Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 622 - Chương 622: Nguy Cơ Của Ma Đạo (2).

Chương 622: Nguy Cơ Của Ma Đạo (2).

Đây là một tín hiệu rất rõ ràng, Thiên Đạo đang âm thầm tăng thực lực cho Âm Ti, chèn ép đạo môn.

Bức ép Đạo Môn phải tranh giành trên bàn cờ này, bởi vì nếu như không thể thống nhất đạo môn, vậy thì bất cứ đạo nào cũng không phải là đối thủ của Âm Ti trong tương lai.

Ngặt nỗi thời đại Mạt Pháp vẫn chưa kết thúc nên lần này Âm Ti ra tay với Ma Đạo không thể đưa ra chiến lực cấp thiên tôn.

Trên danh nghĩa là để báo thù cho Vương chân nhân, báo thù cho mười vạn âm binh bị tận diệt trên núi Thái Âm, mà nguyên nhân thật sự là để kết thúc thời đại Mạt Pháp.

Tinh anh của tam đạo toàn bộ đều ở trong Quy Khư, nếu như có thể kết thúc thời đại Mạt Pháp trước khi họ ra vậy thì Âm Ti có thể đi trước một bước tính kế mưu đồ toàn bộ nhân gian.

Tranh đấu giữa Đạo Môn là do sự khác biệt về giáo lý, mà Âm Ti lại là kẻ địch của cả Đạo Môn, muốn đem tất cả linh hồn đều nhập vào Lục Đạo Luân Hồi.

Điều kiện để thời đại Mạt Pháp kết thúc là khi nhân gian có người chứng được thiên tôn, mà người có đủ khả năng ở nhân gian chứng được thiên tôn nhất chính là Ám Ảnh Du Hiệp - Bắc Minh Tú của Ma Đạo.

Tuy đã nhìn thấu tâm cơ của Âm Ti nhưng hai đạo Nhân, Tiên lại không có biện pháp ngăn cản.

Bởi vì tất cả tinh anh của Đạo Môn đều đã đến biển cả vô tận tranh đoạt cơ duyên bên trong Quy Khư, nếu như thời đại Mạt Pháp không kết thúc, thiên tôn chúng thần lại không thể ra tay.

Vậy nên, Ma Đạo đã định sẵn phải trở thành kẻ hứng chịu kiếp nạn lần này.

Quan trọng nhất là trong lòng hai đạo Nhân, Tiên căn bản không để Âm Ti vào mắt.

Trận chiến phong thần ba ngàn năm trước, không có một đạo nào trong ba đạo lép vế trước Âm Ty.

Cho nên dù cho thời đại Mạt Pháp kết thúc sớm, chỗ tốt mà Âm Ti có thể cướp được từ nhân gian cũng có hạn, vậy nên họ rất vui lòng nhìn Âm Ti phá hủy căn cơ mà Ma Đạo vất vả lắm mới tụ tập được.

Mệnh bàn Sát Phá Lang chưa bị phá thì Ma Đạo vẫn luôn là tai họa ngầm trong mắt họ.

Biết được Ma Đạo vẫn còn hai chí cường thiên tôn tồn tại, còn có một vị Cửu Thiên Phong Chủ, Âm Ti trực tiếp phái ra Tam Đại giám sát sử và hai quỷ đế, ghìm chặt họ.

Trận chiến này, Âm Ti hầu như đã tính toán không sót thứ gì, cũng là lần đầu tiên Châu Khất bày ra thủ đoạn mạnh mẽ quyết tuyệt như vậy sau khi ngồi lên vị trí Bắc Âm Đại Đế.

Sau khi đã phát giác được hướng đi của Âm Ti, điều đầu tiên đệ tử Ma Đạo làm là từ bỏ Sơn Hải Quan, tập hợp tất cả binh lực bảo vệ núi Tiểu Bạch.

Nhưng mà cuối cùng binh lực cách biệt quá nhiều, sau trận chiến Âm Sơn, Ma Đạo đã bị tổn thất hơn chín phần mười, tuy rằng sau đó đã trải qua một năm nghỉ ngơi dưỡng sức, nhưng bởi vì cái chết của Tuyết Dương đã ảnh hưởng đến sĩ khí của Ma Đạo, dẫn đến chúng tôi hầu như uể oải chán đời cả một năm.

Ngoại trừ việc thu nhập không ít đệ tử vong hồn trong thiên hạ ra thì đệ tử âm nhân, tán tu ở nhân gian có rất ít người nghe danh mà đến.

Khi âm binh tiến đánh núi Tiểu Bạch, binh lực mà Ma Đạo có thể dùng chỉ có năm vạn người, trong đó có bốn vạn là đệ tử vong hồn.

Chiến tướng dẫn binh là Bắc Minh Tú, một chiến tướng truyền kỳ, không chứng thiên tôn nhưng lại có được chiến lực của thiên tôn.

Sau đó chính là Hách Liên Phong Hậu, Lưu Phong Sương, Lưu Phong Vũ và các cường giả nửa bước thiên tôn khác.

Bạch Hà Sầu sau trận chiến ở Âm Sơn cũng đã có dấu hiệu cạn kiệt thọ nguyên, chỉ còn có thể bày binh bố trận, không thể tự ra trận giết địch nữa.

Dùng năm vạn người đối đầu với ba mươi vạn đại quân của Âm Ti căn bản không có một tia hy vọng thắng lợi nào, về phương diện đỉnh phong chiến lực, Âm Ti cũng đã chiếm ưu thế áp đảo.

Ma Đạo chỉ có một tấm vương bài, chính là Ám Ảnh Du Hiệp Bắc Minh Tú.

Quỷ Kiếm của ông, lại thêm thuật thân ngoại hóa thân mà người chết lĩnh ngộ ra, có thể phát ra chiến lực của hai thiên tôn.

Mà một khi ông chịu để Quỷ Đạo viên mãn, thăng cấp lên thiên tôn thì chiến lực có thể trực tiếp đột phá đến cảnh giới chí cường thiên tôn.

Như vậy thì Ma Đạo mới có được một đường sống.

Cũng chỉ là một đường sống mà thôi.

Hai vị thiên tôn và Cửu Thiên Phong Chủ của Ma Đạo, trước khi Âm Ti xuất binh đánh Ma Đạo thì đã bị ba giám sát sử và hai quỷ đế của Âm Ti vây khốn, ngăn chặn.

Cái họ bảo vệ là Sát Phá Lang tam tinh, sẽ không vì mấy vạn đệ tử Ma Đạo mà tự hủy huyền quan hi sinh, Lưu Phong Thiên Tôn khi đó thiêu đốt thần hồn hóa thành sao băng là vì bảo vệ tướng Phá Quân.

Điểm này Bắc Minh Tú biết rõ, Hách Liên Phong Hậu cũng biết.

Thậm chí tất cả đệ tử Ma Đạo đều biết, trận chiến này là kiếp nạn họ tránh không khỏi.

Nhưng mà, từ đầu đến cuối không một ai muốn rời đi, bao gồm cả những người gia nhập Ma Đạo chưa lâu, đến cả những vong hồn còn chưa ngưng tụ ra được âm thân.

Bắc Minh Tú thu tất cả bốn vạn vong hồn vào bên trong Long Hồn Hạo Kỳ, sau đó hạ lệnh Thanh Khâu Hồ Tộc và âm nhân đệ tử, một người cũng không được xuất chiến.

Một đám chiến tướng của Ma Đạo phản đối, nhưng đã bị Bạch Hà Sầu và Hách Liên Phong Hậu liên thủ ngăn chặn lại.

Bạch Hà Sầu nói, Bắc Minh Tú chiến đấu là vì Ma Đạo, mà các người sống là vì Ma Đạo, các người là căn cơ cuối cùng của Ma Đạo ở nhân gian.

Ba mươi vạn đại quân của Âm ty đến dưới núi, Bắc Minh Tú đeo trên lưng Tứ Diện Long Hồn Hạo Kỳ, đơn độc ứng chiến.

Trận chiến này, Bắc Minh Tú bộc phát ra áo nghĩa mạnh nhất của Quỷ Kiếm, kiếm khí tung hoành, một kiếm ngăn mười vạn đại quân.

Một lần giết đến quân lính Âm Ti tán loạn.

Nhưng mà đến cuối ngài ấy cũng chỉ có một người, Tứ Diện Long Hồn Hạo Kỳ, một mặt cũng không dùng đến.

Sau khi dùng liên tiếp Thân Ngoại Hóa Thân, tinh lực của Bắc Minh Tú gần như cạn kiệt, lúc này ông đã phải đứng trước lựa chọn nên chứng thiên tôn hay không.

Chứng thiên tôn, hay là không chứng thiên tôn.

Nếu như chứng thiên tôn, ông có tự tin có thể đánh tan lần công kích này của Âm Ti, nhưng mà thời đại Mạt Pháp cũng sẽ vì ông mà kết thúc.

Mà nếu như không chứng thiên tôn, không chỉ ông phải chết mà tất cả đệ tử Ma Đạo bên trong núi Tiểu Bạch cũng sẽ chết.

Bình Luận (0)
Comment