Tay tôi giữ lấy Anh Hùng Chi Kiếm đối mặt với ngũ đại Phán Quan.
Thôi Ngọc sắc mặt lạnh lùng, Chung Quỳ hung hãn dữ tợn, Tuần Dương Phán Quan âm u bất định, Ngụy Chinh mang theo vài phần thương xót, Lục Chi Đạo ngang nhiên kiêu ngạo.
“Thật ra, các ngươi không nên tụ tập xuất hiện tại nơi này.
” Tôi lãnh đạm mở miệng nói.
“Chẳng phải chúng ta đã đến rồi sao.
” Thôi Ngọc lạnh lùng đáp trả.
“Phán Quan là văn chức, cùng với thập diện diêm quân như nhau, gánh vác trọng trách lục đạo luân hồi.
Châu Khất không nên để các ngươi đến nơi này, mà các ngươi càng không nên ra tay động vào đệ tử Ma đạo của ta tại nhân gian.
”Đạo Tàng có câu, chức vụ của các Phán Quan đều thuộc Phong Đô Phán Quan Ti, phụ trách thẩm phán các linh hồn đi đến âm Phủ.
Tứ đại Phán Quan trong diện Diêm La Vương gồm có Thưởng Phạt Ti, Tội Ác Ti, Âm Luật Ti, Sát Tra Ti.
Mà bốn vị Phán Quan trữ danh nhất chính là: Ngụy Chinh, Chung Quỳ, Lục Chi Đạo và Thôi Ngọc tương đương với bốn ti ngục lớn.
Một cuốn sổ sinh tử, một cây bút luân hồi.
Chú sinh tử, tiêu nhân quả, chỉnh ác dương thiện, giám sát quản thúc vong hồn chuyển sinh mới là chức vụ của họ.
Dẫn binh đánh trận là chuyện của ngũ phương Quỷ Đế và Lục đạo giám sát sử.
Trước giờ Đạo môn cũng không hề xem bọn họ là kẻ địch thật sự, chỉ mỗi ngũ phương Quỷ Đế và hệ thống quân sự trực diện trong thành Phong Đô mới là kẻ địch của Đạo môn.
Sau khi kết thúc lần hạo kiếp huyết hải phù đồ, Bắc Âm Đại Đế Châu Khất đã có một hệ thống quân sự hoàn toàn mới do bản thân ông trực tiếp cai quản, có hơn mười vị thiên tôn được tuyển chọn vào.
Không chỉ như thế, binh lực của âm binh quỷ tướng do ngũ phương Quỷ Đế vận hành cũng đã hình thành toàn bộ, sự hùng mạnh này đã vượt xa so với trận chiến phong thần ba nghìn năm trước.
Nhưng lần tiến công tại Tiểu Bạch Sơn này, Châu Khất không hề cho chiến lực đích hệ của ông xuất trận, bọn họ vẫn xài chiêu cũ dùng âm soái quỷ tướng chiêu mộ hơn ba mươi vạn âm binh mới toanh để nghênh chiến.
Thời đại Mạt Pháp vẫn chưa kết thúc, Âm Ti không tìm được vị tướng có thể thống lĩnh binh lực, cho nên đã trực tiếp cho ra mặt luôn ngũ đại Phán Quan.
Châu Khất làm như vậy, thứ nhất là vì binh lực của Ma đạo trên Tiểu Bạch Sơn không đáng lo ngại, cho nên chỉ cần đủ binh mã thì sẽ có thể thắng lợi.
Thứ hai, ông ta không muốn tiết lộ thực lực của bản thân quá sớm.
Còn một điểm Châu Khất đã tính toán rất tinh ranh.
Ngũ đại Phán Quan ngoại trừ Tuần Dương Phán Quan ra thì bốn vị Phán Quan và thập điện Diêm Quân cũng không thể chết được.
Nếu như một trong số họ chết sẽ dẫn đến sự hỗn loạn trong lục đạo luân hồi, khiến cho nhân quả vướng mình.
Mà bọn họ tự ý rời khỏi chức vị để tham chiến, cũng sẽ tự kéo nhân quả cho bản thân.
Cho nên tôi mới nói bọn họ không nên đến đây, càng không nên ra tay với đệ tử Ma đạo của tôi.
“Tiêu diệt Ma đạo là chuyện được lệnh của trời, Thiên Đạo sẽ không can thiệp.
” Chung Quỳ lên tiếng.
“Ừm, ngươi nói đúng đấy, bất luận là người nào ra tay với Ma đạo thì Thiên Đạo cũng sẽ không giáng tội.
Cho nên, các người mới không kiêng dè mà làm tới như thế.
Nếu như các ngươi đã đến rồi, vậy thì đều ở lại hết đi.
”“Tạ Lan, khẩu khí của ngươi cũng lớn lắm đó.
Tham Lang đã chết, Phá Quân không có mặt, thiên tôn Ma đạo và Cửu Thiên Phong Chủ mạnh ai nấy phòng thủ, ta lại muốn xem thử hôm nay ai sẽ giữ mạng cho ngươi không chết!” Sát Tra Ti Phán Quan Lục Chi Đạo tiếp lời.
“Ngươi sẽ nhìn thấy thôi, chiến đi.
”Dứt lời, tôi không nói gì thêm, bắt đầu sử dụng Ma kiếm để thích phóng kiếm khí lưu hình.
Ma kiếm uyển chuyển phiêu diêu, kiếm khí lưu hình bao phủ khắp nơi trong tích tắc, khi cảm nhận được sự giết chóc dâng trào dữ dội, ngũ đại Phán Quan vội vàng chỉ huy âm binh quỷ tướng cấp tốc tấn công về phía tôi.
Thập đại âm soái bây giờ chỉ còn lại sáu, ba mươi sáu quỷ tướng cũng chỉ còn lại mười bảy, hiện giờ, đám người đó đang hợp sức lao vào tôi.
Quỷ khí miên man, U Minh chi khí tựa như một chiến binh sắc nhọn không có gì địch lại được, ý niệm chết chóc như một cơn sóng cuồn cuộn, các chiến tướng trong Âm Ti đều có chiến lực của tiên phong nửa bước thiên tôn.
Ngoại trừ họ, còn có sát khí của hơn mười vạn âm binh được dựng nên từ quân uy.
Nếu như là tôi trước khi vào Quy Khư, chắc chắn không đủ sức để phản kháng, chỉ cần sát khí của quân uy thôi cũng đủ áp chế tôi không có cách nào đáp trả được rồi.
Nhưng hiện tại, nhờ ơn của Long Diên Thảo mà Mộ Dung Nguyên Duệ ban cho tôi trong Quy Khư, đã kết tụ ra đạo thể thiên tôn, không còn phải chịu sự áp bức của sát khí quân uy nữa.
Không chỉ có thực thể hùng mạnh, thần niệm của tôi tại trận chiến sát phạt trong Quy Khư càng trở nên mạnh mẽ hơn, nếu không thì tôi cũng không có đủ tư cách nói chuyện với Côn trên đỉnh núi Bất Chu.
Chỉ là từ khi tôi xuất hiện đến hiện tại vẫn luôn ẩn giấu, không để uy áp của thần niệm giải phóng.
Đợi đến khoảnh khắc ngay khi âm soái dẫn dắt âm binh quỷ tướng tấn công về phía tôi, kiếm khí lưu hình trước mặt tôi bộc phát trong nháy mắt.