thân núi phía sau tôi truyền lại từng tiếng rầm rầm, không cần kiểm chứng tôi cũng có thể biết được, từ nay Bàn Xà Cốc đã không còn Thần Điện Tương Liễu nữa.
Những tộc nhân tộc Tương Liễu trước mắt cũng không thể câu thông tinh thần với tổ tiên của họ được nữa, càng không thể dâng lên tín ngưỡng cầu lấy sự che chở của tổ tiên.
Mà Tương Liễu Đại Xà cũng không thể dùng thần niệm nói cho họ biết là ngài ấy vẫn tồn tại với họ.
Con cháu Hoa Hạ có khái niệm về nguồn gốc, vậy nên một năm mới phân ra rất nhiều ngày lễ để tế bái tổ tiên.
Tiết Thanh Minh, Tiết Đoan Ngọ, Tiết Hàn Thực đều có liên quan đến tế bái tổ tiên.
Hiện Tại theo sau sự tiêu vong của Tương Liễu Đại Xà, gốc rễ của tộc Tương Liễu cũng đứt rồi.
Họ khóc thương giống như những đứa trẻ mất đi mái ấm vậy.
Trước khi Tương Liễu Đại Xà đề nghị muốn để tộc Tương Liễu gia nhập Ma Đạo, Liễu Chi Nhung đã nhận được mệnh lệnh từ thần niệm của ngài ấy, vậy nên hiện tại toàn bộ tộc nhân tộc Tương Liễu đều đang nhìn tôi.
“Ngũ Hành Tùy Ngã Nhậm Ý Du, Tứ Hải Chúng Sinh Giai Hữu Duyên.
Mạn Đạo Hùng Quan Chân Như Thiết, Vô Danh Cung Nội Tẫn Thiện Ngôn.
” Tôi niệm lên.
“Đệ tử Ma Đạo, Liễu Chi Nhung bái kiếm Ma Đạo Tổ Sư!”Theo lời nói của Liễu Chi Nhung, bảy ngàn tộc nhân tộc Tương Liễu chỉnh chỉnh tề tề yết kiến tôi.
Cảnh tượng trước mắt khiến tôi nhớ đến Hồ Tộc Thanh Khâu khi trước ở Hàn Hoang, cảnh toàn tộc nam nữ già trẻ, bái kiến tôi hiện lên rõ mồn một trước mắt.
Lúc đầu tôi dẫn theo tám ngàn đệ tử Hồ Tộc Thanh Khâu rời khỏi Hàn Hoang, trải qua trận chiến Dã Tiên, trận chiến núi Thái Âm, cuối cùng chỉ còn lại hơn hai ngàn người.
Hồ Tộc Thanh Khâu bản thân là hồ ly, khi vẫn chưa hóa hình thì là do Ma Đạo Tổ Sư truyền đạo truyền pháp cho họ khiến họ có năng lực hóa hình thành người, vậy nên Hồ Tộc Thanh Khâu mới có thể bất chấp sống chết xả thân chiến đấu vì Ma Đạo, không cầu bất cứ hồi báo nào.
Nhưng mà người họ nợ là Ma Đạo Tổ Sư năm đó chứ không phải tôi.
Mỗi khi nghĩ đến đây, trong lòng tôi liền tràn đầy áy náy, chỉ có thể lặng lẽ giơ Cờ Chiêu Hồn lên, theo con đường của Ma Đạo Tổ Sư mà tiến về phía trước.
Khi mất đi lòng tin, yên lặng niệm giáo lý của Ma Đạo mấy lần, chúng sinh bình đẳng, hữu giáo vô loài, để cho tôi biết rằng tôi không hề chiến đấu một mình, và tôi cũng không phải chiến đấu vì bản thân, mà là vì thiên hạ thương sinh.
Hiện tại tôi thu nhận tộc Tương Liễu ngay trước trận chiến Ngũ Quân, không biết đợi đến khi đại chiến kết thúc, bảy ngàn tộc nhân tộc Tương Liễu này còn lại được bao nhiêu?Vốn tôi chỉ cần giữ lại huyết mạch là có thể hoàn thành trách nhiệm với Liễu Chi Nhung, nhưng hiện tại họ trở thành đệ tử Ma Đạo, tôi còn phải tính toán cho tương lai của họ.
Nghĩ đến đây, tôi càng khát vọng trở thành chủ nhân của Hồng Hoang hơn.
Chỉ cần chinh phục được Quy Khư, tôi mới có thể cho họ cuộc sống tốt hơn, không cần trốn trốn tránh tránh, lo trước lo sau, vì sinh tồn mà ưu sầu.
Trở thành đệ tử Ma Đạo rồi, Liễu Chi Nhung không thể tiếp tục giấu giếm bí mật của Quy Khư với tôi nữa, chỉ là trước khi trận chiến Ngũ Quân vẫn chưa có kết quả cuối cùng thì tôi sẽ không hỏi.
Trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là trận chiến Ngũ Quân, ý chí Tương Liễu đã tiêu vong, mất đi sự bảo vệ của ngài ấy, chỉ dựa vào chiến lực tộc Tương Liễu hiện tại căn bản không thể chịu nổi một kích, càng đừng nói đến sự sát phạt của cả một đội quân.
Sau khi trấn an tộc nhân tộc Tương Liễu, chuyện hiện tại tôi cần làm là thả Khương Tuyết Dương ra khỏi huyền quan và giúp cô ấy ngưng tụ linh thể.
Tuy là nói linh khí ở Quy Khư Hồng Hoang rất nồng đậm, nhưng mà để ngưng tụ linh thể rồi dung nạp sinh hồn, hơn nữa còn phải khiến sinh cơ lưu chuyển, đây tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng, độ khó không hề kém cạnh với việc tôi sắc phong thần vị cho Thùy Họa ở Thiên Trì.
Ở nhân gian, sinh cơ là do Thiên Đạo ban tặng, ở Quy Khư, sinh cơ chỉ có thể dựa vào bản thân đi đoạt xá, đoạt đi một đường sinh cơ từ tự nhiên vạn vật.
Một đường sinh cơ vô cùng trân quý, lúc trước Cửu Long từ Đông Hải sâu thẳm đi ngược hướng dưới đáy sông Hoàng Hà chẳng qua cũng chỉ vì cầu một đường sinh cơ cho Ma Đạo Tổ Sư trong trấn hồn quan.
Chỉ có mỗi linh khí thì không thể ngưng tụ ra linh thể có thể dung nạp sinh hồn, bắt buộc phải có một đường sinh cơ đem thần hồn và linh thể liên kết chặt chẽ lại với nhau, dung hợp cùng nhau, như vậy thì Khương Tuyết Dương mới xem như trùng sinh.