Lúc này đây, tổng binh lực của liên quân Hiên Viên Đế và Xích Đế tập hợp được một trăm bốn mươi vạn người, cộng thêm mười vạn binh đoàn Hắc Long, một trăm năm mươi vạn đại quân chiến đấu với bảy mươi vạn đại quân của liên minh đạo môn, chỉ xét về số lượng người, vừa hay gấp đôi binh lực của liên quân đạo môn.
Chiến đấu với một đội quân có quy mô tầm cỡ này, thử thách đề ra không chỉ là về số lượng chiến tướng đỉnh phong, còn yêu cầu cao về kỹ thuật chỉ huy quân sự tinh nhuệ.
Hiên Viên Đế tài trí kiệt xuất, Xích Đế bày mưu tính kế, chỉ riêng hai kẻ này đã đủ kiểm soát toàn bộ đội quân, mà tướng quân Dạ Tập chỉ huy quân đoàn Hắc Long cũng là một vị tướng hung bạo, ba kẻ này đều đạt được chiến lực thiên tôn.
Còn có đại tế tư thủ tịch, đệ nhất thần tướng của Hỏa tộc Liệt Thành, đều sở hữu chiến lực thiên tôn.
Con cháu của Hiên Viên Đế, con cháu của Xích Đế, những người là chiến tướng đỉnh cấp đều nhiều vô số kể, dũng sĩ đạt đến cấp độ vương giả với chiến lực nửa bước thiên tôn có khoảng ba trăm người.
Hiên Viên Đế, Xích Đế, cộng thêm quân đoàn Hắc Long không chỉ hơn liên quân đạo môn về số lượng, chiến tướng đỉnh phong cũng nhiều hơn liên quân đạo môn gấp ba lần.
Trận chiến này, nếu như đánh trực diện, thì áp lực mà liên quân đạo môn phải gánh chịu là cực kỳ nặng nề, khó trách Mộ Dung Nguyên Duệ và Tạ Lưu Vẫn cứ mãi chần chừa không hạ quyết tâm, khơi mào trận chiến ngũ quân.
Đứng ở biên giới sa mạc, nhìn về phía sa mạc rộng lớn, tâm trạng của tôi khá nặng nề.
Một cuộc tấn công sẽ khiến nơi đây máu chảy thành sông, không biết bao nhiêu xương cốt sẽ ngã xuống ở trận chiến khốc liệt này.
Từ khi rời khỏi Hàn Hoang, Ma đạo liên tiếp xảy ra chiến sự, loạn lạc Dã Tiên, cuộc chiến Âm Sơn, vô số đệ tử Ma đạo đã hy sinh nơi sa trường.
Mới đầu Ma đạo dẫn mười vạn vong hồn công đánh Âm Sơn, cuối cùng chỉ sót lại một vạn, một phần mười so với quân số ban đầu, đệ tử người âm còn thê thảm hơn nữa số lượng chỉ còn một ngàn người.
Hồ tộc Thanh Khâu ngoài hai ngàn quân bảo vệ Sơn Hải Quan ra, toàn bộ hầu như đều hy sinh cả rồi.
Hôm nay Ma đạo tôi tái kết được mười hai vạn đại quân ở Quy Khư, lần này, tôi quyết tâm không để bi kịch tái diễn thêm một lần nào nữa.
Đâu chỉ mình tôi nghĩ vậy, Thùy Họa và Tuyết Dương cũng thế.
Giả sử kết cục vẫn thảm khốc như trước, thì tôi thật sự không thể tiếp tục gồng gánh trách nhiệm của cờ chiêu hồn nữa.
Đại quân đã tập kết xong xuôi, Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ đến quân doanh Ma đạo tham gia bàn luận buổi nghị sự cuối cùng.
Sau đó đúc kết được phương án chiến đấu chính là, Nhân đạo tiếp cận và đối phó đại quân Hỏa tộc của Xích Đế, Tiên đạo phụ trách chiến đấu với quân đoàn Hắc Long, toàn bộ đại quân Thổ tộc giao cho Ma đạo tôi xử lý.
“Ma đạo chỉ có mười hai vạn binh, đối kháng với trăm vạn đại quân Thổ tộc sẽ gặp phải khó khăn không nhỏ, nếu như cần hỗ trợ, Nhân đạo ta có thể phái ra một đội quân phối hợp tấn công.
” Tạ Lưu Vân suy nghĩ một hồi rồi nói.
Lời này của hắn nghe khá chân thành, tất nhiên cũng có tính toán của riêng hắn.
Cái mà Nhân đạo nhắm đến là linh hồn Cung Công, khó tránh khỏi việc nhờ cậy sự giúp đỡ của Ma đạo, nếu lúc này hắn không thể hiện chút thành ý, một khi Ma đạo kết thân với Tiên đạo, Nhân đạo rất có khả năng phải quay về tay không.
Tạ Lưu Vân nói xong, Mộ Dung Nguyên Duệ lập tức đưa ra ý kiến, Tiên đạo bằng lòng san sẻ gánh nặng giúp Ma đạo.
“Hiên Viên Đế và Ma đạo bọn ta có chuyện cũ chưa giải quyết được, mối thù này không cần hai vị nhúng tay vào đâu.
” Thùy Họa nói.
Sự giúp đỡ của hai đạo Nhân Tiên chỉ mang tính hình thức, đến khi vào trận chiến thật sự, chẳng thể mong chờ bọn họ có thể dốc bao nhiêu sức lực, không bằng Ma đạo tự mình lập công ở Quy Khư, chinh phục lòng dân vạn tộc Hồng Hoang.
Mà sau khi rời khỏi Quy Khư, tam đạo sẽ không còn bất kỳ mối liên quan gì hết, nếu đã như vậy, cần gì phải nợ họ tình nghĩa cơ chứ.
Điều quan trọng nhất chính là, chúng tôi có niềm tin bản thân đủ khả năng lấy ít thắng nhiều ở trận chiến này.
Ma đạo có bốn vị chiến lực thiên tôn trấn giữ, mỗi người đều có dũng khí liều chết không lùi, trong đó một mình Thùy Họa đã có thể chiến đấu với mười vạn đại quân, không kẻ nào dám xông lên đối phó với Tử Thần.
Thực lực Kiêm Hà tuy yếu nhất, mười hai huyễn ảnh phân thân đều có thể bù đắp cho điểm yếu chiến lực, rất thích hợp chinh chiến trên sa trường.
A Lê không giỏi cách đánh chém giết hàng loạt, nhưng Nguyệt Thần Chi Tiễn của cô bé có thể uy hiếp dũng sĩ đẳng cấp vương giả của Thổ tộc.
Sau khi A Lê được phong thần, thậm chí có thể đe dọa đến Hiên Viên Đế và đại tế tư thủ tịch, trình độ chỉ kém một chút đã có thể kế thừa cái ghế chí cường thiên tôn của Thùy Họa rồi.
Trận chiến này lại là trận chiến đầu tiên sau khi A Lê phong thần, có thể đưa danh tiếng Nguyệt Thần lan rộng khắp Hồng Hoang hay không, phải xem cô bé sẽ giết được bao nhiêu dũng sĩ vương giả đấy.
Còn về chiến lực của tôi, Ma kiếm Ngự Long Quyết triệu hồi ra Lục Long Tế Xuất đều sở hữu chiến lực thiên tôn, ngoài điều này ra, tôi dựa vào Ma kiếm áo nghĩa lĩnh ngộ được từ kiếm Anh Hùng, bản thân đã có được chiến lực thiên tôn.
Trong biển Bắc Minh giết được Cốt Sa, giúp tôi lại nắm vững vài phần kỳ diệu trong kiếm hải.
Nếu phát huy được toàn lực, chiến lực của tôi có lẽ vẫn chưa thể sánh ngang với Thùy Họa bây giờ, nhưng mà quy mô sát thương tạo ra trên chiến trường nhất định không thua kém Thùy Họa.
Sức mạnh Thùy Họa nằm ở việc càng chiến đấu sẽ càng dũng mãnh, thiện chiến không gì ngăn cản được, mà Ma kiếm của tôi lại dễ dàng tạo ra sát thương lớn hơn Hồn Chi Bi Thương của cô ấy.
Kiếm khí thỏa sức tung hoành ba vạn lý, một kiếm tỏa sáng Thập Cửu Châu.
Ma Đạo Tổ Sư đã dùng kiếm Vô Danh trong tay ông ấy kiểm chứng câu nói này, Ma kiếm uyển chuyển mạnh mẽ, cuối cùng đạt đến cảnh giới sát tính tung trời, kết hợp với Thất Sát Đại Đạo, khiến thế gian đảo loạn, gánh lấy sát nghiệp nặng nề.
Năm đó Sát Phá Lang tam tinh, Đạo Tổ đã không thể tham chiến ở giai đoạn sau, chính bởi vì sát nghiệp quá nặng.
Ông ấy thản nhiên chịu chết, ngoài lo lắng Thiên đạo sẽ đuổi tận giết tuyệt Ma đạo vì ông ấy, còn vì sát nghiệp mà ông ấy gây nên quá nặng nề.
Nếu không phải trong đạo tàng xóa đi những ghi chép về Ma đạo Tổ Sư, hậu thế ắt sẽ hiểu rõ, trong cả trận chiến phong thần, kẻ một mình đơn phương độc mã giết nhiều người nhất không phải Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn, cũng chẳng phải Chiến Thần Cửu Thiên Huyền Nữ, mà chính là Ma Đạo Tổ Sư!