Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 698 - Chương 698: Ngọc Hoàng Mất Đi (2).

Chương 698: Ngọc Hoàng Mất Đi (2).

Mặc dù ông ta đã từng rất vĩ đại, Âm Sơn Pháp Mạch từng được biết đến như Đạo môn thứ tư ở Nhân gian, nhưng mọi thứ đã tan thành mây khói kể từ khi ông ta chọn hóa thành Vọng Thiên Hống.

Sự tồn tại ngắn ngủi của liên minh Quỷ - Yêu, càng giống như một bài kiểm tra của vận mệnh đối với Ma Đạo vậy.

Từ đầu đến cuối, cả Nhân, Tiên hai đạo và Âm Ti đều không xem liên minh Quỷ - Yêu ra gì.

Khi đó, Âm Sơn Pháp Mạch không đủ tư cách tham gia trận chiến phong thần năm đó, liên minh Quỷ - Yêu hôm nay cũng vậy.

Nữ Oa giở thủ đoạn, muốn bày một sát cục cho Ma Đạo, nhưng người cuối cùng lãnh hậu quả lại là Âm Sơn Lão Tổ Trần Dương.

Mất cả chì lẫn chài, thậm chí con át chủ bài là Cờ Chiêu Yêu cũng đã cắm xuống cổ địa núi Hạ Lan.

Cái chết của Trần Dương không đáng nhắc tới, nhưng sự mất đi của Ngọc Hoàng Đại Đế đã để lại dòng lưu bút nặng nề trong Đạo Tàng, đồng thời làm thay đổi cục diện của Tam giới.

Uy lực của Hạo Thiên Thái Tử không đủ để trấn áp các vị thần, tư lực của Mộ Dung Nguyên Duệ ít ỏi, chỗ dựa lớn nhất đến từ song kiếm Tử Thanh trong tay cô ấy.

Khí số Tiên Đạo giảm mạnh, mọi phương diện đều sụt giảm, Nhân Đạo và Âm Ty khí số lại tăng vọt.

Còn về khí số Ma Đạo, chỉ phụ thuộc vào Thùy Họa có thể thành công hoàn thành lần niết bàn thứ bảy hay không.

Chỉ dựa vào Sát Phá Lang tam phương tứ chính thì không thể khiến Ma Đạo nhảy ra khỏi ván cờ vận mệnh, điều này đã được chứng minh trong cuộc chiến phong thần ba ngàn năm trước.

Nên Ma Đạo Tổ Sư tranh thủ trước và sau khi chết đi tính toán tất cả thiên cơ, cố gắng giành lấy công lực ngoại tại để Ma Đạo có thể khai thiên lập địa.

Bây giờ Ma Đạo trước sau đã có Tổ Long Ngạo Phong cùng Nguyên Phượng Tổ Sư Hi Hòa và Thủy Kì Lân Yến Tháp trong trận này cũng đã quy vị, công lực ngoại tại đã đầy đủ.

Chỉ đợi Thùy Họa niết bàn trở về, thì khí số Ma Đạo sẽ bùng nổ điên cuồng, đến mức trước đây chưa từng có.

Nếu như niết bàn thất bại, đòn đả kích giáng vào Ma Đạo sẽ còn nặng nề hơn đòn giáng xuống Tiên Đạo do sự mất đi của Ngọc Hoàng.

Không chỉ mất đi sức mạnh của mệnh bàn Sát Phá Lang, Ma Đạo còn mất đi quân hồn.

Nền tảng của Ma Đạo đã mỏng yếu, trận chiến ở cổ địa núi Hạ Lan lại gây ra thương vong nặng nề.

Nếu như Thùy Họa niết bàn thất bại, Ma Đạo chỉ có thể lần nữa lui vào trong Quy Khư, không biết lần sau lại xuất thế sẽ là năm nào tháng nào nữa.

Mấu chốt nhất là, cho dù sau này chúng tôi lấy lại được thực lực, không có quân hồn Ma Đạo lấy gì để chiến đấu?Có lẽ nó sẽ giống như ba ngàn năm trước, sau sự sụp đổ của Phá Quân Hộ pháp Thiên Tôn, Ma Đạo sẽ không tái xuất nữa.

Phía trên không trung cổ địa núi Hạ Lan, lốc xoáy hư không hắc ám đang chậm rãi xoay tròn, vô tận khí đen hút vào trong đó.

Và rồi, một tia khí đen cuối cùng đã bị lốc xoáy hư không nuốt chửng, sự chờ đợi lâu dài dường như cũng đã đến hồi kết thúc.

Tôi nín thở, thầm niệm tên Thùy Họa trong lòng, không ngừng gọi cô ấy.

Không chỉ Ma Đạo háo hức mong chờ Tử Thần trở về, mà cao thủ trong Tam giới cũng đang theo dõi sát sao mọi việc diễn ra nơi đây.

Vòng xoáy hư không hắc ám hội tụ tại hướng trung tâm bắt đầu co rút lại, đợi khi toàn bộ lực lượng tập trung tại một điểm, ánh sáng và bóng tối nơi sâu thẳm vòng xoáy hư không hắc ám bắt đầu lay động.

Bóng người đột nhiên xuất hiện, cùng với sự dao động của ánh sáng và bóng tối, Thùy Họa từ chỗ sâu trong vòng xoáy hư không hắc ám bước đến Nhân gian.

Sau khi Thùy Họa xuất hiện, vòng xoáy hư không hắc ám theo đó cũng tiêu tan.

Đây là một dung nhan đẹp vô cùng và cũng là dung nhan hằn sâu trong ký ức của tôi.

Đôi mắt đen trắng trong veo, đôi môi đỏ mọng dịu dàng.

Mặc một chiếc váy đỏ, thân ảnh thật lay động lòng người.

Vẻ mặt cô ấy tỏ ra khó hiểu, ánh mắt đảo qua một lượt, mãi đến khi nhìn thấy tôi trong đám đông, mới yên tâm phần nào, nhẹ nhàng nhấc từng gót sen, đạp lên hư không mà bước về phía tôi.

Không còn mái tóc trắng toát, cũng không còn diện mạo của Tử Thần nữa.

Thùy Họa niết bàn trùng sinh đã trở thành Hoàng Hà Nương Nương ở thôn Hạ Bá.

Nhìn nụ cười nhàn nhạt trên khóe môi của Thùy Họa, lòng tôi bắt đầu có chút chùng xuống.

Từ trên người cô ấy tôi không còn cảm nhận được nửa điểm uy áp thần niệm của một kẻ trên cơ, thậm chí thần niệm cũng gần như không tồn tại.

Âm thân mỏng manh dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị thổi bay bởi sát khí còn sót lại trên chiến trường.

Trong mắt cô ấy chỉ có tôi, từ đầu đến giờ vẫn chưa từng liếc nhìn đám đệ tử Ma Đạo bên cạnh tôi một lần nào.

Tôi đã nghĩ rằng Thùy Họa niết bàn thất bại và sẽ không bao giờ quay trở lại, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cô ấy sẽ trở lại theo cách này.

Đây lại là thành công hay thất bại đây?Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy và tại sao cô ấy lại thành ra như thế này.

Tôi nhìn Yến Tháp, Yến Tháp lắc đầu.

Tôi nhìn Bắc Minh Tú, ông ấy cũng im lặng.

Toàn quân lặng thinh, không ai có thể cho tôi một câu trả lời.

Cuối cùng, Thùy Họa đến bên cạnh tôi, dứt khoát nói vang: "Em nhận ra anh, anh là Tạ Lan, chồng của em.

"Mười ngón tay đan nhau, không muốn rời xa lần nào nữa.

Bình Luận (0)
Comment