Một kiếm từ phía tây xông đến, xuyên qua chín tầng mây.
Một kiếm này sở hữu uy lực hủy diệt thiên địa, trong tam giới người có thể tung được chiêu kiếm này vốn không nhiều.
Bởi vì đây chính là kiếm pháp mỗi mình đỉnh phong thiên tôn mới có, dựa vào kiếm này liền có thể phá vỡ hư không tấn thăng thành tiên.
Lúc tôi dưỡng kiếm, tại cổ địa hoang mạc Long Môn cũng có người đang dưỡng kiếm.
Chẳng qua thứ tôi nuôi là kiếm thai, còn thứ mà người này nuôi là chính là bản thân hắn ta.
Bởi vì chính hắn đã là một thanh kiếm.
Trước đây Phong chủ từng nói, hai nơi tây bắc và đông nam, hai đạo Tiên Nhân đang chiến đấu khốc liệt với đám long khôi.
Mà kiếm này từ phía tây bay tới, người muốn ra tay với tôi không cần mất thời gian suy nghĩ cũng đoán được là ai.
Cấm bộ đã vỡ vụn, Phong Thập Bát cảm nhận được mối nguy hiểm mà tôi đang đối đầu, sau khi thông báo cho mọi người thì dốc hết toàn lực bay về phía này để hỗ trợ tôi.
Tôi liều mạng chạy trốn, tim ma cũng điên cuồng kích phát sinh cơ toàn thân, thổi bùng tốc độ của đạo thể thiên tôn đến cực hạn.
Nếu như đang ở bên ngoài, một kiếm này tôi còn cơ hội tránh né, nhưng ở trong cổ địa hoang mạc Long Môn không thể ngự không, tôi hoàn toàn không tìm thấy cách nào thoát khỏi sự truy sát gắt gao của một kiếm kia.
Bây giờ tôi chỉ muốn kéo dài chút thời gian.
Tôi tránh xa khỏi Tạ Uẩn, liều mạng chạy vào sâu trong hẻm núi Phong Thạch.
Nỗ lực kéo dài được một khắc, kiếm khí đã xông vào hẻm núi Phong Thạch.
Thần kiếm miểu miểu, có cự ly công kích xa nhất, bạo phát ra chiến lực mạnh nhất.
Đá tảng bị kiếm khí khuấy động điên cuồng xoay chuyển, sức gió mạnh khủng khiếp, bay loạn xạ mịt mù.
Đá vỡ vụn phát ra âm thanh chói tai, sau đó liên tiếp nổ tung thành từng mảnh.
Kiếm khí quá mạnh mẽ, khiến đá và gió sản sinh cộng hưởng, rồi va chạm vào nhau vỡ vụn, hóa thành cát bụi.
Tôi biết người đó có oán niệm sâu đậm với tôi, chỉ không ngờ sát cơ của hắn đã nồng đậm đến mức này.
Không còn nghi ngờ gì nữa, kiếm này chính là một kiếm đỉnh cao nhất đời hắn ta.
Một kiếm bao hàm thần kiếm áo nghĩa hùng mạnh, cũng chứa đựng tính toán tinh vi.
Bởi vì, từ khi bắt đầu, khí cơ của tôi đã bị kiếm khí này khóa chặt lấy không thoát ra được.
Có thể tính toán kỹ lưỡng mọi đường đi nước bước, vừa hay nhắm chuẩn lúc tôi cạn kiệt thần niệm và kiếm khí, chỉ mỗi mình Lục Nhâm Âm Dương kiếm của Tạ Lưu Vân có thể làm được.
Trước đây tôi đắm chìm trong huyễn cảnh, đối với thế giới bên ngoài mà nói thì tôi như không hề tồn tại, nên Tạ Lưu Vân không thể cảm nhận được.
Sau khi phá vỡ huyễn cảnh, mệnh bàn của tôi đã rơi vào phạm vi cảm nhận của Tạ Lưu Vân.
Điều này đã chứng minh, từ khi tôi bước vào cổ địa, Tạ Lưu Vân vẫn luôn âm thầm mưu tính khóa chặt quỹ đạo vận mệnh của tôi.
Bây giờ, hắn đã hoàn toàn nắm bắt lỗ hỏng của vận mệnh.
Thần kiếm từ phía tây bay đến, xuyên qua ngàn vạn hoang mạc, xuyên qua lớp sương mù dày đặc.
Khoảng cách càng lúc càng gần, âm thanh xé gió ngày một rõ ràng.
Cảm nhận thấy sự uy hiếp của sát cơ, lưng tôi bất giác cứng lại, tóc gáy đều dựng đứng lên hết.
Bao nhiêu yêu hận tình thù, sống chết chỉ trong một khoảnh khắc.
Tôi hiểu, tôi không thể chạy xa được nữa.
Trốn không được.
Lúc không thể tránh, chỉ còn nước đối đầu trực diện.
Vì thế, tôi dừng bước chân, quay người đối mặt với kiếm khí đang điên cuồng phá vỡ không gian bay đến.
Ở nơi xa, thân ảnh Phong Thập Bát đã hiện rõ, tôi nghe thấy tiếng gầm gú của Ngạo Phong.
Mũi tên của A Lê hóa thành đóm sáng, tuy người chưa xuất hiện nhưng mũi tên chớp thời cơ bắn tới, dùng tốc độ của Phong Thập Bát nhắm chuẩn mũi tên tấn công kiếm khí.
Nhưng tôi biết, những gì mà họ đang cố gắng chỉ là tốn công vô ích.
Quá muộn rồi.
Lữ Thuần Dương dùng toàn lực xuất chiêu, theo cả mưu tính của Tạ Lưu Vân.
Một kiếm này, có chạy đằng trời cũng không thể tránh khỏi.
Tôi đem kiếm Anh Hùng chắn ngay trước mặt, nhắm chuẩn kiếm khí đang xông tới.
Miệng hét lớn: “Hoàng Hoàng Kiếm Uy, Dĩ Kiếm Dẫn Chi.
Miểu Miểu Kiếm Khí, Dĩ Kiếm Nghênh Chi.
Nhiếp!”Không phải là ảo tưởng của tôi, mà đây là sự lựa chọn cuối cùng của tôi.
Kiếm Anh Hùng là chỗ dựa cuối cùng của tôi, tôi muốn dùng nó đổi lấy một tia sinh cơ mỏng manh.
Kết quả tệ nhất, chính là kiếm hủy người vong.
Kiếm Anh Hùng tuy rằng có thế mạnh vạn vật không thể phá, vạn kiếp không thể hủy, nhưng kiếm Anh Hùng hôm nay đã không còn lợi hại như trước.
Trên thân kiếm vốn dĩ có ba đạo phù văn, Ma kiếm và Quỷ kiếm đã bị luyện thành kiếm thai, chỉ còn sót lại phù văn thần kiếm, thần uy kém xa so với trước rồi.
Ngoài trừ kiếm hủy người vong ra, còn một kết quả khác, kết quả này đáng để tôi đem tính mạng ra đánh cược, huống hồ tôi đã không còn lựa chọn nào tốt hơn, cược hay không đều phải đối mặt với kiếp nạn khó thoát.
Cuối cùng, mũi kiếm và kiếm khí va chạm với nhau.
Cả người tôi như bị sét đánh, đến cả thần hồn cũng run cầm cập.
Đạo kiếm khí mạnh đến mức không tưởng, vừa truyền đến trên thân kiếm Anh Hùng, đã thắp sáng tất cả phù văn thần kiếm.