Về nhà nhiều ngày như vậy, Tạ Ngọc chỉ gọi qua tôi một tiếng chú, còn là vì Tạ Uẩn nên mới gọi.
Sau khi gọi chú, Tạ Uẩn cuối cùng cũng tỉnh táo lại, quỳ thẳng xuống đất và khấu đầu trước tôi.
Với lễ nghi này của cô ấy, tôi hoàn toàn có thể nhận được, cũng không nói một lời nào, nhưng không ngờ mới chỉ lạy một lần, đứa trẻ ăn cây táo rào cây sung Tạ Ngọc này lại ngay lập tức cảm thấy đau lòng, nhanh chóng đưa tay ra dìu cô ấy.
Tạ Uẩn không bị lay động, trực tiếp lạy hết ba lạy rồi mới thẳng người lên, nhìn tôi và nói: “Tạ Uẩn bái kiến Ma Đạo Tổ Sư, bái kiến Lâm Tướng quân.
”“Tạ Uẩn, con bái ta với tư cách gì?” Tôi hỏi.
“Tạ Uẩn bái Ma Đạo Tổ Sư với tư cách là đệ tử của Ma Đạo.
” Tạ Uẩn nói.
“Con bây giờ là người của khoa Linh Dị.
” Thùy Họa nói.
“Khởi bẩm Lâm tướng quân, lần này trở về con đã nghĩ kĩ rồi, sẽ không trở lại khoa Linh Dị nữa, sinh là quỷ Ma Đạo, chết thì vào Cờ Chiêu hồn.
" Tạ Uẩn cắn môi nghiêm túc nói.
“Con cứ đứng dậy trước đi.
” Tôi nói.
“Trừ khi Đạo Tổ chịu nhận Tạ Uẩn vào Ma Đạo, bằng không con nguyện ý quỳ mãi không dậy.
" Tạ Uẩn quả quyết nói.
“Tạ Uẩn, có phải con đã quên chuyện gì không?” Tôi cười hỏi.
“Chuyện gì?"“Từ giây phút ta đặt tên cho con, con đã là đệ tử Ma Đạo của ta, ta còn nghe qua con gọi ta sư phụ nữa.
"Tạ Uẩn lúc này mới từ dưới đất đứng lên, đỏ mặt nói: "Khi đó Tạ Uẩn còn nhỏ, còn tưởng rằng sư phụ không còn nhớ con nữa.
""Đạo môn vẫn luôn là sư phụ tìm đệ tử, ta đã nhận con làm đệ tử, cả đời này con cũng là đệ tử của ta, tuyệt không đùa giỡn.
"“Đa tạ sư phụ, đa tạ sư mẫu.
" Tạ Uẩn một lần nữa kính lễ với tôi, cũng không gọi Thùy Họa là Lâm Tướng quân nữa, mà gọi là sư mẫu.
Một tiếng sư mẫu lanh lảnh vang lên nghe rất vui tai, đến nỗi khóe môi Thùy Họa ẩn hiện một nụ cười.
Kỳ thực, Tạ Uẩn với Thùy Họa so với tôi cùng Tạ Uẩn còn quen thuộc hơn, nhưng do đã cách một khoảng thời gian kha khá, nên Tạ Uẩn có chút e dè.
Huống chi, Thùy Họa trước kia cũng chỉ là âm thân đắc đạo, nhưng bây giờ cô ấy là Tử Thần Thái Cổ Minh giới, ngay cả khi cô ấy không phóng uy áp Tử Thần đối với Tạ Uẩn, nhưng sức uy hiếp của Tử Thần đến âm hồn cũng khó mà tránh khỏi.
Thùy Họa là quân vương của vong hồn ở khắp thiên hạ.
Kể từ khi chúng tôi trở về, cả quận Hà Dương không còn bóng ma, âm hồn tàn dư nào dám quanh quẩn.
Tạ Uẩn lớn lên cực kỳ xinh đẹp, giống với cháu trai Tạ Ngọc của tôi cũng có môi đỏ, răng trắng.
Hai chúng nó đứng cùng nhau trông rất xứng đôi, giống như tôi và Thùy Họa ngày đó, tôi có thể cảm nhận được rằng Tạ Ngọc cũng có tình cảm với cô ấy.
Đáng tiếc Tạ Ngọc cả đời cũng không thoát khỏi thân thể phàm trần, nếu hai đứa nó thật sự có tình cảm với nhau, thì cũng chỉ là nghiệt duyên.
Duyên phận cũng rất nhiều loại, tình duyên và nghiệt duyên, duyên sâu và duyên mỏng, tất cả đều là duyên phận, nhưng không phải duyên phận nào cũng có thể tu thành chính quả.
Nghĩ vậy, tôi đánh giá cao sự điềm tĩnh và tự chủ của Tạ Uẩn, nếu cô ấy loạn động tơ tình, thì cả đời này của Tạ Ngọc sẽ không bao giờ yên ổn được.
“Đao Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn của con tu hành như thế nào rồi?” Thùy Họa tiến lên một bước, nắm lấy tay Tạ Uẩn hỏi.
"Khởi bẩm sư mẫu, bốn mươi đao Âm Cực Sinh Sát đã lĩnh ngộ xong, cũng đạt được chút ít thành tựu.
"“Không tồi, xem ra con thích hợp tu luyện bộ đao pháp này hơn ta.
” Thùy Họa nhướng mày, không khỏi khen ngợi.
“Cảm ơn sư mẫu khen ngợi.
"“Con không cần khách khí với ta, ta cũng muốn cảm ơn con vì bức vẽ chân dung của ta và Tạ Lan, rất sinh động, ta rất thích.
"Sau khi trận chiến với Âm Sơn kết thúc, Tạ Uẩn đã thu thập thông tin về Âm Sơn từ khoa Linh Dị, vẽ hai bức chân dung của tôi và Thùy Họa.
Trước khi vào khoa Linh Dị, ngày nào cô cũng thắp hương cúng bái.
Tiếp đó, Thùy Họa kéo Tạ Uẩn sang một bên để nói chuyện, chỉ điểm tu hành.
"Chú, nếu chú đã nhận Tạ Uẩn làm đệ tử Ma Đạo, tại sao chú lại không chịu nhận con? Giáo lý của Ma Đạo là chúng sinh bình đẳng, hữu giáo vô loài, chú không được thiên vị như vậy.
” Tạ Ngọc thấy tôi nhận Tạ Uẩn làm đệ tử Ma Đạo, bất mãn phàn nàn.
“Con và đạo pháp vô duyên, không thích hợp tu hành.
" Tôi nói.
"Ai nói vậy? Chỉ là con không có người dạy mà thôi.
" Tạ Ngọc không tin.
“Vậy được, ta truyền cho con một bộ pháp quyết tâm tịnh trước, con về thử luyện tập xem sao.
"Chú tịnh tâm là tâm pháp nhập môn do Khương Tuyết Dương truyền cho tôi, gồm tất cả 40 từ: Thiệt Thị Vô Tận Hỏa, Khẩu Thị Khoáng Dã Phong.
Phong Hỏa Thôn Nhập Phúc, Thiêu Tại Khí Huyết Trung.
Đan Điền Hữu Đồng Lô, Tam Muội Luyện Trường Sinh.
Chích Yếu Tâm Ma Tại, Đồng Lô Vĩnh Bất Không.
Bộ pháp quyết này Tạ Ngọc có thể học được, cho dù không thể khai Ma Đạo tâm, nhưng luyện tập lâu dài sẽ giúp dưỡng hồn, an thần.
Khi truyền lại pháp quyết, thì nhớ lại quá khứ với Khương Tuyết Dương ở núi Chung Nam, chớp mắt hai mươi năm đã trôi qua, từng chút một đều trở thành kỷ niệm quý giá trong lòng.
Sát Phá Lang vừa là mệnh bàn cũng vừa là duyên, lại còn là duyên phận không thể tách rời, linh hồn có sự cộng hưởng lẫn nhau.
Trong khoảng thời gian đó, ba người chúng tôi lần lượt trải qua sinh tử cách biệt, may mắn thay, cuối cùng ba chúng tôi vẫn ở bên nhau, cùng nỗ lực vì tương lai của Ma Đạo.
Tạ Uẩn lần này về nhà, mang theo hai tin tức cực kỳ quan trọng, một là khoa Linh Dị sẽ hợp tác với Ma Đạo.
Điều này nằm trong dự tính của tôi, tôi ở nhà suốt ngày, đợi khoa Linh Dị tự mình tìm đến.