Đây là lần đầu tiên Ngạo Phong chiến đấu bằng cơ thể của người, trong trận cổ địa núi Hạ Lan, cậu ấy dùng cơ thể Tổ Long ứng chiến, trận thú triều núi Lưu Ba ở Quy Khư quá yếu để có thể kiểm tra sức mạnh chiến đấu của cậu trong hình dạng con người.
Trong trận chiến với vệ sĩ thượng cổ Long nhân, tài thiện xạ của cậu đã bị ép đến giới hạn, đồng thời cũng phát huy hết thiên phú của cậu ấy.
Càng xem, tôi càng vui và tự hào thay A Lê.
Tin chắc rằng sẽ không lâu nữa, Ngạo Phong có thể đuổi kịp Yến Thác và Hi Hòa, giữ vững uy danh Tổ Long.
Tốc độ giết chóc của Ngạo Phong không nhanh bằng hai đại sát thần, nhưng chúng tôi cũng không vội, hai đại sát thần đang bận phục hồi thần niệm, còn chúng tôi thì đang lĩnh ngộ vẻ đẹp của sự giết chóc từ trong trận chiến.
Giết chóc là một nghệ thuật, cũng là học vấn tối thượng không thấy điểm kết thúc.
Nếu bạo lực không dùng để giết chóc thì nó thật vô nghĩa.
Giết, không chỉ mong cầu sống tiếp, đôi lúc cũng là vì sự hòa bình.
Dĩ chiến dưỡng chiến, dĩ sát chi sát.
Nếu là thời đại thái bình, Ma Đạo tôi thà ẩn cư ngồi nhìn thiên hạ thái bình, nhưng vào thời điểm hôm nay, thời đại Mạt Pháp kết thúc, tôi thà nhìn tất cả đệ tử Ma Đạo đều biến thành sát thần, theo tôi giết lên cửu trùng thiên, lên núi đao xuống biển lửa.
Đợi sau khi Ngạo Phong giết chết thượng cổ Long nhân cuối cùng trong đại sảnh, hài cốt của thượng cổ Long nhân trong đại sảnh đột nhiên có sự dao động thần niệm.
Sau đó uy áp thần niệm đã ào ào ập đến chỗ chúng tôi, cực kỳ mạnh mẽ, mang theo cả hiệu quả nghiền nát của kẻ trên cơ.
Thấy vậy, Ngạo Phong nhanh chóng rút lui.
Sau khi hàng trăm vệ sĩ thượng cổ Long nhân bị quét sạch, khí đen do năng lượng long hồn chuyển hóa trong đại sảnh do không thể tìm được chỗ thoát nên đã trở nên nồng đậm dần lên.
Cùng với sự hồi phục thần niệm của xương cốt long hồn, năng lượng long hồn điên cuồng bị bộ xương trắng hấp thu lấy.
Sau một thời gian ngắn, khí đen biến mất, hoàn toàn được hài cốt long hồn hấp thụ.
Ngay sau đó, hài cốt Cự Long bắt đầu biến đổi, nhanh chóng sinh ra da thịt đen ngòm và vảy rồng đen tuyền.
Cơ thể khổng lồ phình to lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, đồng thời, sát khí hủy diệt không thể nhìn thấy trực tiếp ập đến.
Đợi khi hài cốt long hồn tự phục hồi xong, nhanh chóng nuốt hạt châu to bằng nắm tay vào miệng rồi mở to đôi mắt.
Khoảnh khắc mắt rồng mở ra, một dấu hiệu cực kỳ nguy hiểm đã trỗi dậy trong lòng tôi.
Sức mạnh con Phệ Hồn Cự Long này đã vượt qua thiên tôn mạnh nhất, thậm chí còn trên cả đỉnh cao thiên tôn, bỏ xa con Phệ Hồn Long Thần ở ngoài cổng thành kia.
Phệ hồn cự long lườm lấy chúng tôi với ánh mắt đầy sự khinh bỉ và chế giễu.
Nó không vội công kích, bởi vì nó đã chết quá nhiều năm, cần thích ứng với thân thể sau khi tái sinh.
Cùng với hơi thở của nó, tôi cảm thần thức của mình dao động, ngũ cảm lục giác của tôi đều bị đảo lộn hết lên.
“Ngưng thần bảo hộ bổn tâm, nó có thể hút đi lực lượng thần hồn.
" Tôi nói.
Liễu Chi Nhung sắc mặt tái nhợt, Lưu Phong Sương cũng không khá hơn là bao, tôi nhờ Ngạo Phong bảo vệ họ rồi nhanh chóng rút lui.
Hai đại sát thần lúc này đã phục hồi được một khoảng thời gian, tiến lên xin nghênh chiến.
Tôi ngăn họ lại và nói: "Phệ Hồn Cự Long không thích hợp đánh cận chiến, thần hồn rất dễ bị tổn thương, để ta đấu với nó.
”Đối phó với Phệ Hồn Cự Long khó khăn nhất chính là lúc đánh cận chiến, phải đồng thời phòng thủ, ngăn bị nó hút lấy lực lượng thần hồn, thần hồn mà bị tổn hại thì còn nghiêm trọng hơn việc thần niệm bị tổn hại.
Thần niệm hao hết còn có thể khôi phục lại, nhưng thần hồn bị tổn hại, nguyên khí cực kỳ khó có thể trong thời gian ngắn mà khôi phục trở lại.
Người có thể phục hồi thần hồn trong Ma Đạo chỉ có A Lê, mà A Lê lần này không đi cùng chúng tôi tới đây.
Sau khi giải thích, Lâm Thanh Thủy thấy trong tay tôi không có thanh kiếm nào, muốn cho tôi mượn một thanh kiếm, nhưng đã bị tôi từ chối.
Bây giờ tôi không thể có kiếm trong tay được, vì vốn dĩ tôi không định chiến đấu vơi Phệ Hồn Cự Long, mặc dù thần hồn của tôi đủ mạnh, nhưng khi cận chiến thì cũng không thể tránh được việc bị nó hút đi lực lượng thần hồn.
Trong trận chiến này, tôi sẽ trực tiếp sử dụng ba đạo kiếm thai trong huyền quan mình.
Nếu trong tay có kiếm thì lại thành gánh nặng cho tôi.
Sau khi chuẩn bị xong, tôi một mình đi về phía trước mười trượng, đứng yên, mở huyệt Thần Đình, triệu hồi ba phôi kiếm thai.
Ma Kiếm thao thao, mức độ tương thích giữa Ma Kiếm và tôi là cao nhất, hoàn toàn hấp thụ hết đạo Thất Sát của tôi, là chủ kiếm của tôi.
Khi kiếm thai Ma Kiếm xuất hiện, tôi dùng thần niệm khống chế nó, bắt đầu giải phóng ra kiếm khí để hình thành kiếm hải ma kiếm, giấu trong lòng đất.
Kiếm hải Ma kiếm được tạo ra, tôi triệu hồi Quỷ Kiếm, sau đó kiếm hải Quỷ Kiếm hình thành đã ẩn mình trong không trung đợi chờ thời cơ bùng phát.
Cuối cùng, tôi đã triệu hồi kiếm thai thần kiếm, tạo ra kiểm hải thần kiếm được giấu ở không trung nơi đại sảnh.
Ba tầng kiếm hải, chồng chất lên nhau.
Sát ý chằng chịt, kiếm khí đan xen.
Đây là thần thông mạnh nhất mà tôi từng có trong đời, cũng là lần biểu hiện lực chiến mạnh mẽ nhất.