Nghe một câu dừng tay vang lên, tôi quay đầu nghi hoặc nhìn.
Chỉ thấy năm đám mây bồng bềnh đang vội vã bay từ biên thành Tiên đạo đến đây.
Là Mộ Dung Nguyên Duệ.
Nhìn cô ấy chạy tới, trong lòng tôi có đôi chút ngỡ ngàng, nhưng càng vui mừng nhẹ nhõm hơn.
Vô Vật Kết Đồng Tâm, Yên Hoa Bất Kham Tiễn.
Tạm dịch: Lấy gì để kết mối lương duyên, làm sao rời bỏ khói hoa.
Những ngày trở lại đây, tôi chưa từng nhớ đến cô ấy, cho dù ánh mắt vô tình chạm nhau nhưng cũng chỉ sững sờ bối rối trong giây lát mà thôi.
Bởi vì tôi biết, giữa tôi và cô ấy đã không còn bất kỳ cơ hội nào nữa.
Tôi là Ma Đạo Tổ Sư, cô ấy là Tiên Đạo Tổ Sư tương lai, Quy Khư sẽ là lần hợp tác cuối cùng của chúng tôi.
Vốn dĩ, sau khi đặt dấu chấm hết cho thế giới ma pháp thì hai đạo Nhân Tiên đóng vai trò là nhân vật cạnh tranh chủ chốt, Ma đạo mới có thể lay lắt tìm cách sinh tồn trong kẽ hở.
Nhưng mọi chuyện lại chuyển biến bất ngờ từ lúc Khương Tuyết Dương trùng sinh, Thùy Họa thành công niết bàn lần thứ năm, nên hai đạo Nhân Tiên bao gồm cả Âm Ty, đều không thể dung tha cho sự tồn tại của Ma đạo nữa.
Ra khỏi Quy Khư, tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ sẽ đứng ở hai bờ chiến tuyến.
Vì thế, tôi không ngờ cô ấy sẽ ra tay tương trợ, hay chí ít không phải đúng lúc này.
Sau khi đầu của Hình Thiên vỡ vụn, thân thể mất đầu của Hình Thiên đã không còn ảnh hưởng gì nghiêm trọng đến toàn cục, nhiều nhất cũng chỉ gây ra hỗn chiến trong quân doanh Ma đạo, đợi thần niệm của hắn cạn kiệt, ý chí bất bại sẽ triệt để tiêu tán thành mây khói.
Nếu Ma đạo không may chịu thiệt hại nặng nề thì đều có lợi cho Nhân đạo và Tiên đạo, vì thế Mộ Dung Nguyên Duệ thật ra không nhất thiết phải ra tay tương trợ.
Mộ Dung Nguyên Duệ vừa hiện thân, bốn phân thân kết hợp với bổn tôn, nhanh chóng bày bố trận pháp tiên thiên ngũ hành, ngay lập tức giam cầm thân thể mất đầu đang điên cuồng vùng vẫy của Hình Thiên.
Mới đầu với đạo Chiến Thần của Cửu Thiên Huyền Nữ, đến cả Phá Quân hộ pháp thiên tôn cũng không dễ dàng tìm ra cách phá trận, tuy rằng Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn không sánh bằng Cửu Thiên Huyền Nữ trước đây, nhưng Hình Thiên mất đầu cũng không phải Phá Quân năm đó.
Dưới sự điều khiển điêu luyện của Mộ Dung Nguyên Duệ, bổn tôn và phân thần liên tục ngang ngược luân chuyển, mỗi khi Hình Thiên tiến công, thì năm người này sẽ ngay lập tức đồng tâm hiệp lực dồn ép hắn ta.
Mộ Dung Nguyên Duệ đã chứng được thiên tôn, năng lượng công kích ngũ hành bạo phát do năm vị thiên tôn lợi hại đồng thời ra tay thậm chí còn vượt xa kiếm khí hồng lưu mà kiếm hải của tôi diễn hóa được.
Thế nhưng, cho dù như vậy, Hình Thiên cứ mãi chịu chi phối của ý chí bất bại, tiếp tục chiến đấu không ngừng nghỉ.
Theo thời gian dần trôi qua, áp lực mà Mộ Dung Nguyên Duệ đè nặng trên vai ngày một khó khăn hơn, khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều dần lộ ra vẻ mệt mỏi, mồ hôi lấm tấm nhễ nhại trên làn da lạnh giá.
Do vướng phải hạn chế của trận pháp, chúng tôi không thể giúp đỡ cô ấy một tay.
Chỉ đành đứng yên giương mắt nhìn cô ấy điên rồ hao hụt thần niệm, liều mạng giữ chặt Hình Thiên không đầu trong lồng giam.
Gào!Hình Thiên vùng vẫy mãi nhưng không thể thoát khỏi lòng giam, bèn phẫn nộ hét lên một tiếng gầm gừ vang trời, tựa như âm thanh sấm sét đùng đùng giữa trời quang.
Giữa bụng bỗng xuất hiện một cái miệng to đầy máu tươi, ngực trái mọc ra một con mắt tà ác đỏ chói.
Trong Sơn Hải Kinh Hải Ngoại Tây Kinh có ghi chép rằng: “Hình Thiên cùng Đế tranh thần, cuối cùng bị Đế chặt đứt đầu, chôn thân tại núi Thường Dương, hắn lấy nhũ làm mắt, lấy rốn làm miệng, tiếp tục cầm khiên và rìu vùng vẫy chiến đấu.
”Đây là hình dạng cuối cùng của Hình Thiên, mắt tà một khi đã mở ra, chiến lực của Hình Thiên bạo phát như ngọn núi lửa phun trào dữ dội.
Điều quan trọng nhất là, Hình Thiên đã mở mắt tà, sẽ không tiếp tục liều lĩnh bất chấp xông lên như kiến mất đầu nữa, mà lập tức tập trung toàn bộ thần niệm khóa chặt trên người Mộ Dung Nguyên Duệ.
Nhìn ra sự việc không ổn, tôi vội vã nói với Mộ Dung Nguyên Duệ: “Mộ Dung Nguyên Duệ, tránh ra nhanh lên!”Mộ Dung Nguyên Duệ nhanh chóng nhận ra sự biến hóa bất thường của Hình Thiên, biết sau khi Hình Thiên bại lộ hình thái cuối cùng sẽ không còn cách gì chống chọi lại hắn, bốn phân thần cùng bổn tôn đồng thời đứng yên tại chỗ rồi nhún người nhảy lên cao, chớp mắt đã bay ra xa mười mấy trượng, mà Khương Tuyết Dương cũng vừa hay tăng thêm lời chúc Phong Thần cho cô ấy, giúp cô ấy có được năng lực phi hành tức thời.
“Trên trời chỉ là một mảng tối tăm, cái chết đã ban xuống, cơ thể nhỏ bé đó của ngươi đã định sẵn phải vỡ tan thành từng mảnh rồi đấy!”Hình Thiên ngước nhìn Mộ Dung Nguyên Duệ đang lơ lửng trên không trung, hét to câu đó, rồi hung hăng ném thẳng một Nguyệt Luân Chiến Phủ vào Mộ Dung Nguyên Duệ.
- Giải thích "Nguyệt Luân Chiến Phủ" là rìu hình bán nguyệt.
Hết giải thích.
Nguyệt Luân Chiến Phủ phát ra ánh sáng chói lóa, nhìn y hệt một chiếc quạt sắt khổng lồ, xoay tròn với tốc độ chớp nhoáng phóng thẳng đến chỗ bổn tôn Mộ Dung Nguyên Duệ.
Cảm giác sợ hãi tuyệt vọng bao trùm lấy Mộ Dung Nguyên Duệ, hốt hoảng dùng phân thân ngăn chặn.
Phân thân tiên thiên Ly Hỏa bị nghiền nát đầu tiên, hóa thành tro bụi tan biến giữa không trung.
Tiếp theo là Quý Thủy, Ất Mộc, Canh Kim.