Cái chết của kiếm vô ngân khiến cho sĩ khí của tiên đạo xuống thấp, hiện tại tính cả Câu Trần Đại Đế thì tiên đạo chỉ còn hai mươi ba người.
Lúc nhân đạo tiến vào có bảy mươi người hiện tại vẫn còn hơn sáu mươi người, chiến lực của hai bên đã mất thế cân bằng, kẻ mạnh thì càng mạnh, người yếu thì ngày càng yếu.
Mà Ma Đạo chúng tôi chính là mấu chốt để phá vỡ thế cờ này nếu như tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ liên thủ với nhau, tuyệt đối không có lợi cho Nhân Đạo.
Mà Tạ Lưu Vân cũng hiểu rất rõ chuyện này, ánh mắt của hắn vẫn luôn dừng trên người chúng tôi đợi chúng tôi lựa chọn.
Khi vào thành Mộ Dung Nguyên Duệ nói rằng sẽ bảo vệ tôi, ý chính là để cho Ma Đạo chúng tôi vào thành ứng kiếp, hoàn toàn không phải để cho Ma Đạo tiến vào Thần Điện Cự Long đoạt lấy cơ duyên.
Cơ duyên của Xi Vưu đang ở trước mắt, Nhân Đạo không tin tưởng Ma Đạo, cho dù tôi có nói rằng chúng tôi không tranh binh chủ chiến kỳ thì họ cũng không tin.
Tôi hiểu rõ nỗi băn khoăn của tạ lưu vân, hắn lo lắng Ma Đạo và Tiên Đạo ở bên trong Thần Điện Cự Long sẽ liên thủ với nhau.
Nay không giống xưa, hiện tại Tiên Đạo đã không còn sức lực phản kháng Nhân Đạo.
Khả năng Tiên Đạo và Ma Đạo liên thủ với nhau rất cao.
"Lâm tướng quân, Bạch tướng quân Liễu Chi Nhung, Lưu Phong tướng quân Ngạo Phong, năm người các người rời đi trước đi" Tôi gọi tên họ nói.
"Đạo tổ chúng tôi rời đi rồi thì ngài phải làm sao đây?" Lâm Thanh Thủy hỏi.
"Không sao, Ma Đạo không tranh giành Binh Chủ Chiến Kỳ, ta nghĩ bọn họ cũng sẽ không làm gì ta đâu, đến bên ngoài hội họp với Bắc Minh tướng quân nghe theo mệnh lệnh của hắn.
""Tuân mệnh"Lâm Thanh Thủy nhìn tôi một cái rồi dẫn theo đám người Ngạo Phong rời khỏi Thành Phố Cự Long, đi đến cửa truyền tống Long Cốt Hoang Dã quay về Cổ Địa Hoang Mạc Long Môn.
Sau khi họ rời đi thì Ma Đạo cũng chỉ còn lại hai người tôi và Tạ Uẩn, Tạ Uẩn vẫn chưa chứng thiên tôn, nên chiến lực không hề đáng lo, mà tôi cũng chỉ vừa mới chứng thiên tôn chưa lâu, cũng không phải không nằm trong phạm vi lo lắng của Nhân Đạo, như vậy thì Nhân Đạo không cần lo lắng Tiên Đạo sẽ liên thủ với Ma Đạo nữa.
Sau khi mấy người của Ma Đạo rời đi, Nhân Đạo cũng không còn dị nghị gì mà tôi và Tạ Uẩn cũng thoải mái đứng ở bên trong doanh của Tiên Đạo bên cạnh Mộ Dung Nguyên Duệ.
Sau khi nguy cơ của Thành Phố Cự Long được giải trừ thì đại quân mà hai đạo Nhân Tiên bố trí ở Long Cốt Hoang Dã cũng không còn tác dụng nữa nên lần lượt bị Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ điều trở lại Cổ Địa Hoang Mạc Long Môn.
Sát khí bên trong Thần Điện Cự Long vô cùng nồng đậm, không ai biết được phía sau cửa điện cất giấu nguy hiểm gì, thiên tôn có sát kiếp, đại quân ở lại cũng không dám rời đi.
Trong truyền thuyết Cửu Lê Ma Long có được chiến lực đạo tổ, tiêu diệt hơn mười vạn đại quân cũng không tốn nhiều sức.
Đến sau khi hai đạo Nhân Tiên chuẩn bị xong thì Lữ Thuần Dương như một con ngựa xông lên dẫn đầu, mang theo năm mươi chiến tướng tinh anh xông vào Thần Điện Cự Long.
Phía sau Nhân Đạo là Tiên Đạo, Câu Trần Đại Đế dẫn người đi vào trước tiên, tôi và Tạ Uẩn thì theo Mộ Dung Nguyên Duệ, Đắc Kiều Công Chúa đi cuối cùng.
"Nếu như ngươi cảm thấy Lữ Thuần Dương không dám giết ngươi thì ngươi đúng là quá ngây thơ rồi.
Nếu như hắn động thủ Tiên Đạo cũng không thể bảo vệ được ngươi" Đợi đến sau khi người của Nhân Đạo biến mất vào trong lối vào tối tăm thì Mộ Dung Nguyên Duệ nói với tôi.
"Ta biết rõ, cũng chính vì vậy, cho nên ta mới để Lâm Thanh Thủy bọn họ rời đi quay về bên cạnh Bắc Minh Tú" Tôi đáp lại.
"Có ý gì?""Nếu như ta có chuyện, Bắc Minh Tú nhất định sẽ giết Trương Đạo Lăng"Chỉ dựa vào Bắc Minh Tú, a Lê và Phong Chủ, ba người họ thì ở bên trong đại quân Nhân Đạo giết được Trương Đạo Lăng là một chuyện rất khó, nhưng mà nếu như lại có thêm Ngạo Phong và Liễu Chi Nhung bọn họ thì chuyện hoàn toàn khác đi.
Không chỉ có thể giết được Trương Đạo Lăng mà còn có thể nhẹ nhàng rút lui.
Trận chiến phong thần vẫn chưa chính thức bắt đầu, Nhân Đạo không thể tổn thất Trương Đạo Lăng.
"Ngươi cảm thấy mạng của ngươi đáng tiền hơn hay là mạng của Trương Đạo Lăng đáng tiền hơn" Mộ Dung Nguyên Duệ hỏi.
"Chỉ cần cô vẫn còn là tổ sư của Tiên Đạo, thì Nhân Đạo sẽ không có quyết tâm trở mặt với Ma Đạo, nếu không tương lai đến trận chiến phong thần thì Nhân Đạo tuyệt đối sẽ không thể thắng nổi người lãnh đạo của Tiên Đạo như cô, Lữ Thuần Dương bỏ biết bao công sức ra tính kế ta, không bằng dùng nó lên người cô thì thích hợp hơn.
" Tôi nói.
Mộ Dung Nguyên Duệ có danh hiệu chiến thần, trong tay có kiếm Tử Dĩnh nếu như cô ấy chết rồi thì trong trận chiến phong thần Tiên Đạo sẽ là kẻ đầu tiên thua cuộc.
Tuy rằng trên Thiên Đình có rất nhiều người đặt nghi vấn về tư lịch của Mộ Dung Nguyên Duệ, nhưng hơn ai hết, tôi hiểu rõ bản lĩnh của cô ấy.
Một khi đạo chiến thần hoàn mỹ dung hợp với thần hồn thì sẽ khiến Mộ Dung Nguyên Duệ thoát khỏi hệ thống tu hành của đạo môn thức tỉnh uy năng của Chiến Thần Thái Cổ.
Đây mới chính là lá bài lớn nhất của cô ấy cũng là nguyên nhân vì sao mà Ngọc Hoàng Đại Đế lại giao Tử Vi Kiếm cho cô.
Đáng tiếc chẳng có ai biết được tiềm lực của Mộ Dung Nguyện Duệ, bọn họ vẫn quen thói đem cô ấy so sánh với Chiến Thần Cửu Thiên Huyền Nữ lúc trước.
"Ha ha, người đánh giá ta quá cao rồi, ngươi nên biết rằng hiện tại trên Thiên Đình có rất nhiều người dị nghị ta" Mộ Dung Nguyên Duệ cười tự giễu nói.
"Đó là do bọn họ vẫn chưa biết được số mệnh thật sự của cô.
""Người biết được những gì rồi?" Vẻ mặt Mộ Dung Nguyên Duệ khẽ thay đổi.
"Ta chẳng biết gì hết, chỉ là nhớ lại một chuyện mà trước đây Thùy Họa từng nói.