Hoa sen xanh có ngụ ý vô cùng sâu sắc.
Vốn đã có cách nói về hoa sen hóa thân, hoa sen xanh lại càng vượt trội hơn một bậc.
Hơn nữa hoa sen xanh rất phù hợp với khí chất của Khương Tuyết Dương, Trung Thông Ngoại Trực, Bất Mạn Bất Chi, Hương Viễn Ích Thanh, Đình Đình Tịnh Thực, Khả Viễn Quan Nhi Bất Khả Tiết Ngoạn Yên.
Đây là các câu xuất phát từ bài thơ Ái Liên Thuyết, giải nghĩa rằng: hoa sen thân rỗng, không có cành lá như các loại hoa khác, nhưng nó lại có thể phát triển ngay thẳng, không leo, cuốn, tràn ra xung quanh, hình thái đẹp đẽ, vô cùng thanh nhã, có thể ngắm nhìn từ xa nhưng lại không thể đến gần chơi đùa.
Tôi mở huyệt Thần Đình, thần hồn của Khương Tuyết Dương hóa thành một đạo ánh sáng chui vào bên trong hoa sen xanh, sau đó cánh hoa bắt đầu thu lại, hình thành một nụ hoa màu xanh.
Sau đó có vô tận linh khí điên cuồng dung nhập vào bên trong nụ hoa, đến Anh Hùng Chi Kiếm cũng bị một cảnh này làm cho run rẩy không ngừng.
Theo sự dung nhập của linh khí, nụ hoa càng lúc càng lớn, từ mũi kiếm chậm rãi bay lên, không ngừng xoay chuyển trên không trung.
Bầu không khí yên lặng không một tiếng động, tất cả mọi người đều đang nhìn vào nụ hoa sen xanh trên không trung, chờ đợi thanh âm hoa nở.
Cũng không biết đã qua bao lâu, nụ hoa sen xanh không còn dung nhập linh khí nữa mà bắt đầu phát ra ánh sáng xanh yếu ớt.
So với họ thì tôi càng kích động hơn.
Đóa sen xanh này là sự kinh hỉ ngoài ý muốn, bởi vì chết một lần mà đạo hạnh của Tuyết Dương đã bị thụt lùi quá nhiều, nhưng nhìn thấy bên trong đóa sen xanh này ẩn chứa vô tận sinh cơ, có lẽ Tuyết Dương có thể dựa vào nó đột phá cực hạn của cơ thể cũ, đạt thành tiên thể của Thiên Tôn.
Lúc trước khi còn ở trong Huyền Quan, Tuyết Dương còn lo rằng cô ấy sẽ rất yếu ớt, hiện tại vốn không đến mức đó.
Cái tôi cầu là một đường sinh cơ, cái cầu được lại là một đóa sen xanh, sinh cơ ẩn chứa bên trong đóa sen xanh này không hề ít hơn tim ma của tôi, hơn nữa đều vô cùng thuần khiết.
Nhưng mà sinh cơ của tim Ma là dựa vào kiên cường bất khuất còn sinh cơ của sen xanh hoàn toàn là do đạo sinh trưởng tự nhiên dưỡng thành.
Tôi nghĩ, đây có lẽ chính là cơ duyên của Khương Tuyết Dương ở Quy Khư.
Ánh sáng xanh càng lúc càng mạnh mẽ, theo thời gian lại trở nên lóa mắt.
Dưới sự chói mắt của ánh sáng xanh này, từng cánh hoa của hoa sen xanh bắt đầu tách ra.
Đợi đến khi nụ hoa hoàn toàn nở ra, tôi nhìn thấy Khương Tuyết Dương khoanh chân ngồi giữa nụ hoa, mắt không mở ra, hai tay tự nhiên đặt ở đầu gối, làm ra pháp tướng Ngũ Tâm Triêu Thiên.
Ngũ Tâm Triêu Thiên vốn là pháp tướng mà Đạo Môn dùng để hấp dẫn linh khí, vừa rồi linh khí điên cuồng dung nhập vào là do thần hồn của Khương Tuyết Dương dẫn đến.
Trên thân cô ấy hiển hóa ra một đạo bào màu xanh, phù hợp với khí chất của cô ấy một cách hoàn hảo.
Bản thân Tuyết Dương rất đẹp, chỉ là không lãnh diễm bằng Thùy Họa, không yêu mị bằng Kiêm Hà.
Vẻ đẹp của cô ấy nằm ở trầm tĩnh, đạm bạc, mà hiện tại trên người cô ấy lại có thêm một mùi vị mới, khiến người ta nhìn vào vạn phần đau lòng.
Cũng không biết là phúc phần tu mấy kiếp mới có thể khiến cho nữ tử tài giỏi nhất Đạo Môn chung tình với tôi.
Sau khi hoa sen xanh nở, Khương Tuyết Dương không hề để cho chúng tôi đợi quá lâu, mở đôi mắt ra, nhìn khắp bốn phương, cuối cùng dừng trên người tôi.
Đứng dậy, bước chân nhẹ nhàng từ tốn, hướng về phía tôi đi tới.
Phía sau lưng cô ấy, hoa sen xanh dần dần tiêu tan, cuối cùng biến mất tăm mất dạng.
Khương Tuyết Dương rơi xuống trước mặt tôi, cách tôi ba thước, sau đó cong người hành lễ với tôi, thần sắc nghiêm cẩn nói: “Tuyết Dương bái kiến Đạo Tổ.
”Tôi chưa kịp đáp lời, đã nghe thấy một thanh âm quen thuộc vang lên từ phương xa.
“Tuyết Dương, cuối cùng cô cũng quay lại rồi.
”Quay đầu nhìn lại, Thùy Họa hiện thân ở đỉnh một ngọn núi phía xa, sau vài lần lóe lên đã đến trước mặt chúng tôi.
Cô ấy đổi một bộ khải giáp hoàn toàn mới, nhìn bên ngoài thì có lẽ vẫn là do Tiên Đạo tặng, chẳng qua hiện tại cũng đã bị tàn phá khắp nơi, thần niệm phập phồng không ổn định, ánh mắt sáng rực nhìn Khương Tuyết Dương.
Khương Tuyết Dương cũng đang nhìn cô ấy, khóe môi hiện lên ý cười.
“Thùy Họa, Bàn Xà Cốc bị trùng trùng điệp điệp sát cơ phong tỏa, sao em lại vào được?” Tôi hỏi.
“Nhờ thần tiễn của A Lê tương trợ.
”Sau khi Thùy Họa kể lại tôi mới biết rõ sự tình.
Thì ra khi tôi lên đài làm phép cầu một đường sinh cơ cho Khương Tuyết Dương thì cô ấy, Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ đều đang đứng trên cao nhìn qua vậy nên họ cũng cảm nhận được dị tượng xảy ra khi tôi giúp Khương Tuyết Dương ngưng tụ linh thể.
Sau đó, trên không xuất hiện ý chí thế giới Quy Khư, rồi đến vòng xoáy đen phía trên Bàn Xà Cốc.
Ở trong Bàn Xà Cốc thì người có thể làm kinh động đến ý chí của thế giới Quy Khư chỉ có tôi, bởi vì Anh Hùng Chi Kiếm đang ở trong tay tôi.