Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 731 - Chương 731: Quỷ Kiếm Kiếm Thai (1).

Chương 731: Quỷ Kiếm Kiếm Thai (1).

Cả tòa Cổ Địa hoang mạc Long Môn tổng cộng có tầm mười vạn con long khôi, lần này tôi và Tạ Uẩn hợp tác, giết chết ba ngàn bảy trăm chín mươi tư con, chiến tích này quả thực khiến người khác kinh ngạc.

Phệ hồn long khôi là loại khó đối phó nhất, nếu như đạo binh bình thường va phải, cho dù có thể thành công giết chết long khôi, thì tự thân người đó cũng khó sống sót.

Có vẻ sẽ không còn phệ hồn long khôi xuất hiện, tôi và Tạ Uẩn tiếp tục tiến vào phía sâu trong cổ địa hoang mạc Long Môn.

Thần niệm của Phong Thập Bát trong cấm bộ không phát điều gì khác thường, ắt hẳn những người khác đều vẫn an toàn.

Ngoài có chút lo lắng cho Liễu Chi Nhung ra, thì tôi khá yên tâm về bọn họ.

Trước khi giải quyết long khôi, khả năng hai đạo Nhân Tiên đánh lén Ma đạo khá thấp.

Cát đen che khuất cả bầu trời cổ địa hoang mạc Long Môn, khó lòng phân biệt được ngày và đêm, đi được tầm nửa ngày, chúng tôi đã tới lối vào hẻm núi Phong Thạch.

Phong Thạch, rừng Ma Cổ Thạch, đại mạc, là ba vùng địa lý đặc trưng của cổ địa hoang mạc Long Môn.

Chỗ gọi là Phong Thạch, ám chỉ hòn đá chắn lối vào, bị gió chém qua, nên có thể nghe thấy tiếng ken két.

Lực gió thổi ở hẻm núi Phong Thạch mạnh đến mức không tưởng, mỗi một cơn lốc quét qua, khiến mấy tảng đá nát vụn rồi bị cuốn bay loạn xạ.

Trong tiếng gió vi vu còn kèm theo tiếng đá nứt vỡ, tiếng than khóc, tiếng gào thét, tiếng trống đập, tiếng kim loại kêu leng keng, tiếng thú gầm, tiếng nổ, tiếng gầm rú, tiếng nghiến răng răng rắc, tiếng cười quỷ dị.

Những âm thanh quỷ quái đáng sợ tựa như đang ghé sát bên tai, khiến người ta rùng mình sợ hãi.

Cho dù có là người tu hành có đạo tâm kiên định, cũng khó tránh khỏi việc ngũ cảm lục thức bị quấy nhiễu.

Với lại tôi có thể cảm nhận được, những âm thanh tạp nham này dường như có liên quan đến chiến tranh, ám chỉ sự tàn khốc tiêu điều mà chiến tranh mang đến.

Từ xưa Tây Vực đã là mảnh đất thường xuyên xảy ra chiến sự ở nhân gian, vô số quốc gia từng được xây dựng tại đây, cũng là biên giới giúp Nhân tộc ở Trung Nguyên đối kháng với sự xâm lược của dị tộc.

Đừng chế giễu những người có thể uống rượu say khướt trên sa trường, từ cổ chí kim mấy ai có thể toàn mạng trở về.

Kèm theo tiếng sáo Hồ Già ai oán, không biết bao nhiêu bài thơ kể về chiến tranh được viết lên từ đây.

Hoang mạc Long Môn tuy rằng bị ngăn cách với cổ địa và thế giới bên ngoài, nhưng mà, gió đã đem bài ca chiến tranh bi tráng ở nơi đây thổi vào giữa cổ địa, trải qua năm tháng dài mòn mỏi, hình thành vẻ huyền bí của hẻm núi Phong Thạch.

Hẻm núi Phong Thạch nằm ngay phía trước chúng tôi, nếu đi vòng xung quanh, chính là đồi cát mênh mông vô tận, càng khó di chuyển hơn.

Lúc tôi đang đắn đo suy nghĩ, bỗng phát hiện đằng xa phía sau lại xuất hiện một cơn lốc đen khổng lổ cao thấu tận trời, đang đâm sầm về chỗ chúng tôi, khiến chúng tôi không có chỗ thoát thân.

Cùng với cơn lốc màu đen cuồn cuộn thổi đến, cát xung quanh cũng bắt đầu di chuyển với tốc độ chóng mặt, tại sa mạc rộng mênh mông cứ thế trào dâng một trận đại họa gian nan.

Thứ nguy hiểm nhất ở cổ địa hoang mạc Long Môn không chỉ long khôi, còn những trận cuồng phong dồn dập không dứt, có thể khiến người khác hồn bay phách tán.

Ngoài cuồng phong ra, nguy hiểm do cát lún gây ra cũng là kiếp nạn diệt thân đối với thiên tôn.

Bởi vì trong cát đen chứa đầy sát khí, một khi chìm sâu xuống, đến thiên tôn cũng không toàn mạng thoát thân.

Xem tình hình xung quanh, tôi và Tạ Uẩn đã rơi vào khu vực vô cùng nguy hiểm, có vẻ như chỉ khi đi vào hẻm núi Phong Thạch mới tạm thời giữ an toàn.

Đứng ở bên ngoài màng nhĩ đã bị kích thích bởi đám âm thanh tạp nham đến mức đau đầu nhức óc, vừa vào trong, càng cảm thấy ngũ cảm lục thức rối loạn.

Đến thức thần đều chịu ảnh hưởng, không ngừng sản sinh vô vàn ảo giác trong thức hải tôi.

Chớp mắt, tôi như đứng giữa chiến trường điên cuồng giết chóc.

Ngàn quân vạn mã, âm thanh giết chóc gào thét thấu tận trời.

Bốn phương tám hướng, binh đao sắc bén.

Dưới chân máu đã chảy thành sông, xác chết chất chồng cao như núi.

Chưa đợi tôi kịp ổn định tâm trí, huyễn cảnh lại thay đổi.

Lần này tôi đến cổ địa Hàn Hoang, muôn thú ồ ạt kéo đến, rung chuyển chấn động cả ngọn núi.

Huyễn cảnh luân phiên xuất hiện, đều là trải nghiệm cả đời của tôi.

Dần dần tôi đã không còn cảm nhận được sự tồn tại của bản thân tôi, cả người tôi bị huyễn cảnh kéo vào từng trận chiến tàn khốc trong quá khứ.

Không cách nào thoát thân, chỉ có thể đắm chìm trong đấy.

“Quỷ Thần Minh Minh, Tự Tư Tự Lượng.

"Tôi cầm kiếm giết đám phong cổ trong núi Không Minh, đám trùng khổng lồ thân hình xấu xí ghê tởm chính là căn nguyên ác mộng của tôi trong suốt một thời gian dài.

Chính trong núi Không Minh, trái tim của tôi đã bị mất trên đỉnh Phong Cổ này.

Số lượng Phong Vương, Phong tướng nhiều không đếm xuể, chúng điên cuồng tấn công ồ ạt.

Tay tôi cầm kiếm Vô Danh, đốt cháy sinh cơ và thần hồn liều mạng chém giết, tới tận khi tôi cạn kiệt sinh lực, mới có thể phá vỡ được tầng huyễn cảnh này, lại tiếp tục rơi vào huyễn cảnh khác, trận chiến Dã Tiên tại quan ngoại.

Bình Luận (0)
Comment