Khi bắt đầu, Âm Ti không dùng hết toàn bộ sức lực để truy sát Bắc Minh Tú, chỉ muốn rút cạn thần niệm của ông ấy mà thôi.
Bắc Minh Tú đã tu hành ba nghìn năm tại Âm Sơn, quỷ khí ngút trời, đơn thân độc mã chiến đấu bảy ngày bảy đêm mới lộ ra bộ dạng bại trận đó.
Mà ngay lúc này, Âm Ti đã hao tổn hơn mười vạn âm binh cùng với hàng trăm chiến tướng, ngay cả thập đại âm soái cũng bị Bắc Minh Tú lấy mạng hết hai người.
Cho đến ngày thứ bảy, Âm Ti mới thành công ép Bắc Minh Tú vào bước đường cùng.
Ông quay đầu lại nhìn ngôi miếu lớn lần cuối, Thanh Khâu Hồ tộc và đệ tử âm nhân đều nhìn về phía ông bằng đôi mắt đỏ ngầu.
Bắc Minh Tú đã biết trận chiến này, rốt cuộc ông cũng không thể bảo vệ được các đệ tử ma đạo này, trừ khi ông chứng được thiên tôn.
Nhưng mà Ma đạo tổ sư cùng với Phá Quân chi tướng đều đã đi đến Quy Khư, ông không muốn khiến cho thời đại Mạt Pháp vì ông mà kết thúc.
Bắc Minh Tú rối lắm, nhưng Bạch Hà Sầu và Hách Liên Phong Hầu không để cho ông lúng túng quá lâu.
Miếu lớn khai động, Bạch Hà Sầu cùng với Hách Liên Phong Hầu dẫn theo một vạn đệ tử ma đạo xông thẳng xuống Tiểu Bạch Sơn.
Mỗi người đều mang ý chí chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng, ai nấy đều mang theo lòng quyết tâm bất khuất.
Bắc Minh Tú lạnh lùng truyền phát quân lệnh: “Mọi người quay về đi!”Không còn ai nghe lời ông ấy nữa, cho đến khi đội hình hoàn tất, Bạch Hà Sầu mới đáp lời ông: “Không còn quay về được nữa đâu.
”Chỉ vỏn vẹn bốn chữ, không nói thêm được câu nào.
Tình cảnh này, giống hệt như vực Nam Hải Anh Liệt năm xưa, các đệ tử Ma đạo đang chuẩn bị hô lên tám chữ đó lần nữa.
Nhìn thấy đệ tử Ma Đạo xông ra từ miếu lớn Dã Tiên, ngũ đại Phán Quan lập tức hiểu rằng tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Sau đó, Bắc Minh Tú khom người thả bốn vạn đệ tử vong hồn đang trú ngụ trong Long Hồn Hạo Kỳ, ý chí chiến đấu của đệ tử Ma đạo trỗi dậy ngút ngàn.
Mà bản thân Bắc Minh Tú cũng bắt đầu hấp thụ một số ý chí của đệ tử vong hồn, chiến lực của ông cũng đã hồi phục được vài phần.
Ngũ đại Phán Quan biết được sự lựa chọn của ông ấy, lựa chọn này giống hệt với tình cảnh các đệ tử Ma đạo cắt cổ tự sát vì Phá Quân tại vực Nam Hải Anh Liệt năm xưa.
Âm Ti có ghi lục lại sự kiện năm đó, bao gồm cả việc Phá Quân hộ pháp thiên tôn làm sao dùng máu rửa sạch Long tộc Nam Hải.
Giờ đây, Ma đạo Sát Phá Lang tam tinh đều không có mặt, chiến tướng tiên phong ngoại trừ Bắc Minh Tú, toàn bộ đều đã đi đến Quy Khư.
Nếu như họ trở về, ai đến bình loạn sự phẫn nộ trong chuyện này?Ngũ đại Phán Quan bắt đầu do dự, không chỉ đơn giản lo lắng về sự trả thù của Tử Thần, còn lo lắng cho chiến cục trước mắt.
Đệ tử Ma đạo thề chết để chiến đấu tới cùng, vậy thì Âm Ti lại phải tổn thất bao nhiêu binh lực nữa đây?Dự tính ban đầu của họ không phải muốn truy cùng giết tận đệ tử Ma đạo, mà họ muốn ép cho Bắc Minh Tú chứng được thiên tôn.
Nhưng nào ngờ, Bắc Minh Tú thề chết cũng không muốn kết thúc thời đại Mạt Pháp.
Âm Ti không còn cách nào, nhưng lúc này họ cũng không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ đành căng da đầu quyết chiến sinh tử cùng Ma đạo mà thôi.
Trận chiến này lại kéo dài mấy ngày, mặc dù Ma đạo rơi vào thế bất lợi về tổng thể, binh lực thật sự chênh nhau quá lớn.
Nhưng vẫn có thể đánh ra được khí thế của Ma đạo, khiến cho Âm Ti nhận ra cái gì gọi là vạn thế thiên hồng!Sự dũng mãnh của đệ tử Ma đạo khiến cho ngũ đại Phán Quan hối hận không thôi, sớm biết có kết quả như thế này thì ban đầu không nên thủ hạ lưu tình với Bắc Minh Tú, phải trực tiếp ra lệnh cho đại quân truy sát đến cùng cả hắn và đệ tử Ma đạo mới đúng.
Bây giờ thì tốt rồi, ba mươi vạn âm binh đã tổn thất hơn một nửa mới có thể đánh cho bên Ma đạo hấp hối.
Chiến đấu cho đến bước đường cùng, bốn vạn đệ tử vong hồn của Ma đạo chỉ còn lại năm nghìn, Thanh Khâu Hồ tộc chỉ còn lại mười mấy người, đệ tử âm nhân không đến một trăm người.
Bạch Hà Sầu thiêu đốt thần hồn để phò trợ cho Bắc Minh Tú chiến đấu cùng ngũ đại Phán Quan của Âm Ti, Hách Liên Phong Hầu và Lưu Phong Vũ, Lưu Phong Sương cùng với các chiến tướng cấp cao xuất trận đấu cùng với âm soái quỷ tướng của Âm Ti, đến cả sư mẫu của tôi Phụng Lăng Nguyệt cũng tham gia vào trận chiến giết địch.
Sau khi tôi biết tin Âm Ti xuất binh ứng kiếp với Ma đạo từ Trương Chi Viễn, liền ngự không bay thẳng về quan ngoại.
Khi vừa về đến Sơn Hải Quan, trong huyền quan của cờ chiêu hồn đột nhiên phát ra một âm thanh vang vọng từ phía xa: “Ma đạo thiên tôn thứ sáu, Tả Phù tham quân, Bạch Hà Sầu chiến tử!”