Tuy nhiên, kết quả của trận chiến này vẫn chưa phân định thắng bại, mặc dù Quỷ - Yêu bị tổn thất nặng nề, nhưng thần niệm và sức mạnh thể chất của chiến tướng thiên tôn của Ma Đạo cũng đang nhanh chóng mất đi.
Thời gian ba ngày là rất ngắn, nhưng đối với hai bên giao chiến ở cổ địa núi Hạ Lan mà nói, đã là quá dài.
Bởi do cuộc chiến này ngay từ lúc bắt đầu đã tàn khốc, tàn khốc đến mức ngay cả đạo tâm của thiên tôn cũng không thoát khỏi ảnh hưởng từ cục diện chiến trận.
Ngạo Hàn từ bắt đầu đến giờ vẫn chưa ra tay, mặc dù bên Quỷ - Yêu đã liên tiếp mất đi bảy vị thiên tôn.
Hắn vẫn đang nhẫn nhịn, chờ cơ hội đảo ngược toàn bộ chiến cục, một bước chuyển mình to lớn.
Mà bây giờ, bước ngoặt này đã xảy ra.
Khổng Tuyên, Thất Thải Minh Vương của Ma Đạo, đã rơi vào Thiên Tôn Sát Cục mà hắn ta giăng ra, cùng với Tiếu Ca Thiên Tôn đang trong một cuộc chiến cam go.
Sáu vong hồn đại yêu với lực chiến thiên tôn, bộc phát toàn bộ thần thông, tiếng gầm rung chuyển bầu trời, mỗi khi chúng va chạm hay chiến đấu, đều tạo ra sức mạnh hủy diệt phá hủy hư không.
Mặt đất dưới chân hắn từng tấc từng tấc nứt ra, năng lượng bức xạ tác động đến vùng xung quanh thành một vùng chết chóc, không ai dám lơ là tiếp cận vào Thiên Tôn Sát Cục.
Một nụ cười xuất hiện trên khóe miệng của Ngạo Hàn.
Đây là cơ hội mà hắn đã chờ đợi.
Tại thời điểm này, chúng chiến tướng thiên tôn của Ma Đạo vẫn đang chiến đấu hết mình.
Vì lòng thương hại, lòng trắc ẩn của bọn họ, vẫn luôn không quên chăm sóc những đệ tử Ma Đạo phía sau trong khi đang dũng cảm giết địch, vậy nên thần niệm của họ bị tiêu hao dữ dội hơn nhiều so với các tướng lĩnh thiên tôn bên liên mình Quỷ - Yêu.
Cũng chính vì điều này mà họ thường sẽ không dễ dàng rời khỏi phạm vi chiến đấu, bởi vì họ không phải đang chiến đấu một mình.
Cho dù bọn họ nhìn thấy Thất Thải Minh Vương Khổng Tuyên đã tiến vào sát cục, trong thời gian ngắn bọn họ cũng không có cách nào đến nơi trợ giúp.
Tướng Phá Quân không thể động, Đạo Tổ đối mặt với bao nhiêu sự sát phạt.
Hai đại sát thần đã vào trận Vạn Quỷ Tề Khốc Âm Sát, trong thời gian ngắn cũng không thể thoát thân được.
Ám Ảnh Du Hiệp Bắc Minh Tú đang một mình chiến đấu chống lại trận Xung Sát Mười Tám Tầng Địa Ngục, không thể chăm lo chiến cục một cách hoàn hảo, nếu có chút không cẩn thận thì chắc chắn sẽ mất mạng ngay.
Huyễn Ảnh Thiên Tôn Kiêm Hà đang dẫn dắt đại quân Nhân tộc của Ma Đạo tiến lên đều đặn và mở rộng ưu thế, thống soái Lưu Phong Sương của Yêu tộc cũng đang làm điều tương tự.
Chỉ có tứ đại hồn thú biển Bắc Minh là phóng khoáng tự tại, đáng tiếc là linh thức thấp kém, chỉ biết chém giết.
Cũng chính vì điều này, nên chúng nó là những lực chiến thiên tôn của Ma Đạo đầu tiên ngã xuống.
Tứ đại hồn thú bây giờ chỉ còn lại hai, Khai Minh Thú mắt xanh cánh đen và Cốt Sa xương trắng sắc nhọn.
Mà xét theo tình hình chiến đấu hiện tại, sự chết đi của chúng cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Chiến cục tàn khốc sẽ bế tắc trong một thời gian dài, ngay cả khi Khổng Tuyên, Thất Thải Minh Vương đã bước vào Thiên Tôn Sát Cục, cũng sẽ mất nhiều thời gian để giết ông ấy.
Ngạo Hàn cầm Cờ Chiêu yêu trong tay, nhìn chằm chằm Khổng Tuyên, hắn vẫn muốn đợi thêm một lúc.
Tại thời điểm này, một sự thay đổi đã xảy ra trong Thiên Tôn Sát Cục khiến hắn ta hài lòng.
Vì để bảo vệ người mình yêu, Tiếu Ca Thiên Tôn đã dùng bổn tôn để hứng chịu làn xung kích sóng âm đến từ Huyết Dực Hắc Bức.
Vốn dĩ bà ấy còn sót lại không bao nhiêu thần niệm, lần này trọng thương, thức thần nhất thời chấn động, ngũ quan lục giác hỗn loạn, thân thể mất khống chế.
Trong trận chiến thiên tôn, mọi điểm yếu đều là điềm báo về cái chết.
Ngay lập tức, ba trong số sáu vong hồn đại yêu cấp độ Thiên Tôn đã thay đổi mục tiêu tấn công của chúng, tất cả chúng đều hướng về Tiếu Ca Thiên Tôn.
Thức thần Tiếu Ca Thiên Tôn còn chưa kịp tỉnh lại, còn chưa kịp thi triển thân pháp Túy Hồng Nhan, đã bị tập kích bởi ba sát chiêu lên thân thể hồng y kiều diễm.
Người ở trên không trung, điên cuồng phun ra một ngụm máu.
Sau đó, xương cốt toàn thân vỡ tung, thất khiếu chảy máu, đạo thể của thiên tôn trong nháy mắt tan vỡ.
Dưới vết thương nghiêm trọng, thức thần của bà ấy đã bị phá vỡ từng li từng tí trước khi kịp trốn vào huyền quan.
Một tiếng nổ, huyền quan vỡ vụn.
Huyền quan của thiên tôn giống với tiểu thế giới, nhưng thế giới này cũng không hoàn toàn được bảo tồn, theo thức thần Tiếu Ca Thiên Tôn, hết thảy đều bị tan biến vô hình.
Huyền quan của mỗi người đều khác nhau, Tiếu Ca Thiên Tôn cả đời xem rượu như mạng, huyền quan của bà cũng tràn ngập hương rượu.
Hương rượu tràn ngập, phảng phất khắp chiến trường.
Tôi đang cố gắng giết địch, trước mắt đã đỏ ngầu màu máu.
Chợt tôi ngửi thấy mùi rượu thơm quen thuộc.
Loại rượu này là Túy Tiên Lâm.
Còn chưa kịp định thần chuyện gì xảy ra, tôi đã cảm nhận được Cờ Chiêu hồn trong huyền quan tự lay động mà không có gió, cất lên một giọng nói vô cùng nặng nề:"Ma Đạo, Tiếu Ca Thiên Tôn đã ngã xuống!"