Hoàng hôn đã qua, màn đêm giáng xuống.
Trên bầu trời đen kịt đó, ánh trăng từ từ nhô lên từ phía Đông.
Liên quân Đạo Môn bày bố dàn trận đến nửa đêm thì bắt đầu tiến vào Sa Hải, chậm rãi hướng về phía Hiên Viên Đế, Xích Đế và đoàn quân Hắc Long.
Đại quân hành quân vào ban đêm, tĩnh lặng yên ắng, bước chân chầm chậm mà nặng nề.
Muốn đánh thì đánh dạ chiến tức là chiến đấu vào ban đêm, bởi vì ánh trăng trên bầu trời có liên quan đến A Lê, có thể tăng thêm vô tận dũng khí cho đệ tử Ma Đạo, đồng thời cũng có thể tạo nên áp lực tâm lý không nhỏ cho đội quân của Hiên Viên Đế.
So sánh với ngày hôm qua, ánh trăng đêm nay mất đi mấy phần dịu dàng lại tăng thêm vài phần lạnh lùng.
Chiếu lên Sa Hải trông vô cùng ảm đạm.
Sa Hải trầm mặc, đến cả tiếng bước chân cũng không nghe thấy được, sau khi âm thầm hành quân hai canh giờ, Thùy Họa đi phía trước liền dừng bước chân.
Phá Quân, vị tướng chinh chiến sát phạt, không có ai có thể dễ dàng cảm nhận được sát khí quân uy hơn cô ấy.
Thùy Họa dừng bước chân, liên quân Đạo Môn cũng lập tức đứng tại chỗ chờ lệnh, bày bố dàn trận một lần nữa.
Hai đạo Nhân, Tiên lần lượt rút pháp kiếm ra, tăng thêm bùa chú thần thông cho bản thân, kích hoạt ký hiệu pháp trận phía trên.
Cao thủ Đạo Môn lần lượt xếp hàng phía trước trận pháp, đệ tử Đạo Môn phía sau thì dựa theo trận pháp mà đứng vào những vị trí khác nhau.
Trận quyết chiến của Đạo Môn và Dũng Sĩ Hồng Hoang, ưu thế rõ nhất là ở việc dùng thuật pháp thần thông để chiến đấu tầm xa, nếu như đánh cận chiến thì ưu thế liền biến thành bất lợi.
Bên Ma Đạo, mười vạn đại quân tộc Mộc đã nâng lên đao kiếm, bộ tộc Đông Di cũng đã cài tên lên cung.
Bên Ma Đạo ngoại trừ Khương Tuyết Dương và Thanh Đế thì hầu như không có một ai dùng thuật pháp, cũng không có trận pháp có thể dùng, đều là binh lính thuần cận chiến.
Kết cấu quân lực cực kỳ đơn giản, chính là các vị chiến tướng tự dẫn đội ngũ của mình, dựa theo tình huống thiên biến vạn hóa trên chiến trường mà thay đổi lực độ công kích.
Tôi và Thùy Họa cùng đứng phía trước, A Lê đứng trên lưng Ngạo Phong đã lần nữa hiển hóa ra thân thể Tổ Long, là chiến tướng đảm nhận nhiệm vụ trinh sát cũng như kiềm chế chiến tướng tinh nhuệ của địch trên không.
Bên trái là Kiêm Hà, Đại Tù Trưởng tộc Mộc thống lĩnh hơn mười vị chiến tướng tộc Mộc và năm vạn đại quân tộc Mộc.
Bên phải là Thanh Đế, Sát Thần Lâm Thanh Thủy, Bạch Vô Nhai thống lĩnh hơn mười vị chiến tướng tộc Mộc và năm vạn đại quân tộc Mộc.
Chính giữa, Khương Tuyết Dương và Tộc Trưởng bộ tộc Đông Di dẫn dắt đại quân một vạn xạ thủ.
Liễu Chi Nhung và đại quân bảy ngàn người tộc Tương Liễu thì ẩn nấp ở phía sau bộ tộc Đông Di, họ sẽ không xông ra trận ngay lập tức, đợi đến khi trận chiến bộc phát toàn diện thì họ mới chính thức tham chiến.
Đến lúc đó, cho dù chân tướng việc Bàn Xà Cốc đã trống không lộ ra thì Hiên Viên Đế cũng không thể dứt khỏi trận chiến này được.
Còn có một chuyện nữa, một khi chân tướng ở Bàn Xà Cốc lộ ra, Nguyên Phượng Thiếu Nữ và Bạch Đế nhất định sẽ ngay lập tức tiến về Bàn Xà Cốc để tranh đoạt bí mật của Quy Khư, có lẽ trong lúc chúng tôi quyết chiến với Hiên Viên Đế thì hai phe bọn họ cũng sẽ khơi dậy chiến hỏa.
Đến lúc đó, trận chiến Ngũ Quân xem như hoàn toàn phát động, đây chính là kết quả cuối cùng mà Khương Tuyết Dương mong muốn nhìn thấy nhất sau khi bỏ bao công sức ra tính toán.
Nếu không thì một khi để lộ ra việc Anh Hùng Chi Kiếm đang ở trong tay tôi và bí mật của Quy Khư không nằm ở Bàn Xà Cốc, đến lúc đó Ma Đạo tôi sẽ trở thành kẻ địch của cả Quy Khư.
Thậm chí hai đạo Nhân, Tiên có thể vì không có được thứ mình muốn mà lật mặt cho Ma Đạo một kích trí mạng bất cứ lúc nào bởi vì tốc độ trưởng thành của Ma Đạo ở Quy Khư đã khiến họ không thể giữ bình tĩnh được nữa.
Tôi không hề hoài nghi việc Tạ Lưu Vân sẽ có quyết tâm này, bởi vì đợi sau khi chúng tôi ra khỏi Quy Khư, thời đại Mạt Pháp nhất định sẽ kết thúc, Nhân Đạo không cần phải cố kỵ quá nhiều.
Còn Mộ Dung Nguyên Duệ có xuống tay với Ma Đạo hay không thì tôi tin cô ấy nhất định sẽ làm vậy.
Cô ấy đã đạt đến Thiên Tôn, chắc rằng dây nhân duyên của tôi và cô ấy cũng đã bị cô ấy cắt đứt rồi, sát phạt quyết đoán là điểm đặc trưng của đạo Chiến Thần, cô ấy là Tiên Đạo Tổ Sư tương lai lại càng không thể trầm mê trong nhi nữ tình trường.
“Hai mươi dặm phía trước, quân đoàn Hắc Long ở bên trái, đại quân Xích Đế ở bên phải.
” Thùy Họa lớn tiếng nói sau khi cẩn thận cảm giác.
Lời của cô ấy lập tức truyền đến bên trong trận doanh của hai đạo Nhân, Tiên, nhắc đến cũng thật là trùng hợp, Tiên Đạo vừa hay ở bên Phải của Ma Đạo, Nhân Đạo ở bên trái, đến đội ngũ cũng không cần điều chỉnh, chỉ cần thu trận hình nhỏ lại là đã hoàn tất bố trí.