Bố trí xong xuôi, cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, ngay lúc này, phệ hồn cự long đã hoàn toàn thích ứng với cơ thể mới, bước từng bước nặng nề về phía tôi.
Cơ thể đen kịt của con rồng tỏa ra một thứ ánh sáng đen kỳ lạ, thứ đang di chuyển đến rõ ràng là một con rồng nhưng lại tựa như một ngọn núi.
Đầu rồng rũ xuống, trong mắt rồng lãnh đạm đầy châm chọc khiến người ta không cách nào nhìn thẳng vào.
Ngoài sát khí với sức hủy diệt đáng sợ ra, sức mạnh hấp thụ thần hồn mạnh mẽ khiến thức thần của tôi kinh hãi muốn trốn chạy.
Tôi đóng huyệt Thần Đình, phong tỏa đường thoát của thức thần, đồng thời cũng chặn đường quay về của ba kiếm thai.
Kiếm hải không phải là vật chết, cần được dẫn dắt bởi thần niệm của tôi.
Nếu tôi còn chút may mắn nào đó, ngay lập tức sẽ mất kiểm soát, chỉ khi không màng tất cả, thì mới có thể chết đi sống lại.
Phệ Hồn Cự Long ngày càng tiến đến gần hơn, đầu của nó cũng từng chút một ngẩng lên.
So với cơ thể rồng khổng lồ của nó, tôi giống như một con kiến bé tí.
Đợi khi Phệ Hồn Cự Long tiến đến rìa kiếm hải, nó cảm nhận được sự hiện diện của sát khí, nên đã dừng bước lại.
Những cảm xúc tức giận thay thế cho sự khinh thường, rất nhanh đã bùng nổ cơn giận, hướng về phía kiếm hải mà gầm lên một tiếng, vang vọng cực kỳ, ẩn chứa bao nhiêu là sát khí.
Tiếng rồng ngâm vang vọng khắp đại sảnh, những bức tường đá trong đại sảnh rưng lắc đến bong ra, thậm chí đến sàn đá hắc diệu kiên cố khó vỡ cũng xuất hiện vết nứt.
Ba tầng kiếm hải đồng thời mất kiểm soát, dấy lên một đợt sóng gió lao đao.
Trong số đó, kiếm hải Thần Kiếm là yếu nhất, có nguy cơ sụp đổ, tôi phải tập trung thêm thần niệm vào đó để ổn định dấu hiệu sụp đổ.
Sai khi Phệ Hồn Cự Long gầm lên một tiếng, nhận ra rằng sát khí của kiếm hải vẫn còn đó, nên cơn giận lại lần nữa bùng lên.
Sự kiêu ngạo của kẻ bề trên không cho phép nó làm ra bất kỳ hành động vô nghĩa nào, chỉ có hung tàn cắn xé, hủy diệt rồi nuốt chửng tất cả sinh linh trước mắt, mới có thể trút bỏ lửa giận từ sâu trong linh hồn.
Ầm!Một chi trước dày đặc của Phệ Hồn Cự Long bước vào lĩnh vực của kiếm hải, luồng hình kiếm khí vô tận bị kích động và mất kiểm soát, lực hủy diệt mạnh mẽ gần như xé nát kiếm hải Ma Kiếm của tôi.
Không chỉ có kiếm hải bị công kích, mà thần niệm của tôi cũng rơi vào khủng hoảng, thức thần cũng bị tổn hại nghiêm trọng.
Nhưng tôi đành phải cắn răng ổn định hình dạng kiếm hải, không lập tức phát động công kích.
Thời cơ chưa đến, tôi cần đợi Phệ Hồn Cự Long toàn bộ tiến vào kiếm hải, mới phát động công kích, chỉ khi làm vậy thì mới có thể vây chặt nó.
Nó không chết thì tôi chết, thành bại chỉ trong khắc này.
Nếu không thể một đòn hạ gục, đánh một trận tiêu hao thì chúng tôi ắt sẽ không thể thắng được, thậm chí có thể sẽ chôn mạng ở nơi này, thần hồn biến thành thức ăn cho nó.
Đùng!Vuốt rồng thứ hai đã đặt vào kiếm hải, toàn bộ kiếm hải đều vang vọng lên.
Lần này chẳng những kiếm hải Ma Kiếm mất khống chế, mà kiếm hải Ma Kiếm ẩn giấu trên không trung cũng chịu ảnh hưởng.
Ầm!Ầm!Liên tiếp hai tiếng chấn động cực lớn, cuối cùng toàn bộ bốn chi của Phệ Hồn Cự Long đều bước vào kiếm hải.
Áp lực thần niệm nặng nề khiến thức thần tôi cảm thấy bất an, hơi thở của tôi hỗn loạn, tim ma đập mạnh như gõ trống, tôi há miệng nôn ra một ngụm máu tươi, sau đó toàn bộ thất khiếu đều chảy ra một dòng nhiệt nóng, cả ba kiếm thai cũng không thể chịu nổi áp lực như vậy.
Kiếm thai Thần Kiếm là nơi đầu tiên xuất hiện vết nứt, mà kiếm hải Thần Kiếm bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
Vào lúc này, tôi nghiến răng nghiến lợi hét lớn: "Thần Kiếm miểu miểu, giết!"Vào khoảnh khắc kiếm hải Thần Kiếm sắp vỡ vụn, đã rơi từ trên không xuống.
Công kích của kiếm hải là một loại công kích không chênh lệch, đạt chiến lực của thiên tôn, ngay cả một con quái vật khổng lồ với sức phòng thủ cực kỳ mạnh mẽ như Phệ Hồn Cự Long cũng không thể ngó lơ được.
Lúc này đây, chỉ thấy cơ thể láng bóng của Phệ Hồn Cự Long chuyển động, rất hiển nhiên, nó đang điều động lực long nguyên để chắn sát ý từ trên không trung đang rơi xuống.
Đoàng!Toàn bộ kiếm hải Thần Kiếm rơi ập xuống lưng của Phệ Hồn Cự Long, tạo ra âm thanh rung chuyển trời đất.
Thế nhưng, sức mạnh của Thần Kiếm có hạn, lại bị Phệ Hồn Cự Long kích hoạt lực phòng ngự từ long nguyên từ sớm, kiếm hải Thần Kiếm không thể làm trọng thương cơ thể con rồng, mà chỉ phá hủy một phần vảy rồng mà thôi.
Phệ Hồn Cự Long kêu lên một tiếng đau đớn, rồi biến tất cả thành sát ý.
Giờ khắc này, thần niệm và long nguyên của Phệ Hồn Cự Long còn đang dừng ở phần lưng bị công kích kia, vào ngay lúc này tôi hét lớn: “Giết!"Kiếm khí của thanh Ma Kiếm với lực sát phát mạnh mẽ từ bụng dưới của Phệ Hồn Cự Long mà thoát ra.
Kiếm hải Ma Kiếm là chiến lực mạnh nhất của tôi, kiếm khí cũng dồi dào nhất, một khi giải phóng ra thì không thể thu lại, hóa thành lưỡi kiếm sắc bén vô hình, đâm từ phần bụng xuyên thẳng qua cơ thể của Phệ Hồn Cự Long.
Nơi nào không có thần niệm thì nơi đó cũng không có long nguyên chi lực, chỉ dựa vào một mình vảy rồng thì không thể đỡ được đòn đánh không chênh lệch đến từ kiếm hải Ma Kiếm của tôi.
Phệ Hồn Cự Long hét lên liên tục, vảy rồng bay như mưa, khí đen lan ra từ miệng vết thương bị đâm xuyên qua.
Nhận đòn kiếm hải Ma Kiếm với toàn bộ sức mạnh kia, cơ thể Phệ Hồn Cự Long phải nhận trọng thương khó mà hồi phục được.
Phần lớn cơ thể rồng đang trong tình trạng mưng mủ, vết thương ngày càng nặng hơn, tứ chi run rẩy, cơn đau dữ dội ăn mòn long hồn, khiến nó gần như không thể ổn định được cơ thể rồng to lớn của mình, có thể ngã khụy bất cứ lúc nào.
Thế nhưng, rết chết mà không ngã nhào.
Nỗi đau tột cùng, cảm thấy cái chết đang đến gần, điều này đã kích thích mặt bạo lực của Phệ Hồn Cự Long.
Nó lại mở miệng, hướng về phía tôi chuẩn bị gầm lên như thể muốn báo thù.
Ngay lúc này thì thức thần của tôi gần như rơi vào trạng thái sụp đổ và bị phân tách, đương nhiên không thể gắng gượng chịu đựng đợt xung kích sóng âm từ tiếng gầm của nó.
Nên ngay khi nó mở miệng chuẩn bị dội xung kích sóng âm ra, tôi đã quyết đoán sử dụng đợt kiếm hải cuối cùng.
"Quỷ Kiếm u u, giết!”Luồng hình kiếm khí Quỷ Kiếm vô tận hóa thành một dòng nước lũ tràn vào miệng rồng, hung hăng xông vào bụng Phệ Hồn Cự Long, sát phạt không ngừng.
Cuối cùng, tiếng gầm cuối cùng của con rồng đã không phát ra.
Dưới sự sát phạt từ cả bên trong lẫn bên ngoài của ba tầng kiếm hải, hình kiếm khí vô tận, cơ thể khổng lồ của Phệ Hồn Cự Long cuối cùng cũng sụp đổ và tan rã, ngay cả tiếng kêu rên cuối cùng cũng không thốt ra được.
Khoảnh khắc Phệ Hồn Cự Long ngã xuống đất, cơ thể tôi lắc lư rồi cũng không thể duy trì tư thế đứng vững nữa, hai đại sát thần đã kịp thời lao lên đỡ lấy tôi.
Tôi yếu đến mức không thể mở miệng nói được lời nào, sau khi miễn cưỡng thu lại ba tầng kiếm thai hư tổn trước mặt, thì hai mắt nhắm nghiền, hôn mê mất.