Trong trận chiến này, Thất Sát Kiếm và Thất Kiếm Liên Phát của tôi đã khai mở ra lĩnh vực kiếm khí, triệu hồi kiếm khí cự long, từ đó về sau kiếm khí cự long đã trở thành thần thông độc quyền của kiếm đạo.
Từng cảnh tượng chiến tranh tàn khốc tái hiện trước mắt, không chỉ đơn giản là hình ảnh chớp nhoáng lướt qua, mà chính là cuộc đối đầu giữa sự sống và cái chết.
Trận chiến Hàn Hoang, trận chiến núi Không Minh, trận chiến Dã Tiên, trận chiến Âm Sơn, trận chiến Quy Khư, trận chiến núi Hạ Lan.
Mọi trận chiến sinh tử mà Ma đạo đã trải qua trong quá khứ đều được huyễn cảnh do âm ma tạo ra tái diễn hết một lượt tại hẻm núi Phong Thạch, sự khác biệt tương ứng là cảnh giới tu vi của tôi ở thời điểm đó, đến cả binh khí cũng giống hệt.
Mỗi trận chinh chiến của Ma đạo đều có thương vong nặng nề, hồi ức mà tôi muốn quên đi nhất trong đời chính là cảnh tượng chiến tranh thảm khốc này, nhưng mà huyễn cảnh ma âm của hẻm núi Phong Thạch, lại khiến tôi đắm chìm trong chuỗi ký ức đau thương.
Trong những cảnh tượng chiến tranh thay phiên nhau xuất hiện, tôi lần nữa nhìn thấy bóng lưng cô độc nhưng vô cùng kiên định của Thùy Họa.
Tại trận chiến Hàn Hoang, Thùy Họa dùng một đao đã khiến tóc bạc trắng xóa, khi ấy tôi đã rơi nước mắt, giờ đây cảnh tượng bi thương này lại một lần nữa tái hiện trước mặt tôi, tôi vẫn không thể kìm được dòng lệ nóng rát mang theo nỗi chua xót đau đớn trong lòng.
Anh hùng tụ hội chưa lập được đại công, mỹ nhân đã cầm đao chấn động cả bát hoang.
Dưới núi Âm Sơn, tử chiến với Hoàng Hiêu, Thùy Họa lần đầu tiên niết bàn trùng sinh.
Trận chiến Thổ Mặc Xuyên, hồng nhan tóc trắng bạc phơ, oai phong lẫm liệt.
Thung lũng Hắc Phong, Thùy Họa mang Tứ Diện Long Hồn hạo kỳ, dẫn đầu bốn vị tướng Phong Lâm Hỏa Sơn, huyết tẩy sa trường.
Quy Khư, Tử Thần vào thành.
Tỏa sáng rực rỡ trong máu tanh mưa gió, tựa như đóa hoa nở rộ giữa ánh bình minh.
Cô ấy quả thực rất mệt mỏi, mỗi lần niết bàn tái sinh tựa như một lần đầu thai từ địa ngục.
Mệt mỏi rã rời, đau đớn tột cùng.
Tôi cuối cùng đã thấu hiểu vì sao cô ấy không muốn tỉnh lại.
Những trận chiến trong quá khứ lặp đi lặp lại, khiến tôi thấu hiểu ý nghĩa thực sự mà mệnh bàn Sát Phá Lang tam tinh đại diện cho là gì.
Thất Sát gánh vác sứ mệnh Ma đạo.
Phá Quân gánh vác nỗi đau của Ma đạo.
Tham Lang gánh vác mất mát của Ma đạo.
Dù chưa từng bỏ mạng trong chiến tranh, nhưng khi cảnh tượng tái diễn một nữa vẫn khiến tôi phải nghiến răng kiên trì đến giây phút cuối cùng.
Ngoài những ký ức đau khổ ra, mỗi khung cảnh chiến tranh còn giúp tôi quan sát tỉ mỉ quỹ đạo tu hành kiếm đạo của bản thân.
Từ Thất Sát Kiếm của thời gian đầu, đến Ma kiếm, kiếm khí lưu hình, kiếm hải, ngự long quyết, Quỷ kiếm.
Lần ôn luyện này, giúp lĩnh ngộ về kiếm đạo của tôi càng có thêm cảm nhận sâu sắc.
Đợi khi tất cả huyễn cảnh đều đã tan biến, tôi phát hiện ra kiếm thai của Ma kiếm trong huyền quan đã được khôi phục một phầnTuy rằng vẫn là tàn kiếm, thế nhưng đã rắn chắc hơn thanh kiếm Anh Hùng trong tay tôi.
Không chỉ như thế, cái nhìn của tôi về Quỷ kiếm đã rõ nét hơn nhiều, trong lòng bỗng có ý nghĩ táo bạo, giả sử tôi sử dụng kiếm khí Quỷ kiếm kích phát phù văn quỷ kiếm trên kiếm Anh Hùng, liệu rằng có sinh ra kiếm thai của Quỷ kiếm không?Tôi quay đầu nhìn sang Tạ Uẩn đang đứng bên cạnh, vừa hay bắt gặp ánh mắt cô ấy đang chăm chú nhìn tôi, trên mặt hiện rõ vẻ lo lắng bồn chồn.
Sau khi huyễn cảnh bị phá, ma âm ở nơi này đã không tiếp tục ảnh hưởng đến chúng tôi nữa.
“Ta đã rơi vào ảo giác bao lâu rồi?” Tôi hỏi.
“Một ngày một đêm rồi.
” Tạ Uẩn nói.
Khi đắm chìm trong khung cảnh chiến tranh thì hoàn toàn không có khái niệm thời gian, tôi còn tưởng nhiều nhất chỉ thoáng chốc thôi, ai ngờ đã trôi qua một ngày một đêm rồi.
Tạ Uẩn cũng bị huyễn cảnh quấy nhiễu, nhưng huyễn cảnh chiến tranh của cô ấy khá yếu, nên cô ấy đã mau chóng khôi phục được thần trí.
Bởi vì cô ấy không trải qua quá nhiều trận chiến quyết định sinh tử, mà Từ Phúc vẫn luôn chăm sóc cô ấy chu đáo.
Thấy Tạ Uẩn bình yên vô sự, nơi này cũng không có long khôi, tôi muốn thử xem có thể ngưng tụ kiếm thai của Quỷ kiếm hay không.
“Tạ Uẩn, con giúp ta hộ pháp.
”“Được ạ.
”Nói xong, Tạ Uẩn rút đao ra khỏi vỏ rồi đứng bên cạnh bảo vệ tôi.
Tôi tập trung cao độ, bắt đầu cảm ngộ Quỷ kiếm áo nghĩa, đem toàn bộ kiếm khí của Quỷ kiếm sinh ra từ cảm ngộ thâm nhập vào thân của kiếm Anh Hùng.
Quỷ kiếm thoát ẩn thoát hiện, kiếm khí của Quỷ kiếm phiêu dạt, cực kỳ khó khống chế, tôi phải hao tổn hết tâm sức mới có thể đem nó thâm nhập vào trong kiếm Anh Hùng.
Nếu như tôi không cải thiện kiếm đạo trong huyễn cảnh chiến tranh kia, chắc chắn không cách nào hoàn thành được việc này.
Kiếm khí Ma kiếm thao thao bất diệt, chỉ trong thời gian ngắn đã hao tổn hết kiếm ý trong cơ thể tôi, kiếm khí của Quỷ kiếm yểu điệu uyển chuyển, quá trình này diễn ra cực kỳ chậm rãi.
Mỗi một phút một giây thời gian trôi qua, tôi liều mạng bắt ép kiếm khí trong cơ thể dung hợp với thần niệm, chuyển hóa thành kiếm khí của Quỷ kiếm thâm nhập vào trong kiếm Anh Hùng.
Kiếm khí có sự khác biệt về thuộc tính, nhưng kiếm ý lại giống hệt nhau, bất luận là Ma kiếm hay Quỷ kiếm đều cùng một loại kiếm ý.
Lúc kiếm ý của tôi sắp bị vắt kiệt, phù văn quỷ kiếm trên kiếm Anh Hùng cuối cùng đã phát sáng.
Giống với phù văn ma kiếm lần trước, thắp sáng từng cái một, phù văn quỷ kiếm cũng bắt đầu tự động dung hợp.
Phù văn ma kiếm có màu đen, phù văn quỷ kiếm có màu xanh đậm, kiếm nhỏ sau khi thành hình thì toàn thân cũng có màu xanh đậm, phát ra thần quang rực rỡ.
Kiếm nhỏ thành hình, toàn bộ phù văn trên kiếm Anh Hùng biến mất, uy lực của thanh kiếm này cũng vì thế mà suy giảm.
Thanh kiếm nhỏ này cũng là tàn kiếm, giống kiếm Anh Hùng trong tay tôi như đúc.
Chỉ cần hoàn thành việc tu sửa nó, điều đó có nghĩa là Quỷ kiếm của tôi đã đạt được thành công ngoài mong đợi.
Nhìn thấy kiếm thai của Quỷ kiếm thành hình, trong lòng tôi vô cùng vui vẻ.
Thần niệm được tập trung cuối cùng, mở rộng huyệt thần tình, kiểm soát nó quay vào trong huyền quan của tôi.
Vừa làm xong chuyện này, tôi đột nhiên cảm thấy một luồng sát cơ vô cùng nguy hiểm, truyền từ phía tây bắc của cổ địa hoang mạc Long Môn.
Một kiếm từ phía tây xông tới, tựa như sấm sét giữa trời quang, bao hàm uy lực hủy diệt thiên địa.
Lúc này kiếm khí trong cơ thể tôi đã trống rỗng, thần niệm cũng cạn kiệt, không thể chống đỡ.
“Tạ Uẩn, mau tránh xa ta ra!”Tôi hét to một tiếng, vội vàng đập vỡ cấm bộ, cùng lúc ấy, cả cơ thể tôi bắt đầu dùng toàn lực trốn chạy vào sâu trong hẻm núi Thạch Phong.