Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 683 - Chương 683: Thất Thải Thần Quang (1).

Chương 683: Thất Thải Thần Quang (1).

Cái chết của Tiếu Ca Thiên Tôn đã châm ngòi cho sự tức giận của hai trăm vạn đại quân Ma Đạo.

Trong số đó, đau đớn nhất đương nhiên là người đàn ông đã ở bên cạnh bà ấy trong ba ngàn năm, Khổng Tuyên, Thất Thải Khổng Tước Minh Vương!Khi Tiếu Ca ngã xuống, không gian bay đầy mảnh vụn màu đỏ, từng giọt máu trải đầy không trung như mưa rồi lại biến thành màn sương khói đỏ thẫm.

Sau đó, màn sương đỏ kia chỉ còn lại huyết sắc, rồi huyết sắc lại bị gió thổi tan biến.

Chỉ còn lại hương rượu nồng đậm nơi chóp mũi.

Khổng Tuyên đã quen với mùi rượu trên cơ thể người yêu mình, mặc dù bản thân ông ấy chưa từng nhấp một ngụm.

So với những thiên tôn khác của Ma Đạo, Khổng Tuyên vẫn may mắn.

Không phải ai cũng có thể chịu đựng được sự cô đơn trong ba ngàn năm, nhưng Khổng Tuyên luôn có Tiếu Ca Thiên Tôn đồng hành cùng.

Dù cho cả hai dành phần lớn thời gian để tu hành và ngộ đạo, nhưng việc biết được sự tồn tại của đối phương đã là một điều khiến người ta rất yên tâm.

Trên đời này không có nhiều thứ khiến con người ta thực sự cảm thấy hạnh phúc, tình yêu là một trong số đó.

Trên thực tế, Khổng Tuyên không phải là một bạn đời giỏi giang.

Ông ấy rất lý trí, đến nỗi một giọt rượu cũng không uống.

Ông ấy rất kiêu ngạo, đến nỗi chưa từng mở miệng nói yêu.

Trong ba ngàn năm dài đằng đẵng, Khổng Tuyên không hề thể hiện bất kỳ hành động yêu thương nào, chỉ có sự đồng hành thầm lặng.

Trước khi tiến vào cổ địa núi Hạ Lan, Tiếu Ca Thiên Tôn sau khi say mèm đã hỏi ông ấy một câu, nếu ông ấy còn không nói yêu, thì sợ rằng cả đời này của bà sẽ không nghe được nữa.

Khổng Tuyên không trả lời và không cần phải trả lời.

Bởi vì sau khi hỏi câu này, Tiểu Ca Thiên Tôn đã ngủ thiếp đi trong lòng ông.

Ai ngờ, một lời nói lại trở thành lời tiên tri.

Tiếu Ca Thiên Tôn cho đến khi mất đi cũng không nghe được lời bộc bạch từ Khổng Tuyên.

Có người luôn phải đợi đến khi mất đi, mới biết mình nợ cô ấy bao nhiêu sự dịu dàng.

Những lời trước đây không ngỏ, rồi sau này sẽ có một ngày không còn cơ hội để nói nữa.

Bởi vì người muốn nghe những lời đó, không phải lúc nào cũng có mặt.

Bao nhiêu yêu hận, giây phút sinh tử.

Một Khổng Tuyên tức giận đến mất hết lý trí.

Sáu vị thiên tôn nhân cơ hội điên cuồng phát động tập kích chí mạng đến ông ấy, không có Tiếu Ca Thiên Tôn yểm hộ, Khổng Tuyên chỗ nào cũng có sơ hở.

Tuy nhiên, ông ấy lúc này đã không còn quan tâm nữa.

Lực chiến của Khổng Tuyên đang ở đỉnh cao thiên tôn, chỉ còn cách đạo tổ một lằn ranh mỏng.

Công kích mà ông ấy không màng sinh tử phát động ra, không ai có thể đỡ được.

Sáu đại yêu cấp bậc thiên tôn cũng không cản được một Khổng Tuyên điên cuồng, trong nháy mắt đã bị ông ấy hạ gục một con.

Thần niệm của Khổng Tuyên tiêu hao nhanh chóng, máu huyết như được đốt cháy vậy, sôi trào trong cơ thể ông ấy.

Đốt cháy sinh cơ, đốt cháy thần hồn, cho đến khi tự đốt mình thành tro bụi.

Thêm một đại yêu cấp thiên tôn chết trong tay của Khổng Tuyên đang bốc cháy, vào lúc này, Băng Long Ngạo Hàn cuối cùng đã động đậy.

Trực tiếp biến thành một Băng Sương Cự Long thân dài ngàn trượng, toàn thân là xương trắng, sau lưng mọc ra hai cánh, toàn thân bao phủ bởi một hàn khí băng sương tử vong.

Băng Sương Cự Long hiện thân, phát ra một tiếng gầm cao vút lên trời.

Như thể mùa đông đang đến gần, bông tuyết bay đầy khắp bầu trời.

Băng Sương Cự Long đã biến mất khỏi Nhân gian trong một thời gian dài, lâu đến mức mọi người đều nghi ngờ liệu loại sinh vật âm hàn cực kỳ, loại chứa đựng uy mãnh loài rồng này có thực sự tồn tại hay không.

Đây là một sinh vật tồn tại cùng thời kỳ với Đại Xà tộc Tương Liễu, phụ trách băng sương và cái chết.

Ai cũng không ngờ tới có một ngày, Ngạo Hàn sẽ biến thành một Băng Sương Cự Long, nếu như sớm biết, thì lần đầu tiên nhìn thấy hắn trong Băng Phong Hạp Cốc Hàn Hoang, hẳn là phải ra tay giết chết hắn.

Sự mất mát của Tiếu Ca Thiên Tôn, người đầu tiên đau buồn là tôi, nhưng tôi không còn sức lực để đau buồn, bởi vì điều quan trọng nhất bây giờ là giúp Thất Thải Minh Vương Khổng Tuyên thoát khỏi vây khốn.

Sáu Kiếm Khí Cự Lông không tàn sát đại quân Quỷ - Yêu, mà quay lại và bay về phía Thất Thải Minh Vương, Khổng Tuyên.

Thùy Họa cũng nhận ra nguy cơ của Khổng Tuyên, cô ấy di chuyển, đi về phía Khổng Tuyên.

Thùy Họa là linh hồn của quân đội Ma Đạo, khi cô ấy di chuyển, hai trăm vạn đại quân của Ma Đạo cũng cùng cô ấy di chuyển đến vị trí của Thất Thải Minh Vương Khổng Tuyên.

Kiêm Hà lôi theo kiếm trận Tam Tài Tứ Tượng nhanh chóng di chuyển, sau khi Lưu Phong Sương giao lại binh quyền cho Liễu Chi Nhung, bổn tôn đã tăng nhanh tốc độ chém giết, di chuyển về phía Thất Thải Minh Vương Khổng Tuyên.

Hai đại sát thần cũng cảm nhận được khí tức mất đi của Tiếu Ca Thiên Tôn, họ cũng nghe thấy tiếng gầm giận dữ cùng buồn bã của Khổng Tước Minh Vương.

Nhưng họ đã bị sát quân thứ bảy chèn ép, chỉ có giết chóc và điên cuồng giết chóc mới có thể thoát khỏi thế khó này.

Bình Luận (0)
Comment