Tiếp theo đó, Từ Phúc nói ra suy đoán của ông ấy.
Ông ấy vốn dĩ học được truyền thừa từ đại vu, có lời giải thích rất rõ ràng về sự hình thành của long khôi.
“Bản thân ta không có bản lĩnh này, nhưng ta có lòng tin, nếu như Tổ Vu Si Vưu ra tay, việc tạo ra long khôi vốn không phải chuyện gì khó.
” Từ Phúc nói.
“Tạ Lan, nếu như cổ địa hoang mạc Long Môn thật sự có cơ duyên Si Vưu, Ma đạo chúng ta bất luận làm cách gì cũng phải tranh giành một phen.
” Khương Tuyết Dương nhìn tôi nói.
Ma đao và Binh Chủ Chiến Kỳ của Si Vưu, đối với Ma đạo mà nói chính là thần binh báu vật vô cùng hiếm có trăm năm mới gặp.
Đặc biệt Binh Chủ Chiến Kỳ, đơn giản chính là thần binh độc nhất vô nhị dành riêng cho những trận quyết chiến trên chốn sa trường, có thể giúp cải thiện chiến lực cho toàn bộ đại quân Ma đạo, thậm chí không thua kém quân hồn.
Thùy Họa mãi không chịu thức tỉnh, Ma đạo không có quân hồn, nếu như đoạt được Binh Chủ Chiến Kỳ, liền có thể thay thế vị trí chủ chốt trong quân của Thùy Họa.
Nói như vậy, cho dù cô ấy phong bế suốt một vạn năm, tôi vẫn có thể sánh bước bên cạnh cô ấy.
Không giống như tình hình bây giờ, rõ ràng biết cô ấy thích cuộc sống hiện tại, nhưng lòng tôi vẫn muốn kéo cô ấy quay về với trước đây.
Cổ địa hoang mạc Long Môn là một bí cảnh vô cùng đặc biệt, oán niệm long hồn đoạn tuyệt với huyền cơ đất trời, không cách nào xuyên thấu, nơi này không thể ngự không phi hành, tương tự với Quy Khư năm đó.
Long khôi đan xen giữa người sống và kẻ chết, vạn pháp khó lòng đả thương bất kể thần niệm uy áp gì cũng không có tác dụng.
Điều quan trọng nhất là, long khôi đủ khả năng áp chế đại quân vong hồn và đại quân Yêu tộc của Ma đạo.
Uy lực của Cự Long, trăm thú thần phục, đại quân Yêu tộc của Ma đạo đứng trước long khôi hoàn toàn mất hết sĩ khí, rất khó phát huy sức mạnh chiến đấu.
Long khôi do oán niệm long hồn và chiến hóa hóa thành, âm thân của đệ tử vong hồn Ma đạo khi đối mặt với long khôi run rẩy không nhấc nổi một bước chân.
Dễ dàng tưởng tượng, nếu như quân đoàn Yêu tộc và quân đoàn vong hồn Ma đạo tiến vào cổ địa hoang mạc Long Môn ắt sẽ rơi vào tình cảnh bi thảm thương vong nặng nề.
Giả sử chỉ để quân đoàn Nhân tộc thâm nhập vào đấy, thì binh lực mà Ma đạo có thể dùng vốn cũng không nhiều.
Trận chiến tại cổ địa núi Hạ Lan đã trôi qua nhiều năm, quân lực Ma đạo gia tăng nhiều nhất chính là quân đoàn vong hồn và quân đoàn Yên tộc, quân đoàn Nhân tộc vẫn như cũ lấy đệ tử Hồng Hoang Quy Khư làm chủ đạo.
Nhân khẩu Quy Khư có hạn, tôi không nhẫn tâm nhìn bọn họ tiếp tục chịu thương tổn.
Thấy tôi trầm mặc, Từ Phúc lại nói: “Nếu Ma đạo không tranh giành cổ địa hoang mạc Long Môn, cổ địa Tam Miêu tương lai nhất định sẽ rơi vào thế bị động.
Vẫn mong Đạo Tổ nhanh chóng đưa ra quyết định, với tư cách là người thủ hộ Nhân tộc, ta tất nhiên hy vọng Ma đạo quật khởi.
”“Hai đạo Nhân Tiên lần này chuẩn bị phái ra bao nhiên binh mã đánh Long Môn?” Tôi hỏi.
“Hoang mạc Long Môn nguy hiểm dị thường, đạo thể thiên tôn không dám tự ý xông vào, ước tính số lượng chiến lực tinh nhuệ mà họ phái ra cũng không quá đông.
Long khôi lợi hại bất phàm, đại quân xuất kích không có nghĩa lý gì, thương vong nghiêm trọng ngược lại sẽ gia tăng số lượng long khôi.
” Từ Phúc nói.
Long khôi là vật thể sống mới sinh ra do sự kết hợp giữa oán khí long hồn và chiến hồn, người chết càng nhiều, quả thực rất phiền phức.
Cổ địa hoang mạc Long Môn vốn chẳng thiếu oán khí long hồn, thứ nơi đó thiếu chính là chiến hồn.
Thế nhưng cho dù phái ra chiến lực tinh nhuệ, Ma đạo cũng khó tranh đoạt cơ duyên từ trong cổ địa hoang mạc Long Môn.
Trừ phi Yến Tháp và Kiêm Hà dốc sức toàn lực tham chiến, nếu như vậy, Ma đạo phía Đông Hải sẽ không còn người thủ hộ, cả Quy Khư sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm.
Cho dù hai đạo Nhân Tiên tạm thời không tấn công Ma đạo, vẫn còn Âm Ti ẩn nấp trong bóng tối chuẩn bị thừa cơ gây rối, nếu như Ma đạo đem hết quân át chủ bài xông vào trong hoang mạc Long Môn, khó đảm bảo Châu Khất sẽ không xuất binh đánh Ma đạo.
Thời cuộc đã thay đổi, khí số Nhân tộc không tiêu vong là một chuyện, nhưng cuộc chiến thiên tôn đã không còn là điều cấm kỵ như trước.
Âm Ti xuất binh đánh nhân gian, Nhân tộc vẫn còn lý do ngăn cản, nếu như ra quân tấn công Đông Hải, Nhân tộc muốn can thiệp, tương ứng với việc lung lay vị trí trung lập, đến lúc đó Nhân tộc sẽ hứng chịu sự đàn áp của tam giới.
Trên thực tế, Nhân tộc và Thiên đạo giống nhau đều bắt buộc bảo trì trung lập, nếu không sẽ có vướng vào nhân quả.
Lần này Thiên đạo kéo vào đại nạn nhân quả, bởi vì năm đó ông ta đã một tay trù tính cuộc chiến Cung Công diệt thế.
Nhân tộc cũng vậy, người phàm thế tục có quyền tự do tín ngưỡng, nhưng mà khí số Nhân tộc tuyệt đối không thể lựa chọn phe cánh, nếu không hậu quả hứng chịu chính là tam giới chung tay thảo phạt.
Năm đó Yến Tháp đến Âm Ti trấn áp Châu Khất xuất binh, bởi vì Ma đạo buộc phải quyết chiến với liên minh quỷ yêu, liên minh quỷ yêu là mối uy hiếp đối với Nhân tộc, vì thế Châu Khất mới đồng ý thỏa hiệp.
Lần này Nhân tộc cho dù muốn giúp Ma đạo áp chế Âm Ti, cũng chẳng thể tìm ra một lý do chính đáng.
Ngạo Phong vẫn chưa thực sự cường đại, không thể trấn áp thế lực Đông Hải, nếu như quân tinh nhuệ của Ma đạo xuất binh đến hoang mạc Long Môn, Yến Tháp phải ở lại cùng Khương Tuyết Dương bảo vệ đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh, chỉ dựa vào mỗi Khương Tuyết Dương không thể trấn áp chúng thần thiên tôn Âm Ti.
Về Hy Hòa, bất luận rơi vào hoàn cảnh nào thì thế giới Quy Khư nhất định luôn luôn phải có người gác cổng.
Trừ khi Ma đạo cắn răng từ bỏ đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh, toàn bộ chạy trốn vào Quy Khư.
Nhưng mà, đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh đại diện cho thái độ cứng rắn của Ma đạo khi xuất thế, là đầu mối then chốt quan trọng trong mối liên hệ giữa Ma đạo và nhân gian, cũng nói rõ tư cách tham gia cuộc chiến phong thần của chúng tôi.