Vì để thăng cấp Long Hồn Hạo Kỳ mà Khương Tuyết Dương đã thành lập một pháp trận tụ linh bằng xương trắng bên cạnh Bắc Minh Hải, không ngừng tụ tập âm khí hấp thu tử ý bên trong Bắc Minh Hải để hóa thành bốn tòa huyền quan bên trong Long Hồn Hạo Kỳ.
Hai đạo Nhân Tiên cũng biết đến sự tồn tại của Long Hồn Hạo Kỳ, nhưng mà bọn họ vốn không quá để ý.
Bởi vì bọn họ đều đang ẩn giấu con át chủ bài của riêng mình, Công Ấn Dương Bình Trị Đô của Trương Đạo Lăng có thể hiệu triệu ba vạn tám ngàn thần linh, một vạn hai ngàn thần quan.
Chiến lực của thần linh và thần quan không phải là thứ mà đệ tử Ma Đạo của tôi có thể so sánh được, nói là lấy một địch trăm cũng không hề quá đáng.
Điểm mạnh nhất của đại quân vong hồn chính là có thể tiếp nhận Uy Năng Tử Thần của Thùy Họa để tăng sức mạnh, hiện tại Thùy Họa không có ở đây, chiến lực của đại quân vong hồn còn không bằng cả đạo binh bình thường.
Nhưng mà để tử Ma Đạo của tôi hung hãn không sợ chết, muốn tiêu diệt bốn mươi vạn tại quân vong hồn này của chúng tôi thì hai đạo nhân Tiên cũng phải trả một cái giá cực lớn.
Nhân Đạo có Công Ấn Dương Bình Trị Đô, Tiên Đạo có Tử Vi Tinh Phù của Bắc Cực Tử Vĩ Đại Đế dùng để triệu tập thiên binh thiên tướng do Bắc Đẩu Tinh Quân Khống Chế.
Lần tranh giành cơ duyên ở Cổ Địa Hoang Mạc Long Môn này hai đạo Nhân Tiên nhìn như chỉ đưa đi một ít bộ phận binh lực, nhưng trên thực tế đã âm thầm giấu vào không biết bao nhiêu con bài tẩy.
Công Ấn Dương Bình Trị Đô và Tử Vi Tinh Phù đều là thần khí vô thượng, có thể trưng binh điểm tướng.
Ngoài ra còn có hai đại thần binh là Tử Dĩnh và Thanh Tác có thể hiểu lệnh tàn hồn của Chư Thần Hoàng Hôn thời thượng cổ tác chiến.
Chỉ là bởi vì Trận Chiến Phong Thần vẫn chưa nổ ra, cho nên những lá bài này cũng chỉ dùng để đề phòng ngừa không thể hoàn toàn để lộ ra bên ngoài được.
So sánh với bọn họ thì Ma Đạo chúng tôi dù là chiến lực cao nhất hay là tổng thể binh lực đều vô cùng thua kém, chẳng trách họ nói rằng chúng tôi không có tư cách tiến vào Long Môn.
Sau khi các bên đầu đã điều chỉnh xong, hai đạo Nhân Tiên dẫn đầu đi đến trước mặt Long Môn.
Không ai biết được phía sau Long Môn là cái gì, cũng chưa từng có người chứng kiến khung cảnh bên trong Thành Phố Cự Long.
Vậy nên cho dù hai đạo Nhân Tiên đã chuẩn bị đầy đủ thì trong lúc nhất thời cũng không có ai dám tự tiện xông vào.
Tạ Lưu Vân nhìn về phía Mộ Dung Nguyên Duệ, Mộ Dung Nguyên Duệ lai liếc ngược lại Tạ Lưu Vân.
"Khụ khụ, hay là Ma Đạo chúng ta miễn cưỡng đánh tiên phong cho?" Tôi nói.
"Nghĩ cũng đừng có nghĩ" Mộ Dung Nguyên Duệ lạnh lùng nói.
"Tạ Lan, làm người quý ở chỗ phải tự biết lượng sức mình" Tạ Lưu Vân vừa liếc tôi vừa nói.
Thành Phố Cự Long tuy rằng nguy hiểm nhưng mà thứ nguy hiểm nhất vẫn là Ma Đạo.
Thân là người đã trải nghiệm qua hành chính ở Quy Khư, Mộ Dung Nguyên Duệ và Tạ Lưu Vân hiểu rõ điểm này vô cùng.
Trên thực tế hành trình ở Quy Khư ngay từ khoảnh khắc tôi rút ra Anh Hùng Chi Kiếm thì chiến thắng của Ma Đạo đã được xác định.
Sau đó Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn luôn nghĩ lại chuyện này, nếu như không mời Ma Đạo, Anh Hùng Chi Kiếm sẽ thuộc về ai, Quy Khư lại thuộc về ai.
Oan hồn ở Chiến Trường Vạn Tộc Cổ thực sự ngoài Ma Đạo ra thì không ai có thể chinh phục được sao?Nếu như hai đạo Nhân Tiên hạ quyết tâm ác liệt, trả cái giá hi sinh cực lớn thì quy khư căn bản không đến lượt Ma Đạo.
Đáng tiếc là bởi vì có quá nhiều băn khoăn lại đánh giá thấp vận số nghịch thiên của Ma Đạo, cho nên mới khiến Ma Đạo đổi khách thành chủ đến sau mà được trước.
Lần vào Thành Phố Cự Long này tình hình không khác mấy với lần ở Quy Khư.
Nếu như lại để Ma Đạo chiếm được tiên cơ thì bọn họ cũng mất sạch mặt mũi rồi.
Tiếp đó, hai đạo Nhân Tiên mỗi bên phái ra một người tiến vào quan sát, người bên nhân đạo phái ra là Lữ Thuần Dương, người mà bên Tiên Đạo phái ra là đệ tử quan môn Kiếm Vô Ngân của Thái Ất Thiên Tôn.
Hai người phi thân tiến vào Long Môn một lát sau liền quay về tự mình quay về trận tranh nói vài câu, hai đại quân Nhân Tiên cùng lúc tiến vào Long Môn.
Cho đến khi hai bên bọn họ hoàn toàn tiến vào rồi thì Ma Đạo mới được cho phép tiến vào Long Môn.
Phía sau long Môn là một mảng long cốt hoang dã rộng lớn, lúc này hai đạo Nhân Tiến đã ở trên mảng long cốt này thiết lập xong trận doanh.
Ở phía trước bọn họ là một Thành Phố Cự Long cao lớn hùng vĩ.
Sao huyệt của cự long hơn phân nửa là làm từ hang động, nguyên thủy lại đơn sơ.
Thứ khiến cho người khác khiếp sợ chính là thành phố này tràn đầy khí tức công tượng của Quỷ Phủ Thần Công, kiến trúc hùng vĩ xâm nghiêm, lại như hòa là một với bầu không khí u ám.
Nơi này thuộc về văn hóa của cự long đại diện cho sự cường đại và không gì sánh được của tộc cự long.
Ở chính giữa của toà thành là một Thần Điện Cự Long có khí đen bay lên ngút trời, bảo vệ bốn phía xung quanh là những tòa Thần Điện Thủ Hộ có quy mô nhỏ hơn.
Đứng ở phía trên mảng long cốt hoang dã này nhìn về phía Thành Phố Cự Long, tôi có thể cảm nhận được mỗi một tòa thần điện ẩn chứa uy áp thần niệm vô cùng vô tận, so với lúc trước ở Đại Miếu Dã Tiên thì còn mạnh hơn gấp trăm lần, ngay cả Âm Sơn Tổ Đình cũng không thể nào so sánh được với nó.
Ngày tại lúc tôi đang đoán xem hai đạo Nhân Tiên sẽ vào thành như thế nào thì cửa thành đột nhiên phát ra âm thanh, chầm chậm mở ra.
Cùng lúc đó, mặt đất chấn động, âm thanh trầm nặng như núi vang ra từ bên trong thành giống như tiếng sấm rền.
Đợi đến khi cửa thành hoàn toàn mở ra thì tôi nhìn thấy một con cự long từ thời hồng hoang thượng cổ, có thân hình vô cùng khổng lồ, chầm chậm bước ra từ bên trong.
Toàn thân đen xì như mực, long lân ánh lên màu sáng bóng của kim loại đen, tứ chi tráng kiện có lực giống như bốn ngọn núi, thân rồng thì lại càng giống một dãy núi di động, so với hình thái tổ long của ngạo phong thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Đầu rồng dữ tợn giống như bê tông sắt thép.
Đôi mắt rồng khổng lồ lóe lên thần quang, quét qua tất cả sự uy nghiêm và kiêu ngạo của những sinh linh đẳng cấp cao đang có mặt.
Ở đây không thể ngự không cự long cũng không ngoại lệ.
Sau khi Hắc Diệu Cự Long hiện thân thì Phệ Hồn Cự Long, Thị Huyết Cự Long, Băng Sương Cự Long cũng lần lượt hiện thân.
Tứ đại cự long dàn ra theo thứ tự ở phía trước cửa thành, sau đó tự mình bắt đầu niệm chú ngữ long tộc dài dòng, triệu hồi ra bốn cánh cổng truyền tống hư không, sau đó vô cùng vô tận ảo ảnh cự long bắt đầu hiện ra từ bên trong cánh cổng đó.
Chỉ trong chốc lát mảng long cốt hoang dã trước đó đã bị hàng ngàn hàng vạn cự long chiếm cứ, tứ đại cự long thống lĩnh bốn chi long đoàn, số lượng chênh lệch không nhiều.
Chiến lực của cự long có liên quan đến hình thể, tứ đại cự long xuất hiện ban đầu không có ngoại lệ tất cả đều là chiến lực chí cường đạo tổ, các cự long có hình thể nhỏ hơn triệu hồi ra sau đó cũng có không ít chiến lực thiên tôn.
Những cự long trước mắt này tuy rằng đều là âm linh, nhưng mà sau khi đã hấp thu vô số oán khí long hồn thì âm thân ngưng tụ ra đã không khác mấy với thực thể.
Tuy rằng so với hai đạo Nhân Tiên thì số lượng của đại quân cự long không hề nhiều, nhưng có một điều chắc chắn là bất cứ một bên nào cũng không thể chống lại công kích của đại quân cự long, chỉ có thể liên thủ tác chiến với nhau.
"Đây là đang xảy ra chuyện gì?" Tôi hỏi Tạ Uẩn.
"Chủ nhân của thành phố cự long cảm nhận được có sự nguy hiểm nên đã phái ra đại quân cự long" Tạ Uẩn nói.
"Cái mà ngươi nói đến là Xi Vưu?" Tôi lại hỏi.
"Không phải hắn, mà là thú cưỡi Cửu Lê Ma Long của Ma Quân Xi Vưu" "Cửu Lê Ma Long vẫn còn sống sao?" "Ừm, ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó từ Cửu Lê Kỳ bên trong huyền quan"Tạ Uẩn nói ngay khi cô ấy vừa đến đây thì đã cảm nhận được sự tồn tại của Cửu Lê Ma Long đáng tiếc là cho dù cô ấy có nỗ lực cỡ nào cũng không thể cảm nhận được dấu vết tồn tại của Xi Vưu.
Xem ra trải qua vô số ngàn năm linh thức của Xi Vưu đã sớm bị tận diệt hoàn toàn rồi.
Chỉ còn lại lực lượng ý chí thuần túy ảnh hưởng đến tàn hồn của cự long trong khắp Cổ Địa Hoang Mạc Long Môn, bảo vệ truyền thừa hắn để lại.
Nhìn đại quân cự long rậm rạp dày đặc, tôi thở dài trong lòng, xem ra đây lại là một trận đại chiến vô cùng thê thảm, nhuốm đầy máu tanh.