Ma Đạo gì cũng không có, tôi cạn lời để nói, không biết nên trả lời cô ấy như thế nào, đúng vào lúc này, Khương Tuyết Dương từ sau lưng tôi đi lên.
"Ma Đạo không có cỏ Long Diên, nhưng Ma Đạo ta vẫn có thể chữa lành vết thương cho người.
Không chỉ vậy, Ma Đạo còn có thể giúp các hạ báo thù!" Khương Tuyết Dương nói.
"Giúp ta báo thù? Ngươi biết kẻ thù của ta là ai sao?" Nguyên Phượng thiếu nữ mặt không biểu cảm hỏi.
"Ở Quy Khư, ngoại trừ người gác cổng Đế Tuấn, còn ai có thể đả thương Nguyên Phượng Tổ Sư cơ chứ?""Ha ha, ngươi rất thông minh, còn ngẩn ra làm gì, mau kéo ta lên.
" Nguyên Phượng thiếu nữ đầu tiên là cười khúc khích, rồi lườm tôi một cái nói.
Cô ấy có vẻ như là sức mạnh vô tận, nhưng trên thực tế, cả sinh cơ và thần niệm đều đã ở trạng thái cạn kiệt nghiêm trọng, tôi vừa kéo cô ấy lên khỏi mặt đất, thì mắt cô ấy đã nhắm lại và ngất đi, tôi vội ôm cô ấy vào lòng.
Thể trọng của Nguyên Phượng nhẹ như lông vũ, nhưng lại nóng không thể chịu nổi, ôm cô ấy giống như ôm một ngọn lửa đang cháy.
Cô bé khoảng bảy tám tuổi, sau khi nhắm mắt hấp thụ hết thần niệm, đã lộ ra bộ dáng của một thiếu nữ bất lực, cặp mày nhíu chặt lại, trong giấc ngủ vẫn chịu đựng nỗi đau đớn vô tận.
Thấy thiếu nữ Nguyên Phượng được tôi ôm ở trong lòng, Tạ Lưu Vân thở dài vô hạn, nói với ta: “Tạ Lan, ta khuyên ngươi, đến cuối cùng cũng không nên để cô ta gia nhập Ma Đạo.
”“Tại sao?” Tôi hỏi.
"Nếu như Ma Đạo các ngươi thu nhận cô ta, ta khó mà bảo đảm sau khi thời đại Mạt Pháp kết thúc, Nhân Đạo sẽ không ra tay chống lại Ma Đạo, trừ khi các ngươi không ra khỏi Quy Khư.
" Tạ Lưu Vân vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Ha ha, chiến là được chứ gì, chẳng lẽ Ma Đạo lại sợ Nhân Đạo của ngươi à?" Thùy Họa cười lạnh nói.
"Không chỉ có Nhân Đạo ta, Tiên Đạo cùng Âm Ty cũng sẽ không buông tha cho các ngươi.
Tam Tinh Sát Phá Lang vốn có năng lực đảo ngược đại sự thiên hạ, các ngươi đã có Tổ Long Ngạo Phong, nếu như được Nguyên Phượng trợ giúp nữa, không ai có thể để cho Ma Đạo cứ thế mà tồn tại được, Thiên Đạo cũng sẽ không ngồi yên mà không quản.
"Những gì Tạ Lưu Vân nói là sự thật, nếu nói rằng Thiên Đạo trước đây còn có chút khoan dung với Ma Đạo và muốn giữ Ma Đạo để tham gia vào bàn cờ, chỉ cần Ma Đạo thu nhận Nguyên Phượng, Thiên Đạo sẽ không nhân từ với Ma Đạo nữa, bởi vì điều này đã chạm đến điểm mấu chốt mà Thiên Đạo có thể chịu đựng.
Chỉ dựa vào sức mạnh của mệnh bàn Sát Phá Lang thì không thể đánh thắng được Thiên Đạo, điều này đã được chứng minh từ ba ngàn năm trước bởi Ma Đạo Tổ Sư, Phá Quân Hộ pháp Thiên Tôn và Tham Lang Hộ Pháp Thiên Tôn rồi.
Năm đó, Ma Đạo thống trị Tam giới, đảo Kim Ngao vạn tiên đến triều, nhưng cuối cùng họ vẫn thất bại.
Ma Đạo Tổ Sư chiến tử ở vực Trả Hồn, Phá Quân mất ở sông Vong Xuyên, Tham Lang thì cùng với đảo Kim Ngao chìm xuống, từ đó trên Nhân gian không còn Ma Đạo.
Nguyên do là vì Sát Phá Lang chỉ kiểm soát sức mạnh của mệnh bàn, nhưng không có sức mạnh trợ giúp bên ngoài của thiên địa.
Vào buổi sơ khai của Nhân gian, công sức của Tổ Long, Nguyên Phượng cùng Thủy Kỳ Lân là không thể thiếu, họ cũng là sức mạnh trợ giúp từ bên ngoài được thiên địa nuôi dưỡng.
Hiện giờ Ma Đạo đã có Tổ Long Ngạo Phong, nếu Nguyên Phượng gia nhập Ma Đạo nữa, còn có cơ hội tìm được huyết mạch truyền thừa của Thủy Kỳ Lân, như vậy thì Ma Đạo đã đủ tư cách để đối địch với Thiên Đạo.
Đến lúc đó, trong ngoài một thể, trừ khi bổn tôn Thiên Đạo tự tay giết người, bằng không thì ở Nhân gian có hô mưa gọi gió đến thế nào đi nữa cũng không thể lay động căn cơ của Ma Đạo được.
Nghĩ đến đây, cuối cùng tôi đã hiểu tại sao Ma Đạo Tổ Sư để lại một bia Thất Sát ở Thiên Trì của núi Trường Bạch, và tại sao ông ấy lại khắc chữ ở Quy Khư để nhắc nhở các thế hệ sau, đây đều là những việc ông ấy dày công lên kế hoạch, giúp cho Ma Đạo có được sự trợ giúp từ bên ngoài, đủ để Ma Đạo tồn tại mãi mãi.
Để Ma Đạo nhảy ra khỏi bàn cờ vận mệnh, không phải làm tốt thí nữa.
"Tạ Lưu Vân, nếu như Nguyên Phượng là cơ duyên Ma Đạo Tổ Sư lưu lại cho bọn ta, thì ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ cô ấy.
" Tôi nói.
"Sẽ chết đấy, Tạ Lan, quả thực là sẽ chết đấy.
Thiên Đạo chưa bao giờ đuổi cùng giết tận Ma Đạo, là muốn tam đạo tranh đấu với nhau mà thúc đẩy bàn cờ, các ngươi còn vọng tưởng muốn nhảy khỏi bàn cờ.
"Lúc ban đầu, tôi từng hỏi Khương Tuyết Dương, ngay từ đầu Ma Đạo đã là sự sai trái, thì tại sao Thiên Đạo lại để Ma Đạo xuất thế nữa.
Bây giờ Tạ Lưu Vân đã cho tôi câu trả lời, Thiên Đạo dung túng Ma Đạo vì muốn Ma Đạo bù đắp cho số mệnh của vạn vật tam sinh, suy ra vận mệnh bàn cờ.
Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.
Tam sinh vạn vật không chỉ là học thuyết kinh điển trong đạo tàng, mà còn được chứng minh trong vật lý học ở hậu thế.
Cho dù các nhà khoa học cố gắng suy luận như thế nào, thì vấn đề tam thể cũng không theo định luật nào.