Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 710 - Chương 710: Si Vưu Dị Bảo (2).

Chương 710: Si Vưu Dị Bảo (2).

“Ma quân đẳng cấp lợi hại như Si Vưu cho dù xuống hoàng tuyền, chỉ cần ý chí không tiêu tán, đã đủ sức ảnh hưởng tới nhiều việc rồi.

” Tử Vi Đại Đế nói.

“Nghe đồn Si Vưu có hai đại pháp bảo, Ma Đao và Binh Chủ Chiến Kỳ, sau khi chết đã tan biến cùng thi thể, xem ra cổ địa hoang mạc Long Môn lần này ắt hẳn rất náo nhiệt rồi.

” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.

Ma đao của Si Vưu là thần binh đệ nhất trong tam giới, khiến chúng thần thèm khát muốn sở hữu.

Hai bên thân đao khắc hai rãnh máu, hình dáng của đao vẫn giữ nguyên vòng tròn cổ xưa và lưỡi kiếm thẳng.

Thanh đao này vô cùng sắc bén, không có gì nó chém không đứt.

Đặc biệt thanh đao này nhiễm máu của Si Vưu, uy lực tăng thêm một phần, một khi rút đao ra khỏi vỏ thì không ai địch nổi.

Sau khi Si Vưu chết từng bị Hoàng Đế truy phong làm binh chủ nhân gian, chiến kỳ của ông ta cũng được hậu thế xưng là Binh Chủ Chiến Kỳ.

Lá cờ này không được may bằng vải, mà giống hệt mây mù, vung lên có thể che lấp một nửa bầu trời, Si Vưu đã dựa vào chiến kỳ này khích lệ sĩ khí.

Mỗi khi gặp chiến loạn, chiến kỳ này sẽ xuất hiện trên bầu trời, báo hiệu sự hiện diện của Si Vưu, theo đó sĩ khí dâng cao, mang lại thắng lợi tuyệt vời.

“Bây giờ có rất nhiều người ở Thiên đình nghi ngờ lai lịch của cô, nếu cô muốn chứng minh thực lực của mình, cổ địa hoang mạc Long Môn chính là nơi lịch luyện tốt nhất dành cho cô.

Nếu như có thể giành được bảo vật Si Vưu chỉ trong một trận chiến, kẻ nào ở Thiên đình còn dám chống đối cô thì quả nhân sẽ đích thân trấn áp kẻ ấy.

Giả sử lần này cô vẫn không giành được công lao đặc biệt gì như lúc ở Quy Khư, thì cô chỉ còn nước kết duyên với thái tử Hạo Thiên, bắt tay ổn định thế cuộc Thiên đình rồi.

” Tử vi đại đế nghiêm mặt nhìn Mộ Dung Nguyên Duệ nói.

Mộ Dung Nguyên Duệ trầm mặc không nói gì, cuối cùng chỉ đành gật đầu đồng ý.

Dự đoán của Tử vi đại đế rất chính xác, không lâu sau đó, tam giới đã truyền đến tin tức hoang mạc Long Môn sắp xuất thế.

Mới đầu Ma đạo chỉ đứng yên thờ ơ quan sát tình hình Long Môn, long khôi quá khủng bố, tuy rằng căn cơ Ma đạo yếu kém, thì vảy rồng xương rồng cũng không dáng để đệ tử Ma đạo hao tổn binh lực.

Tôi không dự định để Ma đạo đến hoang mạc Long Môn, chỉ cảm thấy lo lắng vì cổ địa xuất thế đột ngột như vậy.

Bởi vì sau khi bốn cổ địa lớn xuất thế, Thiên đạo sẽ trở lại tiếp quản thế gian này một lần nữa.

Đến lúc ấy, cuộc chiến phong thần sẽ bùng nổ.

Với chiến lực hiện giờ của Ma đạo, hiển nhiên rơi vào thế yếu.

Vì chúng tôi có quá ít thời gian chuẩn bị, đệ tử Ma đạo mới thu nhận lại thiếu cơ duyên tu luyện, chiến tướng thiên tôn còn khan hiếm, tuy có sức ra trận nhưng tuyệt đối không thể thiếu bất kỳ ai.

Thùy Họa chậm chạp không chịu thức tỉnh, Kiêm Hà lại đi điện Vạn Ma bế quan tu hành, chỗ dựa lớn nhất của chúng tôi chỉ có tọa trấn của tam đại thần thú Hỗn Độn.

Nếu như cuộc chiến phong thần bùng nổ trước dự kiến, Ma đạo e rằng phải nương nhờ vào lá bùa hộ thân Quy Khư.

Điều quan trọng nhất là, nếu Thiên đạo quay về, hắn ta sẽ khoan dung cho sự tồn tại của Quy Khư sao?Ngày hôm đó, đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh quân cơ xứ Ma đạo Khương Tuyết Dương truyền đến tin tức, đại vu Từ Phúc người thủ hộ Nhân đạo hẹn đến gặp tôi.

Nhận được tin tức, tôi liền dẫn Thùy Họa đi gặp ông ấy.

Thùy Họa trì hoãn không thức tỉnh, ngoài nguyên nhân mà chúng tôi suy đoán ra, tôi vẫn muốn để Từ Phúc giúp đỡ tính toán một chút.

“Bái kiến Đạo Tổ, bái kiến Lâm tướng quân.

”Từ Phúc hành lễ với chúng tôi, sau đó hướng mắt sang người Thùy Họa, đánh giá qua một lượt.

Thùy Họa bị ông ấy nhìn chằm chằm có chút không tự nhiên, ngượng ngùng quay đầu tránh đi.

“Nhìn ra vấn đề gì sao?” Toi dùng thần niệm tra hỏi.

Từ Phúc lắc đầu, dùng thần niệm trả lời tôi: “Nhìn không ra vấn đề gì hết, tuy rằng quân uy không hiện ra, nhưng mệnh cung tỏ rõ cô ấy vẫn là tướng Phá Quân của Ma đạo.

”Tuy rằng tôi sớm đã có suy đoán, nhưng nghe lời chứng thực của Từ Phúc, trong lòng vẫn có chút đau xót.

Thùy Họa lựa chọn cách quên đi, tự mình phong ấn ký ức liên quan đến Ma đạo.

Vấn đề này rất khó chữa trị, trừ khi cô ấy tự nguyện thức tỉnh, nếu không người ngoài căn bản không thể giúp cô ấy khôi phục.

Tạm gác lại chuyện này, tôi hỏi nguyên nhân Từ Phúc đến đây.

“Tin tức cổ địa hoang mạc Long Môn sắp xuất thế chắc hẳn Ma đạo đã nghe nói đến rồi đúng không? Không biết Ma đạo có dự tính gì không?” Từ Phúc hỏi.

“Ma đạo không có kế hoạch gì hết.

” Tôi nói.

“Ta biết căn cơ Ma đạo yếu ớt, cổ địa hoang mạc Long Môn vô cùng nguy hiểm, thiên tôn không dám xông vào, chẳng qua ta không muốn Ma đạo đánh mất cơ duyên hiếm có.

”“Cơ duyên đạo pháp của cổ địa hoang mạc Long Môn khan hiếm, vảy rồng xương rồng không đáng để Ma đạo khai chiến với long khôi.

Ta nghĩ hai đạo Nhân Tiên cũng không nảy sinh hứng thú gì đâu.

”“Không, hoàn toàn ngược lại, theo tình báo ta có được, hai đạo Nhân Tiên đã bắt đầu chuẩn bị khai chiến, Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ đều sẽ tự mình tham gia cuộc chiến tranh đoạt cơ duyên tại cổ địa hoang mạc Long Môn.

” Từ Phúc nói.

“Cổ địa hoang mạc Long Môn có huyền cơ bí ẩn nào sao?” Nghe thấy điều đó hai mắt Khương Tuyết Dương bỗng sáng lên, hiếu kỳ hỏi.

“Ta hoài nghi long khôi có liên quan đến Tổ Vu Si Vưu, hiện giờ hai đạo Nhân Tiên đã gấp rút phát động chuẩn bị chiến đấu vừa hay chứng thực suy đoán của ta.

” Từ Phúc nói.

Bình Luận (0)
Comment