Đương nhiên, tôi không tin với bản lĩnh tầm thường của ông ta sẽ lợi hại như Cửu U Nữ Đế người phụ trách quản lý lục đạo luân hồi, chỉ muốn tìm hiểu rốt cuộc ông ta đang lấp lửng ý đồ gì ở đây.
“Dám hỏi pháp hiệu của đạo trưởng?” Tôi hỏi.
Đạo sĩ điên kia cau mày tỏ vẻ trầm ngâm, nửa ngày sau mới lắc lắc đầu nói: “Thời đại trôi qua quá lâu, không nhớ rõ nữa.
”Vừa nhắc tới thời đại, tôi mới chú ý đạo bào mà đạo sĩ điên này mặc trên người.
Vốn tưởng rằng ông ta mặc một bộ áo tang, tỉ mỉ quan sát mới nhận ra bộ trên người ông ta mặc là đạo bào chín lớp.
Chín lớp áo đạo bào mỏng như cánh ve, kết hợp lại cũng không được dày dặn như áo đơn.
Mà quan sát kỹ phong cách thiết kế, thì bộ đạo bào này của ông ta chắc hẳn đến từ thời Tống, chính xác mà nói đây ắt phải là trang phục của phương sĩ.
Thấy tôi nhìn chằm chằm ông ta từ trên xuống dưới, đạo sĩ điên kia cười mỉa mai nói: “Nếu cậu chịu để tôi đoán mệnh cho, tôi không chỉ không lấy tiền, mà còn nói cho cậu một bí mật to lớn.
”“Bí mật gì cơ?” Tôi hỏi.
“Là bí mật liên quan đến Thủy Kỳ Lân.
”Ba chữ Thủy Kỳ Lân vừa thốt ra, cả tôi và Thùy Họa đều hoang mang hốt hoảng.
Tổ Long Nguyên Phượng Thủy Kỳ Lân, sở hữu công lực ngoại tại khai thiên lập địa.
Hiện giờ Ma đạo đã có được Tổ Long và Nguyên Phượng, giả sử nếu như Thủy Kỳ Lân cũng gia nhập, công lực ngoại tại kết hợp cùng nội tại mệnh bàn Sát Phá Lang, khí số Ma đạo nhất định sẽ bành trướng rộng mở, một bước nhảy ra khỏi ván cờ vận mệnh, lấy được tư cách đối địch với Thiên đạo.
Nhưng mà cho dù như thế, tôi vẫn có chút do dự trước việc ông ta giúp tôi đoán mệnh.
Nếu mệnh càng đoán càng mỏng manh, tôi sợ sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến khí số của tôi.
Tuy nhiên, so với khí số của bản thân tôi, thì bí mật Thủy Kỳ Lân quan trọng hơn nhiều.
Nghĩ đến điều này tôi liền hỏi: “Ông muốn đoán như thế nào?”“Thân phận của cậu cao quý, đạo hành của tôi kém cỏi, không thể tính được sinh thần bát tự của cậu, hôm nay đoán một chữ đi.
”“Được.
”Đoán chữ phải dùng bút giấy nghiên mực mới được xem là chính thống, nhưng đạo sĩ điên này lại chỉ tay hướng về bức tường đằng sau ông ta, muốn tôi dùng vật trên lưng, khắc chữ lên tường.
Hiện giờ tôi đã vô cùng hiếu kỳ về ông ta, cũng không tránh né nữa, lấy thanh kiếm Anh Hùng bọc sẵn trong vải đen, nắm chặt tay bắt đầu suy nghĩ.
Thiên đạo bất nhân xem vạn vật như rơm rác, thời đại thay đổi, triều đại luân phiên, sự phồn vinh và thịnh vượng của muôn loài không nằm trong một ý nghĩ của bọn họ.
Thời đại Mạt pháp kết thúc, rất nhanh thôi sẽ có đại nạn phong thần giá lâm.
Trời nếu có tình thì trời cũng già đi, nhân gian chính đạo là tang thương.
Quỷ Thần Minh Minh, Tự Tư Tự Lượng.
Nếu như thiên tâm mất đi, Ma đạo tôi phải đặt mọi thứ về đúng vị trí của nó.
Nghĩ đến điều này, tôi giơ cao kiếm Anh Hùng khắc lên tường một chữ chính!Theo đà nét khắc vụn đá phía trên tường lần lượt rơi xuống, sau khi nét cuối cùng của chữ chính hoàn thành, tôi tra kiếm Anh Hùng vào bọc vải trên lưng, yên lặng đợi đạo sĩ điên kia giải đáp.
Lần này đạo sĩ điên không còn dáng vẻ hung hăng dữ tợn nữa, khuôn mặt ông ta trở nên nghiêm nghị cau mày suy tư.
Tôi đợi ông ta đưa ra đáp án khá lâu, mọi người xung quanh mới đầu còn tò mò đến xem, sau đó cũng dần chán nản bỏ đi.
Cuối cùng, đạo sĩ điên cảm khái thở ra một hơi, nói: “Chính, nhất chỉ.
Một đời vạn vật chỉ đến điểm kết thúc.
Chữ chính này của cậu có khởi đầu có kết thúc tự ắt viên mãn, cũng khó trách tôi chỉ nhìn thấy kiếp này trên người cậu.
”“Ý của đạo trưởng lẽ nào tôi không có kiếp trước và kiếp sau hay sao?”“Kiếp trước sớm đã rơi vào quên lãng, còn về kiếp sau, cậu không có kiếp sau.
”Chỉ có người bị hủy diệt đến thần hồn tiêu tán, đồng quy cùng thiên địa mới không có kiếp sau.
Lời này của đạo sĩ điên khiến tôi nhớ tới Ma Đạo Tổ Sư, không ai có thể tra xét được kiếp trước của Ma Đạo Tổ Sư, còn về kiếp sau của ông ấy, ông ấy cũng không có kiếp sau.
Đột nhiên, trong lòng bỗng cảm thấy một cỗ chua xót.
Tôi chết không hối hận, nhưng không biết Ma đạo còn có tương lai hay không.
Vừa nghĩ đến đây, đạo sĩ điên lại bồi thêm một câu: “Không chỉ cậu không có kiếp sau, Ma đạo cũng sẽ vì cậu mà kết thúc.
”Lời này như sét đánh giữa trời quang, khiến thần hồn của tôi hoảng sợ.
Tôi có thể không có kiếp sau, nhưng tuyệt đối không muốn Ma đạo cũng rơi vào thảm cảnh diệt vong được.
Tôi không hề ngờ rằng đạo sĩ điên này có năng lực đoán ra thân phận của tôi, có lẽ ông ta đứng ở đây chỉ vì muốn đợi tôi.
Tôi chưa kịp nói lời nào, Thùy Họa đã phóng ra sát khí, khóa chặt khí tức thần niệm của đạo sĩ điên.
“Ông rốt cuộc là kẻ nào?” Thùy Họa lạnh lùng tra hỏi.
“Tôi quả thực không thể nhớ ra tên của mình, chẳng qua nếu như tương lai hai người có cơ hội đến Tần Hoàng Lăng, có lẽ sẽ tìm thấy tư liệu về thân thế của tôi, Doanh Chính chắc hẳn sẽ giữ lại bức họa chân dung của tôi.
” Đạo sĩ điên bình tĩnh điềm đạm nói.
Tôi bảo Thùy Họa thu hồi lại sát khí, cố gắng kìm nén nỗi buồn trong lòng, dò hỏi: “Vẫn xin đạo trưởng tuân thủ ước hẹn, nói cho tôi biết bí mật của Thủy Kỳ Lân.
”“Sao vậy, cho dù biết được số mệnh của bản thân, vẫn không chịu từ bỏ hay sao?” Đạo sĩ điên trầm ngâm nhìn tôi một cái nói.
“Vận mệnh vốn mơ hồ, dù có là Thiên đạo cũng không tìm ra được đáp án, không đến cuối cùng, ai biết được kết quả cơ chứ?” Tôi nói.
“Không tồi, đây mới là tài đức mà Ma Đạo Tổ Sư nên có, Thủy Kỳ Lân sớm đã hiện thế từ mười năm trước rồi.
”“Hiện thân ở đâu?”“Chỉ Tại Thử Sơn Trung, Vân Thâm Bất Tri Xứ.
” Tức là Chỉ nằm trong núi này, nhưng mây dày chẳng biết đâu mà lần.
Tôi còn muốn hỏi thêm nhiều điều nữa, nhưng đạo sĩ điên đó lại giơ tay cáo biệt tôi, rồi biến mất trong biển người mênh mông.