“Tạ Lưu Vân, nếu Thiên Đạo muốn giữ lại tam đạo để suy đoán vận mệnh bàn cờ, vậy tại sao bây giờ lại muốn phân thắng bại, kết thúc ván cờ?” Tôi hỏi.
Nghe tôi hỏi một câu như vậy, Tạ Lưu Vân trầm mặc.
Thật lâu sau đó, ông ta thở dài nói: "Có lẽ Thiên Đạo hiện tại cũng ý thức được, vận mệnh bàn cờ là không thể phá giải, cho dù ông ta suy tính cho trăm triệu năm sau, thì cũng không thể kiểm soát được quỹ tích của vận mệnh.
""Đã như vậy, thì tại sao chúng ta lại phải tham gia vào tranh đấu trong bàn cờ, tại sao lại không tự nắm giữ vận mệnh của chính mình?""Ta cũng muốn làm như vậy, đáng tiếc ta không phải Ma Đạo Tổ Sư.
" Tạ Lưu Vân thở dài một hơi nói.
“Ta cũng không phải ông ấy.
Ta chỉ dựa vào dũng khí đơn độc của mình để bước tiếp con đường ông ấy chưa đi hết mà thôi.
"Nguyên Phượng thiếu nữ bị thương rất nặng, không chỉ sinh cơ thiếu thốn trầm trọng mà thần hồn cũng bị tổn hại không nhẹ.
Ba ngày sau, thiếu nữ Nguyên Phượng tỉnh dậy sau cơn hôn mê.
Mặc dù Ma Đạo chúng tôi không có tiên thảo, linh dược, nhưng những gì chúng tôi cho cô ấy tốt hơn nhiều so với tất cả các loại tiên dược.
Trong ba ngày này, Khương Tuyết Dương thi pháp chưa từng bị gián đoạn, không biết có bao nhiêu linh khí thiên địa đã hóa thành ngọn gió hồi phục đưa vào cơ thể thiếu nữ Nguyên Phượng.
A Lê cũng cống hiến không ít, tuy rằng thuật Nguyệt Quang của cô bé rất mạnh, nhưng thần hồn Nguyên Phượng thiếu nữ chịu sát thương quá lớn.
Bây giờ cùng lắm A Lê cũng chỉ là tu vi cấp bậc thiên tôn mạnh nhất, mà Nguyên Phượng thiếu nữ lại là cấp bậc Đạo Tổ, hai người chênh lệch tựa như vực sâu thiên địa vậy.
Kết quả là A Lê phải rút cạn thần niệm của mình hóa thành ánh trăng để nuôi dưỡng thần hồn cho thiếu nữ Nguyên Phượng.
Mãi cho đến khi Nguyên Phượng thiếu nữ mở mắt ra, A Lê mới thu hồi thuật Nguyệt Quang, sắc mặt cô bé hoàn toàn tái nhợt.
Nguyên Phượng thiếu nữ đương nhiên biết mình thương thế nghiêm trọng cỡ nào, nhìn A Lê vì cô mà tiêu hao gần như toàn bộ thần niệm, còn có Khương Tuyết Dương cũng tận tâm tận lực vì cô khôi phục nguyên khí, trong mắt lộ ra một chút cảm kích.
Sau khi tỉnh dậy, thiếu nữ Nguyên Phượng kể cho chúng tôi về nguồn gốc của cô ấy cùng những gì đã xảy ra trong màn sương mù.
Cô không nói, sẽ không ai có thể tưởng tượng được, tiểu la lỵ băng tuyết, thông minh và vô hại trước mặt này lại tham gia vào cuộc tranh bá của vạn tộc năm đó, mở miệng gọi cô ấy một tiếng Nguyên Phượng Tổ Sư thì cũng không ngoa.
Khương Tuyết Dương đoán không sai, Nguyên Phượng thiếu nữ cùng Đế Tuấn thật sự có thâm thù đại hận.
Lúc đó bị Đế Tuấn ở chiến trường cổ vạn tộc ra tay đánh đến suýt nữa thì chết, đến khi dục hỏa trùng sinh thì lại bị Đế Tuấn đánh đến trọng thương và lần này cũng thiếu chút nữa đã chết dưới tay của Đế Tuấn.
Thiếu nữ Nguyên Phượng nói, sau trận chiến vạn tộc trong vực sâu Hồng Lư kết thúc, nhiệm vụ của Đế Tuấn với tư cách là một người gác cổng đã hoàn thành, rồi sau đó ông ta lên đỉnh núi Bất Chu để canh giữ linh hồn Cung Công.
Ban đầu khi Ma Đạo Tổ Sư cùng Đế Tuấn giao thủ cũng là ở trên đỉnh núi trong màn sương mù, chỉ là tôi không hiểu Đế Tuấn rốt cuộc có năng lực gì, tại sao ngay cả Ma Đạo Tổ Sư cũng không giết được ông ta, mà lại còn bị ông ta đả thương nữa.
Khi tôi hỏi câu hỏi này, Nguyên Phượng thiếu nữ đã giải nghi hoặc cho tôi.
Cô ấy nói, sức mạnh của bản thân Đế Tuấn bây giờ cũng gần giống như cô ấy, nhưng ông ta có thể sử dụng sương mù hư không để che giấu bóng ảnh của mình, nếu sương mù không bị phá vỡ, thì không cách nào xác định được chân thân của Đế Tuấn.
Ngoài ra, Đế Tuấn còn sở hữu một thần khí, Bình Luyện Yêu.
Yêu tộc có hai đại thần khí, một là Cờ Chiêu yêu do Nữ Oa điều khiển, hai là Bình Luyện Yêu do Đế Tuấn dùng.
Sau khi Nữ Oa quy hàng Thiên Đạo, yêu tộc bản tính tàn nhẫn, sự tàn bạo cùng lệ khí đều tự sinh ra, để không phá hủy sự cân bằng thái cực của thiên địa, thượng cổ chúng thần đã cùng nhau đúc chiếc bình thanh đồng có thể thanh tẩy ác khí hung tàn, dùng để tịnh hóa các yêu, ma, thú quá đỗi tàn ác, duy trì sự hài hòa của đại địa.
Sau đó, Đế Tuấn chấp chưởng Yêu tộc, vì vậy chúng thần thượng cổ đã giao Bình Luyện Yêu cho Đế Tuấn để kiểm soát.
“Bình Luyện Yêu uy hiếp đến vạn yêu, mặc dù ta đã cắt đứt tất cả ma tính của mình, nhưng vẫn không thể thoát khỏi ảnh hưởng của Bình Luyện Yêu, mới bị ông ta nhân cơ hội đả thương ta.
Nếu không phải ta từ bỏ mấy ngàn năm tu luyện hỏa diễm tinh linh, thì thiếu chút nữa đã bị thu vào Bình Luyện Yêu mà tôi luyện.
" Nguyên Phượng thiếu nữ vẫn còn chút sợ hãi nói.
“Bình Luyện Yêu có ảnh hưởng đến Nhân tộc không?” Tôi hỏi.
“Bình Luyện Yêu vô dụng đối với Nhân tộc, chỉ uy hiếp đến thần hồn yêu ma mà thôi.
Nhưng trong bình luyện yêu không biết đã hấp lệ khí tàn bạo hung ác của bao nhiêu yêu thú, ta có thân thể hỗn độn, có thể không chịu ảnh hưởng của dòng khí, nhưng các người thì chỉ cần một chút không cẩn thận, sẽ mất đi tâm trí, trở thành tay sai của Đế Tuấn.
"