Một tin tức khác là trận chiến Thục Sơn đang diễn ra giữa Nhân, Tiên hai đạo, sự ra đời của song kiếm Tử Thanh có thể dẫn đến sự tham chiến của Thiên Tôn.
Cái gọi là nhân vị tài tử, điểu vị thực vong, có một số thứ ngay cả thần tiên nhìn thấy cũng bị cám dỗ, song kiếm Tử Thanh này là một trong số đó.
- Giải thích câu "nhân vị tài tử, điểu vị thực vong" nghĩa là Người chết vì tiền tài, chim chết vì thức ăn.
Hết giải thích.
Lai lịch của hai thanh kiếm này còn lâu đời hơn toàn bộ lịch sử của Đạo môn.
Thời kỳ thượng cổ, sau khi trận chiến giữa Thiên Đạo và Thái Cổ Thần Ma kết thúc, nó chìm vào giấc ngủ sâu.
Trong khoảng thời gian nó ngủ say, Thiên giới đã nổ ra một trận chiến giữa cổ thần với nhau.
Nguyên nhân của trận chiến đó đã không còn có thể điều tra được, ý kiến của Ma Đạo Tổ Sư là Thiên Đạo cần phải xào lại bài của Thiên giới, vậy nên cuộc chiến mới liên lụy đến tất cả cổ thần Thiên giới.
Trong cuộc chiến này, không biết bao nhiêu cổ thần đã thân tử đạo tiêu.
Kiếp nạn ngày nay của Thiên Đình, Hoàng Hôn Chư Thần, chính là chiến trường của các cổ thần vào ngày đó.
Cuộc chiến cổ thần, bầu trời tan tành, sao băng như mưa rơi, mặt trời và mặt trăng ảm đạm, không ánh sáng.
Cuối cùng, hai bên tham chiến đều không muốn tiếp tục tàn sát như vậy, nên mỗi bên đã cử ra một vị cổ thần có lực chiến mạnh nhất để quyết sinh tử, định thắng bại.
Hai vị cổ thần được chọn, một người là Tử Dĩnh Kiếm Thần, Thanh Sách Kiếm Tiên.
Cả hai vị cổ thần đều tu hành kiếm đạo, chiến lực vô đối, sát phạt vô song.
Trên cửu thiên, kiếm khí tung hoành, không biết bao nhiêu cụm mây, sao trời đều bị chém thành muôn mảnh.
Tử Dĩnh Kiếm Thần cùng Thanh Sách Kiếm Tiên đánh từ trên trời xuống đến mặt đất, rồi lại từ dưới đất đánh lên Thiên giới, khó phân thắng bại.
Trận chiến này kéo dài bảy ngày bảy đêm, hai vị cổ thần cạn kiệt thần niệm, trên cửu thiên mỗi người tung một nhát kiếm, rồi cả hai đều rơi xuống Thục Sơn cổ địa mà chết đi.
Sau khi hai đại cổ thần mất đi, cuộc chiến hoàng hôn chư thần cũng đi đến hồi kết.
Sau đó, từng có cổ thần cố gắng tìm thanh kiếm Tử Dĩnh và kiếm Thanh Sách thất lạc trong Thục Sơn, nhưng vẫn luôn không có kết quả.
Sau đó, Thiên Đạo tỉnh dậy sau một giấc ngủ sâu, thiết lập lại trật tự của Thiên giới, sau khi các cổ thần lần lượt quy vị, không ai nói gì về việc tìm kiếm song kiếm Tử Thanh nữa.
Chỉ để lại một chiến trường hoàng hôn chư thần trên Thiên giới, cứ cách một khoảng thời gian lại xuất hiện một kiếp họa chống lại thần linh trên Thiên giới, trở thành nơi thí luyện của các thần linh Thiên giới.
Cả Tử Dĩnh Thần Kiếm và Thanh Sách Kiếm Tiên đều có chiến lực của đạo tổ, vậy nên thanh kiếm mà họ sử dụng đương nhiên không phải loại tầm thường.
Theo truyền thuyết, thanh kiếm Tử Dĩnh được tạo nên từ nguyên tinh Thái Bạch Canh Kim phía Tây, còn thanh kiếm Thanh Sách được đúc từ một mảnh sắt Thanh Minh từ thế giới sơ khai khi mới được sinh ra.
Bây giờ nguyên tinh Thái Bạch Canh Kim sớm đã không còn tồn tại trên đời, sắt Thanh Minh lại không tìm được trong Tam giới, đây càng là lý do vì sao thần binh, vũ khí hậu thế đúc ra lại kém xa so với thần binh thượng cổ.
Nếu như là vì hai thanh kiếm này mà khiến chiến cục ở Thục Sơn mất kiểm soát, thiên tôn tham chiến, vậy thì trận chiến phong thần nhất định sẽ diễn ra sớm hơn.
Ma Đạo rút kiếm ở Đông Hải, nghe có vẻ oai phong, chấn động trong tam giới, trên thực tế, điều Ma Đạo muốn thể hiện ngay từ đầu đến cuối không phải là sức mạnh, mà là sĩ khí dũng cảm không sợ chết của các đệ tử Ma Đạo.
Luận về chiến lực cùng bối cảnh, Ma Đạo cùng với Nhân, Tiên hai đạo và Âm Ty, về căn bản thì không nằm cùng một đẳng cấp.
Thứ mà họ chịu đựng được thì Ma Đạo chúng tôi ngàn vạn lần không thể chịu nổi.
Nếu trận chiến phong thần nổ ra trước thời hạn, trước không nói về Nhân, Tiên hai đạo, chỉ riêng Âm Ty, nếu quyết ý tiêu diệt toàn bộ Ma Đạo thì cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Vốn ban đầu định nghĩ cách moi tiền từ khoa Linh Dị rồi mới bàn bạc hợp tác, nhưng bây giờ xem ra Ma Đạo cũng không còn lựa chọn nào khác.
Cổ địa Thục Sơn bị Nhân, Tiên hai đạo chiếm đóng trước, Ma Đạo không thể chen chân vào được, chỉ có người của khoa Linh Dị mới tìm được lý do để can thiệp mà thôi.
Vào ngày thứ ba sau khi Tạ Uẩn trở về, khoa Linh Dị đã liên lạc với Tạ Uẩn, nói rằng một nhân vật quan trọng từ tổng bộ sẽ đến gặp tôi, địa điểm gặp mặt được đặt trong một khu vườn biệt thự ở huyện Hà Khúc.
Sau khi tôi đồng ý, rất nhanh đã có một chiếc ô tô đến đón chúng tôi, nửa tiếng sau chúng tôi đã đến cổng một biệt thự nằm sâu trong khuôn viên.
Nhìn bề ngoài, căn biệt thự này trông giống như những căn biệt thự xung quanh, nhưng bên trong ẩn chứa rất nhiều điều bí ẩn, không chỉ có các công cụ liên lạc tiên tiến, mạng lưới giám sát mà còn có một đội chiến đấu đặc biệt tinh nhuệ gồm 100 thành viên đóng quân ở bên trong.
Toàn bộ biệt thự được bao phủ bởi một ma trận điện từ vô hình, người bình thường không thể cảm nhận được, nhưng nó có thể gây ra hiệu ứng cấm chế đối với dị loại, cường độ bức xạ tương đương với uy áp thần niệm của hợp đạo.
Không chỉ có mình tôi cảm thấy bất ngờ, ngay cả Tạ Uẩn cũng kinh ngạc không thôi.
"Sư phụ, con không biết khoa Linh Dị có chi nhánh ở chỗ này.
" Tạ Uẩn áy náy nói.
"Không liên quan đến con, huyện Hà Khúc là quê hương của ta, ta nghĩ nhà mình yên ổn nhiều năm như vậy, là do tòa biệt thự này ban cho, là khoa Linh Dị bọn họ âm thầm bảo vệ.
"Nói xong, tôi và Thùy Họa đẩy cửa bước vào tòa biệt thự.