Nếu không thì chẳng khác nào là mượn xác hoàn hồn, giống như quỷ Họa Bì vậy.
Tôi để Liễu Chi Nhung triệu tập tộc nhân dựng lên tế đàn ở một chỗ cao trên Bàn Xà Cốc, sau đó tôi bước lên tế đàn làm phép, tay cầm Anh Hùng Chi Kiếm phổ cáo chúng sinh vạn tộc, linh hồn bốn phương ở Hồng Hoang Quy Khư.
“Ma Đạo Tổ Sư Tạ Lan, hôm nay lên đài làm phép, phổ cáo tứ phương.
Chỉ vì cầu một đường sinh cơ cho tướng bày mưu tính kế của Ma Đạo ta, quỷ thần minh minh, tự tư tự lượng, hy vọng chúng sinh có lòng độ lượng, tư niệm người đang sống, cảm niệm sự bi thương của người đã chết.
”Nói xong lời này, tôi cắm kiếm xuống đất, lớn tiếng nói: “Trung Ương Mậu Thổ Chi Tinh, Tốc Tốc Quy Nhập Kiếm Thân.
”Lập tức liền cảm thấy có một cỗ lực lượng hùng mạnh tràn vào thân kiếm, sau đó tôi rút thanh kiếm lên, hướng kiếm lên trời, miệng lớn tiếng niệm: “Đông phương tứ ngã Tiên Thiên Ất Mộc Chi Tinh, Bắc phương địch ngã Tiên Thiên Quý Thủy Chi Tinh, Nam Phương tứ ngã Tiên Thiên Ly Hỏa Chi Tinh, Tây Phương tứ ngã Tiên Thiên Canh Kim Chi Tinh.
”Tôi ở nhân gian phong thần, lấy danh nghĩa của Ma Đạo Tổ Sư có thể hiệu lệnh tứ phương, Hồng Hoang Quy Khư không tu đạo, nhưng Anh Hùng Chi Kiếm có địa vị có thể so được với Ma Đạo Tổ Sư, đủ khiến vạn tộc Hồng Hoang thần phục.
Tế ra kiếm này, ngũ hành chi tinh ở Quy Khư ngay lập tức có thể cảm giác được sự triệu hoán của Anh Hùng Chi Kiếm, cấp tốc phục lệnh khiến phong vân biến chuyển.
Ngũ Hành Chi Tinh lưu chuyển lên xuống thân kiếm, lúc thì tương sinh khi lại tương khắc.
Lôi đình, Thiểm Điện, Cuồng Phong, Bạo Vũ đủ các loại thiên văn lần lượt bày ra ở trên không trung, những cái này đều do ngũ hành chi tinh dẫn phát ra.
Tộc nhân tộc Tương Liễu chưa từng thấy qua cảnh tượng thế này bao giờ, từng người đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Ngay khi mà đủ các loại thiên tượng trở nên yên tĩnh lại, khi mà trên thân Anh Hùng Chi Kiếm hiện ra sinh cơ, tôi liền cảm giác được có một cỗ thần niệm vô cùng cường đại mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống đè lên tôi, mơ hồ còn có ý tứ tức giận cực mãnh liệt.
Sự biến hóa này nằm ngoài dự đoán của tôi, dù là tôi hay Khương Tuyết Dương thì đều không thể ngờ đến ý chí của Quy Khư sẽ xuất hiện để ngăn cản, Lúc trước ở Thiên Trì khi tôi phong thần cho Thùy Họa thì áp lực lớn nhất là đến từ sự phẫn nộ của Thiên Đạo, mà hiện tại áp lực của tôi là hoàn toàn đến từ sự phẫn nộ của Ý Chí Thế Giới Quy Khư.
Chỉ là tôi không thể hiểu nổi, vì sao Ý Chí Thế Giới Quy Khư không cho phép tôi cầu sinh cơ cho Khương Tuyết Dương.
Lẽ nào nó cũng giống như Thiên Đạo, sợ lực lượng của mệnh bàn Sát Phá Lang Tam Phương Tứ Chính?Đến Thiên Đạo cũng phải kiêng kỵ Sát Phá Lang, tục ngữ nói rất hay, giường của bản thân há lại có thể rộng lượng nhường kẻ khác ngủ say, có lẽ nó cũng không muốn trong thế giới Hồng Hoang xuất hiện sự tồn tại vượt quá khống chế của nó.
“Tạ Lan, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Khương Tuyết Dương ở trong huyền quan truyền âm cho tôi.
Hiện tại cô ấy đã có thần hồn hoàn chỉnh, có thể câu thông với thức thần của tôi.
“Tuyết Dương, Ý Chí Thế Giới Quy Khư không cho phép anh cầu sinh cơ cho em”“Tạ Lan, tuyệt đối không thể đối địch với Ý Chí Thế Giới Quy Khư, từ bỏ đi, không có linh thể em vẫn có thể trù tính cho Ma Đạo.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Không, anh không muốn em chỉ làm một cô hồn, anh muốn thử xem.
Lúc trước anh vì Thùy Họa phong thần, đã cược thắng Thiên Đạo, chẳng lẽ Ý Chí Thế Giới Quy Khư còn mạnh hơn cả Thiên Đạo?” Tôi nói.
“Ở bên ngoài, anh còn có khí số của Ma Đạo để dùng, ở đây anh lấy gì để cược?” Khương Tuyết Dương hỏi.
“Cược chúng ta và nó có chung kẻ thù.
”“Được thôi, anh thử đi.
” Khương Tuyết Dương đồng ý với quyết định của tôi.
Quy Khư là nhân quả của Thiên Đạo, kẻ thù của nó đương nhiên là Thiên Đạo.
Đường tôi đi chính là con đường của Ma Đạo Tổ Sư, Thiên Đạo cũng là kẻ thù của tôi.
Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, chỉ xem có tư cách làm chiến hữu của nó hay không mà thôi.
Tôi hiện tại không có tư cách này, nhưng mệnh bàn Sát Phá Lang mà tôi đại biểu lại có.
Thật ra, tôi làm vậy không đơn giản chỉ vì có lòng dũng cảm.
Liễu Chi Nhung nói, vạch trần bí mật sẽ khiến ý chí của thế giới Quy Khư tức giận, chỉ có đạt được sự tán thành mới có thể cứu lấy chúng sinh Hồng Hoang dưới lửa giận của nó.
Hiện tại tôi vẫn chưa thử giải mã bí mật, nhưng hình như cũng đã chọc giận nó.
Sớm muộn gì cũng giận, không bằng hiện tại thử xem nó có thể nhẫn nhịn đến mức độ nào.
Nếu không, vì chúng sinh Hồng Hoang tôi thật lòng không dám đi giải mã bí mật của Quy Khư.
Hiện tại trên thân kiếm, tính khí ngũ hành như nước với sữa hòa vào nhau, bất cứ lúc nào cũng có thể kích phát ra sinh cơ.
Mà ý chí của thế giới Quy Khư đã chú ý đến sự tồn tại của tôi, đang ở trong bóng tối tức giận nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của tôi.
Giống như chỉ cần tôi dám để cho sinh cơ trên thân kiếm tách ra thì nó sẽ lập tức giáng xuống vô tận sát cơ, hủy diệt tất cả sự tồn tại của tôi.
Tôi giơ kiếm hướng lên trời, dùng hết tất cả dũng khí hét lớn: “Cửu Vạn Lý Thương Khung, Thùy Nhân Dữ Cộng?”Dứt câu, màn trời tức giận.
Vô tận thần uy đổ xuống, cách ngàn trượng trên đầu tôi hình thành một cái xoáy đen.
Vòng xoáy đen vô cùng gần, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt tôi vào trong, khiến tôi thần hồn câu diệt.
Tôi bình tĩnh nhìn, vẫn không chịu buông thanh kiếm trong tay xuống.
Trong bóng tối cũng không biết lần giằng co này đã kéo dài bao lâu, vòng xoáy đen dần dần tiêu tán, biến mất tăm mất dạng trả lại khoảng trời trống không lần nữa.
Tôi có thể cảm giác được ý chí của thế giới Quy Khư vẫn chưa hề bình tĩnh lại, chỉ là nó cho phép Sát Phá Lang có một cơ hội để chứng minh, mà trận chiến Ngũ Quân trước mắt chính là bài kiểm tra tốt nhất.
Sau khi ý chí của thế giới Quy Khư rời đi, tâm niệm tôi liền chuyển động, một đóa sen xanh tách ra từ mũi kiếm.