Lời Yến Tháp vừa dứt, bóng dáng đỏ thẫm của Thùy Họa đã nhảy ra khỏi mặt nước.
Đàm Cửu Long năm đó đạo môn gặp được cơ hội tốt, Ma đạo chỉ có một mình Thùy Họa chiến đấu, đơn phương độc mã đối địch với đạo môn trong thiên hạ.
Nếu như không nhờ Lưu Phong thiên tôn hy sinh thân mình hóa thành lưu tinh, cam tâm tình nguyện rơi vào tay Thiên đạo, Thùy Họa thà chết cũng không chịu khuất phục.
Đàm Cửu Long là nơi Sát Phá Lang tam tinh Ma đạo tụ họp, cũng là nơi Lưu Phong thiên tôn giáng xuống.
Mơ hồ nhớ lại, đêm đó ngàn vạn vì sao rơi xuống như mưa, khiến cả đạo môn chìm vào đau thương tột cùng.
“Lâm tướng quân đã đến rồi, chắc hẳn chỗ ngồi cuối cùng là của Tạ Lan đúng không?” Tạ Lưu Vân nói.
“Không sai, chính là chỗ dành cho Ma Đạo Tổ Sư.
” Yến Tháp nói.
Tôi không để họ chờ quá lâu, Thùy Họa vừa hiện thân, tôi đã đáp xuống từ không trung, ngồi bên cạnh Thùy Họa.
Đối diện tôi là Mộ Dung Nguyên Duệ.
Mười năm không gặp, khi trùng phùng lại không hề chào hỏi lấy một câu, như hai người xa lạ.
Nhìn bộ áo xanh, và mạn che mặt màu trắng quen thuộc, những chuyện trong quá khứ từng chút một hiện về trong tâm trí.
Tình không biết từ khi nào đã chấm dứt, càng lúc càng lạnh nhạt.
“Cổ địa Thục Sơn chiến sự ngày một khốc liệt, đại khái đã rơi vào thế mất khống chế, vì thế hôm nay Yến mỗ đặc biệt mời ba bên đến đây hiệp thương.
Khí số nhân tộc vẫn chưa tận, hy vọng lấy chúng sinh làm trọng, không nên phát động chiến tranh thiên tôn.
” Yến Tháp mở màn ngắn gọn.
“Cổ địa Thục Sơn không gây trở ngại gì với Ma đạo, nếu như hôm nay chỉ bàn đến Thục Sơn, vậy vì sao phải mời Ma đạo tham gia?” Tạ Lưu Vân hỏi.
Tạ Lưu Vân không phải kẻ ngốc, vừa nhìn thấy tôi và Thùy Họa xuất hiện, lập tức đoán ra được ý đồ của Yến Tháp.
Khoa Linh Dị không muốn hai đạo Nhân Tiên phát động chiến tranh thiên tôn, Ma đạo tôi càng không muốn điều này xảy ra.
“Tam đạo vốn dĩ là một nhà, không phân biệt lớn nhỏ, mời Ma đạo đến đây, có chuyện gì mọi người cùng nhau thương lượng.
”“Không có gì để thương lượng hết, Nhân đạo bọn ta nhất định phải đoạt được Tử Thanh Song Kiếm.
” Tạ Lưu Vân dứt khoát đưa ra quyết định.
“Trùng hợp thay, Tiên đạo ta cũng muốn đoạt lấy Tử Thanh Song Kiếm.
” Mộ Dung Nguyên Duệ nhanh chóng thể hiện thái độ cứng rắn.
“Thiên đạo không có ở đây, Tử Thanh Song Kiếm đáng để hai bên các người kiên quyết đoạn tuyệt như vậy sao? Nên biết rằng, một khi trận chiến phong thần bùng nổ, hậu quả không ai có thể dự đoán trước được.
” Yến Tháp nói.
“Ầy, ta làm sao không rõ điều này, muốn trách chỉ đành trách Tử Thanh Song Kiếm không nên xuất thế ở cổ địa Thục Sơn.
” Tạ Lưu Vân than thở nói.
Sau hai đạo Nhân Tiên lần lượt bày tỏ thái độ, Yến Tháp nhìn về phía tôi hỏi: “Ma Đạo Tổ Sư có điều gì muốn nói không?”Điều mấu chốt đây rồi, Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ tỉ mỉ quan sát tôi.
“Ma đạo không muốn nhìn thấy cổ địa Thục Sơn bùng nổ trận chiến thiên tôn.
” Tôi nói.
“Tạ Lan, ta biết mối lo của ngươi, đáng tiếc, việc này không phải Ma đạo các ngươi có thể ngăn cản được đâu.
” Tạ Lưu Vân nói.
“Ta muốn thử xem đã.
”“Ngươi muốn thử như thế nào?” Tạ Lưu Vân nói.
“Thiên tôn chỗ hai đạo Nhân Tiên các người ai ra tay trước, Ma đạo bọn ta lập tức tuyên chiến với bên đó, nếu như các người cho rằng giá trị Tử Thanh Song Kiếm hơn Ma đạo, cứ thoải mái phát động trận chiến thiên tôn đi.
”Tôi vừa dứt lời, Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ đều rơi vào trầm mặc.
Rất rõ ràng, kết cục này không nằm trong dự liệu của bọn họ.
Âm Sơn Lão Tổ và Nữ Oa kết thành liên minh quỷ yêu, ngoài ra còn một Âm Ty Châu Khất đang dòm ngó Ma đạo, họ không ngờ Ma đạo vẫn đưa ra quyết định đanh thép như thế trong thời điểm then chốt như bây giờ.
“Tạ Lan, ta kính phục sự dũng cảm của ngươi.
Đáng tiếc ngươi đã đánh giá thấp giá trị của Tử Thanh Song Kiếm rồi, cũng xem thường quyết tâm của bọn ta.
” Tạ Lưu Vân nói.
Hội nghị đạo môn bàn luận đến điểm này xem như thất bại rồi, nhưng tôi nhìn sang Yến Tháp dường như sớm đã dự đoán được kết cục này.
“Nếu như tam đạo đã đưa ra quyết định cuối cùng, tiếp theo đây nên để ta thay mặt Nhân tộc bày tỏ thái độ rồi.
” Nói đến đây, Yến Tháp đổi chủ đề, nói: “Ba ngày trước, ta đã đến Âm Ty gặp Châu Khất.
”“Ý ông là gì?” Tạ Lưu Vân hỏi.
“Châu Khất hứa với ta sẽ không xuất binh đến nhân gian trước khi trận chiến phong thần bắt đầu.
”Lý do hai đạo Nhân Tiên dám xem thường lời nói của tôi, kiên trì khởi động cuộc chiến thiên tôn, chính vì họ biết, một khi Ma đạo tham chiến, Âm Ty và liên minh quỷ - yêu nhất định sẽ nhanh cơ hội bỏ đá xuống giếng mà ra tay triệt hạ Ma đạo.
Nói không chừng Âm Ty đã sớm âm thầm cấu kết với quỷ - yêu, chỉ vì kiêng dè khí số Nhân tộc mới trì hoãn không ra tay với Ma đạo.
Nếu nói như vậy, cho dù Ma đạo tham gia vào trận chiến Thục Sơn, chỉ e phần thắng chẳng được bao nhiêu, vì Ma đạo sớm đã rơi vào bước đường cùng rồi.
“Châu Khất dựa vào cái gì mà đồng ý với ông chứ?” Mộ Dung Nguyên Duệ từ nãy giờ vẫn giữ im lặng bỗng cất lời.
“Ta cược tất cả khí số của Nhân tộc.
” Yến Tháp nói.