Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 712 - Chương 712: Tái Đoạt Cơ Duyên (2).

Chương 712: Tái Đoạt Cơ Duyên (2).

Vì để xây dựng nên đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh, Ma đạo đã hao phí vô số tài nguyên và nhân lực, Khương Tuyết Dương càng dốc hết tâm huyết cống hiến cả đời cho đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh, tương tựa Tham Lang năm đó trân quý nâng niu đảo Kim Ngao.

Yến Tháp và Hy Hòa không thể điều động, chiến tướng đẳng cấp thiên tôn mà Ma đạo có thể phái ra chỉ có Cửu Thiên Phong Chủ Phong Thập Bát, Nguyệt Thần A Lê, Tổ Long Ngạo Phong, Lưu Phong Sương, Bắc Minh Tú, hai đại Sát Thần.

Tuy rằng từng người đều sát phạt vô song, nhưng nếu so sánh với lực lượng hùng hậu của hai đạo Nhân Tiên thì thực sự còn quá yếu kém, không thể mạo hiểm đánh mất bất kỳ ai.

Nguy hiểm rình rập trong cổ địa hoang mạc Long Môn không chỉ đến từ long khôi, nếu hai đạo Nhân Tiên có cơ hội, nhất định sẽ chớp thời cơ ám toán Ma đạo.

“Năm đó bảy người Ma đạo cùng mười mấy vạn đại quân hai đạo Nhân Tiên tranh giành cơ duyên Quy Khư, Ma đạo của bây giờ lẽ nào còn không sánh được với năm đó hay sao?” Từ Phúc hỏi.

Lời của ông ấy, khiến tôi và Khương Tuyết Dương đắn đo suy nghĩ.

Đây chính là giá trị của tướng Phá Quân, Thùy Họa không có ở đây, Ma đạo rất khó hạ quyết tâm.

Ma đạo đã quen với việc có cô ấy đứng ở phía trước chống đỡ mọi thứ, mất đi cô ấy, Ma đạo ngay lập tức không có quân hồn.

Sát Phá Lang tam tinh mỗi nơi đều có chức vụ riêng, không thể thiếu bất kỳ ai.

Hiện giờ Phá Quân không tại vị, mệnh bàn chỉ còn vẻ bề ngoài rỗng tuếch.

“Các người muốn có được cái gì, vì sao nhất quyết muốn khuyên Ma đạo tham chiến?” Trầm mặc một hồi, Khương Tuyết Dương hỏi.

“Si Vưu và Hoàng Đế đều là nhân tổ, nếu như Ma đạo không tham gia, một khi ý chí Si Vưu bị hai đạo Nhân Tiên chinh phục, đến lúc đó không chỉ mỗi Ma đạo gặp tổn hại, khí số Nhân tộc cũng sẽ bị tổn thương đến gốc rễ.

”Tuy rằng truyền thuyết thần thoại thường xuyên mô tả Si Vưu thành hóa thân của ma thần, nhưng không thể phủ nhận, ông ta cũng một trong tam tổ nhân loại, cùng với Hoàng Đế, Viêm Đế được mệnh danh là tam tổ nhân loại.

Nếu như sức mạnh ý chí Si Vưu khuất phục trước hai đạo Nhân Tiên, khí số Nhân tộc chắc chắn sẽ rơi vào tình thế ngặt nghèo một lần nữa.

Bản thân Nhân tộc không thể dấn thân vào cuộc chiến cổ địa, vì thế, Từ Phúc mới muốn để Ma đạo ra tay.

“Ông không sợ Ma đạo giáng phục được ý chí Si Vưu sao?” Khương Tuyết Dương hỏi.

“Ta muốn để Tạ Uẩn theo chân các ngươi, hy vọng Ma đạo có thể đem ý chí Si Vưu giao cho cô ấy.

” Từ Phúc mỉm cười nói.

“Ông nên hiểu rõ rằng Tạ Uẩn cũng là đệ tử Ma đạo ta.

” Tôi nói.

“Ta tất nhiên biết cô ấy kế thừa Đạo Tổ, lại học được đao pháp của Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn Ma đạo.

”“Nếu như ông đã sớm biết rõ, vậy cho dù ta giao ý chí Si Vưu cho Tạ Uẩn, chẳng phải vẫn thuộc về Ma đạo ta hay sao?”“Cái này không giống nhau, ta biết Tạ Uẩn là đệ tử Ma đạo, nhưng các ngươi lại không biết thân phận thật sự của Tạ Uẩn.

”Tạ Uẩn là vong nhi mà Vương Phương đã chết oan để lại, câu chuyện bi thương của Vương Phương thì tôi biết rõ, nhưng thân phận của cha ruột Tạ Uẩn, tôi không hề có thông tin gì hết.

Nghe Từ Phúc nhắc đến điều này, trong lòng tôi bỗng nảy sinh hiếu kỳ.

“Thân thế của Tạ Uẩn có lai lịch gì đặc biệt sao?” Tôi hỏi.

“Sau này cậu tự khắc sẽ biết rõ, tóm lại, nếu đồng ý giao lại ý chí Si Vưu cho Tạ Uẩn thì cả hai bên chúng ta đều có lợi.

”Nói đến đây, Từ Phúc liền cáo từ rồi rời đi.

Cổ địa hoang mạc Long Môn tạm thời vẫn chưa xuất thế, Ma đạo vẫn còn thời gian đưa ra quyết định.

Tuy nói còn thời gian, nhưng tôi tự khắc hiểu, Ma đạo vốn chẳng có sự lựa chọn nào khác.

Ma đao không đáng để Ma đạo mạo hiểm, nhưng Binh Chủ Chiến Kỳ và ý chí Si Vưu xứng đáng.

Đặc biệt là ý chí Si Vưu, Nhân tộc và Ma đạo tuy rằng không có kết minh, nhưng khí số hai bên thực chất liên quan mật thiết với nhau.

Nếu như khí số Nhân tộc rơi vào cảnh tiêu vong, Ma đạo đồng thời cũng gặp tổn hại nghiêm trọng.

Sau khi Từ Phúc rời đi, Ma đạo tập hợp chiến tướng bắt đầu thảo luận việc này.

Yến Tháp nắm rõ tình hình Nhân tộc, nên tất nhiên biết tầm quan trọng của ý chí Si Vưu đối với Nhân tộc, bèn ủng hộ Ma đạo tiến vào Long Môn.

Những chiến tướng khác cũng đồng loạt bày tỏ ủng hộ.

Thiên đường nằm bên trái, Ma đạo nằm bên phải, với tư cách là đệ tử Ma đạo, dám đối địch với cả Thiên đạo, tất nhiên không sợ thử thách ở hoang mạc Long Môn.

Lúc Ma đạo thảo luận đi vào Long Môn, Thùy Họa vẫn luôn đứng bên cạnh lắng nghe, từ đầu đến cuối không nói một lời.

Đợi buổi họp kết thúc, Thùy Họa mới hỏi tôi: “Ma đạo có bắt buộc phải mạo hiểm đi hoang mạc Long Môn không?”“Ừ.

” Tôi nói.

“Mọi người có phải rất cần cô ấy quay lại?” Cô ấy mà Thùy Họa nhắc tới chính là cô ấy của trước đây, tướng Phá Quân của Ma đạo, Thái Cổ Minh Giới Tử Thần.

“Ừ.

” Tôi nhìn ánh mắt của cô ấy rồi nhẹ nhàng gật đầu.

“Nhưng mà, em không biết làm cách nào mới có thể khiến cô ấy quay về.

”Thùy Họa nói, ngay khi cô ấy nghe về câu chuyện của Phá Quân, cô ấy liền muốn để Phá Quân quay trở về.

Bởi vì trong lòng cô ấy hiểu, Ma đạo cần Phá Quân.

Ma đạo không thể thiếu tướng Phá Quân, càng không thể mất đi quân hồn.

Tuy nhiên bất luận cô ấy nỗ lực ra sao, trong thức hải vẫn không tìm thấy chút ký ức liên quan đến Phá Quân, cũng không có sự tồn tại của Ma đạo.

“Tạ Lan, em không làm được, em không thể mang cô ấy trở về.

”“Điều này không trách em được, là tự mình cô ấy phong ấn ký ức.

” Tôi ôm chặt cô ấy vào lòng mình, nhẹ nhàng an ủi.

“Nếu như cô ấy vĩnh viễn không quay về thì phải làm sao?” Thùy Họa lại hỏi.

“Không đâu, anh tin rằng cô ấy chưa từng rời đi, bởi vì cô ấy không nỡ từ bỏ đệ tử Ma đạo.

Bình Luận (0)
Comment