Bão cát ở hoang mạc Tây Vực che phủ cả mặt trời, gió bão thổi mịt mù, khắp nơi chìm sâu trong ảm đạm.
Sau khi thời đại Mạt pháp kết thúc, Nhân tộc tập trung hết về nội địa, biên cương Tây Vực từ lâu đã trở nên hoang vu vắng vẻ.
Cổ địa hoang mạc Long Môn nằm sâu trong hoang mạc ở vùng biên cương của Tây Vực, thuộc về bản đồ trung lập, tam đạo đều có thể tham gia tranh giành đất đai.
Hoang mạc Tây Vực vào thời xa xưa là một vùng biển xanh, Tổ Long hóa thân thành hai ngọn núi Côn Lôn và Côn Ngô, mạch đất trùng tu, hoang mạc Tây Vực cũng từ biển xanh biến thành đồng bằng.
Sự thay đổi một trời một vực giữa biển xanh và đồng bằng, ảnh hưởng nặng nề đến tộc Cự Long sinh sống dưới biển sâu, không biết bao nhiêu Cự Long vì thiên hạ loạn lạc mà mắc cạn trên đất liền, lúc ấy chúng thần hầu như đều ra tay giết hại tộc Tổ Long, đến cả tộc Cự Long mang huyết mạch Tổ Long vốn chỉ tồn tại dưới đáy biển sâu cũng rơi vào cảnh diệt vong.
Xác rồng nằm rạp trên mặt đất, xương rồng chất cao như núi, máu rồng nhuộm đỏ đồng hoang, cuối cùng trở thành vùng cổ địa thâm sâu mang đậm oán khí, có tên hoang mạc Long Môn.
Mọi bộ phận trên người Cự Long đều là bảo bối, vảy rồng xương rồng được xem là vật liệu luyện binh khí cao cấp.
Ngay tại thời đại Hỗn Loạn, đã sớm có người muốn chiếm lấy đống vật liệu này, tuy nhiên vì oán khí long hồn quá nặng, sinh linh bình thường tiến vào ắt sẽ cầm chắc cái chết.
Bốn vùng cổ địa lớn vốn dĩ là nơi cất giữ tinh hoa và năng lượng từ khắp nơi trên thế gian này, cổ địa hoang mạc Long Môn che giấu oán khí Cự Long.
Sau khi tam đạo bành trướng tại nhân gian, bắt đầu tranh giành đấu đá, vì chứa mấy món bảo vật như xương rồng vảy rồng nên hoang mạc Long Môn cũng trở thành chiến trường tranh chấp của tam đạo.
Sau khi trận chiến phong thần bùng nổ, nơi này hiển nhiên trở thành chiến trường chủ chốt, không biết bao nhiêu đệ tử đạo môn chôn thân tại đây.
Anh hồn của những đệ tử đạo môn đã tử trận bị oán khí của linh hồn Cự Long nhiễm bẩn, dần dần đột biến thành một vật thể sống hoàn toàn mới, long khôi.
- Giải thích "anh hồn" là cách gọi kính trọng dành cho linh hồn những người đã khuất.
Còn "long khôi" ý nói con rối của rồng.
Hết giải thích.
Chữ khôi, bên trái là người bên phải là quỷ, đan xen giữa người sống và kẻ chết, đáng sợ hơn lệ quỷ hung hồn ở nhân gian gấp trăm lần, không nhập lục đạo, dù tinh thông vạn pháp cũng khó hạ gục.
Vật thể sống long khôi này xuất thế, khiến tam đạo vội vã kết thúc chiến sự ở cổ địa hoang mạc Long Môn, chuyển chiến trường sang khu vực khác.
Sự lợi hại của Cổ Ma thể hiện ở chỗ nhân gian năm đó vẫn thuộc về thời đại Mạt pháp, thiên tôn không xuất thế chư thần quy vị, nhân gian không có thứ gì đủ khả năng đối kháng lại hắn ta.
Nhưng long khôi tập trung trong hoang mạc Long Môn, đây là một cách khiêu chiến với thần minh, đạo thể thiên tôn cũng không dám một mình mạo hiểm xông vào.
May thay, long khôi chỉ tồn tại trong cổ địa hoang mạc Long Môn, phụ trách bảo vệ mộ của Cự Long, sẽ không tự ý rời khỏi đấy.
Sau đó, trận chiến phong thần kết thúc, Thiên đạo đã niêm phong bốn cổ địa lớn ở nhân gian, những gì liên quan đến sự tồn tại của long khôi đã dần dần biến thành truyền thuyết.
“Cơ duyên đạo pháp ở hoang mạc Long Môn tiêu điều xơ xác, Tiên đạo lại phong phú hùng hậu, tuyệt đối sẽ không ngu ngốc đến mức vì mấy thứ nhỏ nhoi như vảy rồng xương rồng mà phải hao tổn binh tướng đi gây hấn với long khôi.
” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
“Nếu như chỉ có vảy rồng xương rồng, đừng nói đến hai đạo Nhân Tiên, đến Ma đạo cũng không có hứng thú gì với hoang mạc Long Môn đâu.
” Tử Vi Đại Đế nói.
“Ý chỉ Tử Vi Bệ Hạ, lẽ nào bên trong cổ địa Long Môn còn ẩn chứa cơ duyên đặc biệt nào hay sao?”“Hồng Hoang vào những năm cuối cùng, Si Vưu tranh giành khí số Nhân tộc với Nhân Hoàng Hoàng Đế, sau đó Hoàng Đế được thiên thần trợ giúp thuận lợi đánh bại Si Vưu.
Sau khi Si Vưu tử trận, thi thể biến mất không rõ tung tích, nghe nói tọa kỵ dưới trướng Ma Long đem thi thể của ông ta về cổ địa hoang mạc Long Môn, chôn cùng Cự Long.
”“Việc này chẳng phải đã được xác nhận là đồn đoán sai sự thật sau trận chiến phong thần năm đó hay sao?” Mộ Dung Nguyên Duệ hỏi.
Cô ấy có ký ức của Cửu Thiên Huyền Nữ, tất nhiên cũng từng nghe về truyền thuyết liên quan đến Si Vưu.
“Năm đó chỉ không tìm thấy chứng cứ thôi, không thể nói chắc đây chỉ là chuyện đồn đoán sai sự thật.
”“Năm đó không có chứng cứ, vậy bây giờ tìm thấy rồi sao?” Mộ Dung Nguyên Duệ lại hỏi.
“Có rồi, sự tồn tại của long khôi chính là chứng cứ rõ ràng nhất.
”Tử Vi Đại Đế nói, long khôi xuất thế khiến tam giới nghi ngờ, bởi vì loại sinh vật sống này khá hung hãn.
Tử Vi Đại Đế suy đoán nhiều năm, cuối cùng rút ra một kết luận đáng kinh ngạc nhờ tử vi đẩu số, sự xuất hiện của long khôi có lẽ liên quan mật thiết với Si Vưu.
Chiến hồn của đệ tử đạo môn và linh hồn của Cự Long căn bản khác nhau một trời một vực, có thể khiến hai thứ này liên kết chặt chẽ với nhau thì chỉ mỗi vu thuật thần thông thất truyền từ lâu mới đủ khả năng đó.
Truyền thuyết có đề cập đến, đại vu có năng lực khai thông mọi hiện tượng tự nhiên của trời đất, có sở trường giao tiếp với thần hồn.
Si Vưu lại đạt tới đẳng cấp tổ vu, thủ đoạn thông thiên, nên rất có khả năng chính ông ta tạo ra long khôi.
“Lẽ nào năm đó Si Vưu vẫn còn sống sao?” Nghe Tử Vi Đại Đế nói đến đây, Mộ Dung Nguyên Duệ giật mình hỏi.