Trong truyền thuyết, Phục Hy có bát bảo.
Phân biệt chính là: Giám yêu kính, cầm Phục Hy, Long Hà đồ, sách Lạc Quy, sổ Âm Dương, thương Huyền Thiên, cỏ Thanh Vu, sao lục Bát Quái.
Trong tám loại pháp bảo này, chỉ duy nhất là thương Huyền Thiên là binh khí sát phạt.
Tương truyền rằng, thương Huyền Thiên là tiên hạ đệ nhất thương, bao gồm sự thắng bại của vạn vật đất trời, đặt biệt là cây thương dùng để tác chiến, có thể dự định kẻ địch trước mắt, chiếm được lợi thế hoàn toàn.
Phục Hy là vị thần thượng cổ, khác với Nữ Oa, cả đời người cũng không thể kết duyên với Thiên Đạo, không đợi được đến ngày Thiên Đạo thức tỉnh thì thọ nguyên đã cạn kiệt, thân hóa thành Hy Di trở về với đất trời.
Sau khi Phục Hy qua đời, con cháu của người đã gia nhập hệ thống thần minh do Thiên Đạo sáng lập, chiếm cứ Tây cực thiên giới Câu Trần lục tinh và Bắc cực Tử Vi, Nam cực Trường Sinh, Đông cực Thanh Hoa và tự xưng là Tứ Ngự đại đế.
Nếu như nói Ngọc Hoàng đại đế của Lăng Tiêu bảo điện là vua của một nước, vậy thì Tứ Ngự chính là thần quốc của Phong Cương đại viên trên thiên đình, địa vị tôn quý, chỉ điều động chứ không nghe lệnh của bất kỳ ai.
Thương Huyền Thiên là binh khí chinh chiến sát phạt của thời thiên hoàng Phục Hy, thần uy vô tận, khi truyền đạo đến tay của Câu Trần đại đế, bởi vì cuối đời bị phong cấm trong Câu Trần tinh cung, dẫn đến linh khí trong cây thương bị cạn kiệt, không có cách nào cảm nhận được vạn tượng tự nhiên của thiên địa, cho nên thần uy bị suy giảm trầm trọng.
Cho nên Câu Trần đại đế mới đề xuất ra thỉnh cầu, cần khí tức của tứ hai long vương cùng với tứ hai thần long tế luyện lại thần binh độc nhất vô nhị này.
Thần long là ứng với vạn vật tự nhiên mà sinh tồn, tứ hải thần long là bao gồm khí tức vạn pháp tự nhiên của đất trời, có tứ hải long vương dốc sức tương trợ, thương Huyền Thiên nhất định có thể khôi phục lại vinh quang ban đầu.
Nhưng mà, khí tức của thần long quý giá vô cùng, đối với khí số của long tộc có sức ảnh hưởng rất lớn, cũng ảnh hưởng đến hậu duệ và con cháu, kế thừa huyết mạch cũng là một phần không thể thiếu.
Nếu như không có khí tức của thần long, sẽ khiến cho long tộc của Tiên đạo sẽ suy giảm thần uy trầm trọng, làm tổn hại đến thực lực của long tộc.
Cho nên, trong những năm tháng đã qua, cho dù Câu Trần đối với khí tức của thần long vẫn ngày nhớ đêm mong, trước giờ cũng không đưa ra thỉnh cầu này cho tứ hải long vương.
Mà hôm nay thì khác, Câu Trần của hôm nay có thể nói là cố tình vì khí tức của rồng mà đến, nếu như không có chuyện đằng sau xảy ra.
Sau khi nghe xong Câu Trần đại đế nói ra thỉnh cầu của bản thân, Mộ Dung Nguyên Duệ trầm mặc không đáp lời.
Nếu Câu Trần không ra tay, Tiên đạo nhất định sẽ thương vong nặng nề, thậm chí còn sẽ lâm vào nguy cơ toàn quân bị tiêu diệt, đừng nói đến binh chủ chiến kỳ không giành được, có thể sống sót rời khỏi hay không cũng là vấn đề rất lớn.
Cánh cửa đá của Ngự Long Chi Hoàn đã bị đóng chặt, nơi này đã trở thành một nơi thử luyện sinh tử tàn khốc, chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót rời khỏi.
Nhân đạo có Lữ Thuần Dương, Tiên đạo chỉ có Câu Trần, còn bản thân cô do chịu sự hạn chế của ngũ hành thân thông tại nơi này, căn bản không thể nào phút huy được chiến lực.
Muốn tứ hải long vương hiến tế khí tức của rồng, chuyện này Mộ Dung Nguyên Duệ không thể làm chủ được, cho nên dù cô ta có đồng ý thì cũng phải xem thái độ của tứ hải long vương như thế nào.
Tứ hải long vương trầm mặc một lúc mới bắt đầu giao lưu thương nghị.
Tuy biết là Câu Trần đại để có ý đồ với tâm tư của họ, nhưng thế cục trước mắt trong lòng họ tự biết rõ nhất, khí tức của thần long có quý giá đến mấy cũng không thể bì được nguy cơ trước mặt.
Sau khi thương nghị một lúc, cuối cùng tứ hải long vương cũng đã đưa ra quyết định.
Đông Hải Quảng Đức Vương Ngạo Quảng đứng ra mở lời: “Chúng tôi nguyện ý đứng ra hy sinh.
”“Tứ hải long vương thâm minh đại nghĩa, trong lòng Mộ Dung thật hổ thẹn, đợi khi trở về thiên đình, ta nhất định sẽ bẩm báo với Hạo Thiên đại đế bù đắp lại cho tứ hải long vương.
” Thần sắc của Mộ Dung Nguyên Duệ nghiêm nghị đáp.
“Long tộc mang ơn giáo hóa của Tiên đạo, thế nên Long tộc ta đương nhiên phải vì Tiên đạo mà chiến đấu, đạo tổ không cần phải như thế.
” Nam Hải Quảng Lợi Vương Ngạo Khâm tiếp lời.
Nam Hải Long tộc ban đầu bị xóa sổ vì chịu sự sỉ nhục của Phá Quân hộ pháp thiên tôn, khi ấy Quảng Lợi vương Ngạo Khâm đã dẫn theo thân binh đích hệ phi thăng lên thiên giới mới có thể thoát được kiếp nạn này.
Tiên đạo cùng với Nam Hải long vương có ơn nghĩa nặng tình sâu.
Trên thực tế, Tứ Hải Long tộc đều có cội nguồn rất lớn với Tiên đạo Ngọc Hoàng, bởi vì ông là người xác định thần long là tượng trưng cho cửu ngũ chí tôn.
Có thể nói, nếu như không có Tiên đạo Ngọc Hoàng đạo tổ thì thần long sẽ không được uy nghi được như ngày hôm nay đâu.
Ngọc Hoàng đạo tổ không chỉ cho Long tộc địa vị, còn ban cho tứ hải long vương thần vị nữa, mà trên đường họ chứng thiên tôn còn cung cấp vô số cơ duyên và công ơn giáo hóa.
Vì vậy, tứ hải long vương nguyện ý vì tiên đạo mà hy sinh là thế.
Nhìn thấy tứ hải long vương đồng ý chuyện này, Câu Trần đại đế mỉm cười và chắp tay lên cảm tạ, sau đó mở huyệt thần đình lấy ra cây thương Huyền Thiên Phục Hy.
Thương Huyền Thiên, được đánh tạo từ chủ thể tiên thiên Thái Bạch Canh Kim, có đá ngũ hành tiên thiên phò trợ, dùng lửa đất đốt giấy, thiên lôi đúc tạo, địa hàn tuyền thốt hỏa tại Cửu U.
Trước sau phải đốt chế chín chín tám mươi mốt ngày, thốt hỏa bảy bảy bốn mươi chín lần.
Trong truyền thuyết, khi thương Huyền Thiên ra đời, một luồng khí sắc nhọn trực tiếp xuyên thủng cả bầu trời, dẫn đến thiên hà chi thủy trút xuống nhân gian.
Cuối cùng vẫn là Nữ Oa dùng đá ngũ sắc giúp cho Phục Hy điền vào lỗ hổng đó, để tiêu hủy đi nghiệp mà thương Huyền Thiên tạo ra.
Thương Huyền Thiên vừa xuất hiện, Cự Long Chi Hoàn cùng tất cả mọi người đều nhìn chằm chặp lấy nó.