Biến cố liên quan tới việc A Lê phong thần đêm qua, kẻ chịu thiệt hại nghiêm trọng nhất chính là sĩ khí liên quân Nhân tộc của Hiên Viên Đế và Bạch Đế.
Vầng trăng tròn trên bầu trời, chỉ cần là sinh linh sống ở Quy Khư Hồng Hoang, đều sẽ nảy sinh ra tâm tình đồng cảm.
Việc này đối với liên quân Nhân tộc không phải điềm báo tốt lành gì cả, bởi vì Nguyệt Thần diễn hóa ra vầng trăng tròn này chính là người của Ma đạo.
Ma đạo từ nhân gian đến đây, thuộc phạm trù kẻ xâm lược Quy Khư.
Sắc mặt Hiên Viên Đế khá khó coi, nghe đám trinh sát báo cáo việc liên quân đạo môn đã bắt đầu khởi hành dẫn binh đến chân núi phía nam của núi Bắc Minh, khiến ông ta thẹn quá hóa giận.
Nỗi nhục khủng khiếp ở thành Thủ Dương, làm ông ta hận không thể ngay lập tức đem quân đuổi tận giết tuyệt toàn bộ đệ tử Ma đạo ra khỏi Quy Khư, mà uy lực đáng sợ của Tử Thần đã để lại ấn tượng khó phai in sâu trong lòng ông ta.
Thực lực của liên quân đạo môn, nếu chỉ dựa vào mỗi Thổ tộc và Hỏa tộc tất nhiên không thể ngăn cản được, bây giờ tuy rằng vẫn chưa nhận được cấp báo khai chiến, nhưng Hiên Viên Đế đã gấp gáp mời Bạch Đế đến nghị sự bàn luận đối sách rồi.
Đợi khi Bạch Đế có tướng mạo tiêu sái anh tuấn hiện thân, Hiên Viên Đế chưa từng cảm thấy khuôn mặt lạnh nhạt của Bạch Đế lại thân thiết đến vậy.
“Hiền đệ, mời ngồi đây.
” Bạch Đế còn chưa kịp mở miệng hỏi thăm, Hiên Viên Đế đã nhiệt tình chào đón ông ta rồi.
“Hiên Viên Đế bệ hạ lần này triệu kiến ta có chuyện gì hay không?” Bạch Đế nhàn nhạt nói.
“Liên quân đạo môn đã xuất phát rồi, mục tiêu của bọn chúng có lẽ chính là chúng ta.
” Tuy rằng Hiên Viên Đế cố tình nói là có lẽ, nhưng trong lòng sớm đã có đáp án khẳng định.
“Chỉ là bảy mươi vạn đạo binh từ nhân gian nhỏ nhoi mà thôi, nào có bản lĩnh lay chuyển sức mạnh của hai trăm vạn dũng sĩ Hồng Hoang chúng ta cơ chứ, điều này không đáng đặt vào mắt đâu.
” Bạch Đế cao giọng nói.
“Nói thì vậy, nhưng mà đạo binh nhân gian sử dụng pháp thuật thiên biến vạn hóa, tuyệt đối không thể khinh địch được.
”“Ta biết bệ hạ đang lo sợ điều gì, Tử Thần dù dũng mãnh thiện chiến, nhưng nếu ngày đó không nhờ Thanh Đế ra tay can thiệp giúp, thì làm sao thế cục giết thần của bệ hạ lại thất bại được chứ.
Bây giờ Thanh Đế đã không còn uy hiếp gì đến chúng ta nữa, ta và huynh liên minh với nhau, mỗi bên đều phái ra đội quân tinh nhuệ, đừng nói một Tử Thần nhỏ nhoi kia, kể cả Nguyệt Thần mới được tấn phong cũng có thể dễ dàng tiêu diệt được.
” “Hiền đệ nói chí phải, hai huynh đệ chúng ta vốn cùng hội cùng thuyền có chung kẻ tử thù tại trận chiến núi Bắc Minh, bây giờ chúng ta nên đồng tâm hiệp lực đối phó chúng, bí ẩn Quy Khư của Bàn Xà Cốc tạm thời cứ để sang một bên trước đi.
” Hiên Viên Đế nói bằng giọng điệu hết sức chân thành.
“Hầy, không phải ta không muốn toàn tâm toàn ý trợ giúp huynh, ta chỉ lo một khi chúng ta khai chiến với liên minh đạo môn, hung thú núi Lưu Ba sẽ thừa cơ hội tấn công Bàn Xà Cốc đó.
” Bạch Đế than thở.
“Ý của hiền đệ là sao?” Hiên Viên Đế cau mày thắc mắc.
“Bệ hạ xuất binh ngăn chặn cuộc tiến công của liên quân đạo môn, ta phái quân đoàn Hắc Long tương trợ, ngoài ra binh lực Kim tộc sẽ canh giữ nghiêm ngặt núi Lưu Ba.
”“Như vậy cũng được.
”Kiến nghị của Bạch Đế khiến Hiên Viên Đế bất mãn vô cùng, nhưng tình hình gấp gáp bây giờ không cho phép ông ta nổi nóng.
Chiến lực quân đoàn Hắc Long mạnh nhất trong các tộc ở Hồng Hoang, tuy chỉ có mười vạn người, nhưng họ có khả năng ngăn chặn ba mươi vạn dũng sĩ Hồng Hoang, điều này đã đủ bày tỏ rõ thành ý của Bạch Đế rồi.
Còn về mấy mưu kế trong lòng Bạch Đế, dù Hiên Viên Đế có biết cũng không cách nào vạch trần được, mà ông ta cũng sợ Nguyên Phượng thiếu nữ sẽ thừa cơ hội phát binh đánh Bàn Xà Cốc rồi chiếm lấy tiên cơ.
Kết quả mà Bạch Đế muốn nhìn thấy nhất chính là Hiên Viên Đế đánh nhau một trận sống chết với Ma đạo, lưỡng bại câu thương, đến lúc ấy bí ẩn Quy Khư chỉ còn sót lại mỗi Nguyên Phượng thiếu nữ tranh giành với ông ta mà thôi.
Bạch Đế tự tin, có thể dựa vào sáu mươi vạn dũng sĩ Kim tộc trấn áp hết mười vạn hung thú tại núi Lưu Ba.
Phía nam núi Bắc Minh, sa mạc hoang vu rộng lớn, bão cát nổi lên dữ dội mù mịt.
Đợi đến lúc hoàng hôn, liên quân đạo môn đã xuất hiện ở biên giới sa mạc.
Bây giờ liên quân đạo môn cách đại quân Hiên Viên Đế chưa tới trăm dặm, hai phe đứng ở hai bên bờ sa mạc.
Đây chính là tín hiệu mà Hiên Viên Đế vẫn luôn chờ đợi, liên minh đạo môn dựng trại đóng quân ở đây, rõ ràng muốn quyết một trận sinh tử với Hiên Viên Đế trên sa mạc rộng lớn này.
Bảy ngàn binh lực của tộc Tương Liễu lúc này vẫn luôn được chúng tôi giấu kỹ trong đại quân Mộc tộc, không hề bị bại lộ dưới con mắt của đám trinh sát Thổ tộc, nếu để đám Hiên Viên Đế, Bạch Đế phát giác ra việc Bàn Xà Cốc đã trở thành vực đáy rỗng tuếch, thì trận chiến này chắc chắn không thể đánh thắng được.
Mà lý do chúng tôi giành quyền khai chiến trước, chính bởi vì muốn che giấu việc này, che đậy chân tướng liên quan đến Quy Khư đã bị tiết lộ ở núi Bất Chu.
Không chỉ lừa gạt bọn chúng, ngay cả Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ đến giờ này vẫn còn chưa hay biết gì.