Ma Đạo Tổ Sư đã để lại quá nhiều chấn động cho Đạo môn, nhưng cũng để lại quá nhiều bí ẩn chưa có lời giải.
Trong Quan Trấn Hồn một bước đồng quy cùng trời đất, trông thì có vẻ hợp lý với thân phận của kẻ thua cuộc, nhưng giờ đây, sau khi Ma Đạo tái xuất, từng bước mở ra nước cờ được Ma Đạo Tổ Sư trước khi chết bố trí một cách tinh xảo, khó mà không để lại trong lòng mọi người một nghi vấn.
Thiên Đạo không ra tay thì ai lại có thể giết chết ông ấy được chứ?Vực tuyết Côn Lôn, một cuộn tranh da thú đã để truyền thừa của Thái Cổ Nguyệt Ma lại cho Ma Đạo.
Ở núi Không Minh, để lại cho Ma Đạo một tim ma thuần khiết cùng huyết mạch Huyễn Ma.
Thiên Trì núi Trường Bạch, để lại huyết mạch Tổ Long cho Ma Đạo.
Đại Miếu của Dã Tiên, một kiếm xuyên qua Oa Hoàng cung.
Trong Quy Khư, cơ duyên ông ấy để lại lại càng nhiều nữa, Thanh Đế, Kiếm Anh Hùng, Nguyên Phượng Tổ Sư, gồm cỏ Côn, một đồng minh chiến lược.
Trong trận chiến núi Hạ Lan, tôi còn phát hiện ra, rằng ông ấy còn để lại một Yến Tháp trên thế giới này.
Những cơ duyên này, nếu Ma Đạo tận dụng tất cả trong trận chiến phong thần năm đó, thì liệu Ma Đạo sẽ thua không?Nhưng cuối cùng ông ấy cũng đã ra đi, rời bỏ thế giới này.
Không ai biết ông ấy nghĩ gì, mọi suy luận về ông ấy đều không nghĩa lý gì.
Chính do Ma Đạo Tổ Sư quá cường đại, nên mới khiến Đạo Tổ như tôi đây trở nên quá yếu.
Tôi như đóa hoa trong nhà kính, có đôi cánh của Ma Đạo Tổ Sư che chở, mới có thể từng bước dẫn dắt Ma Đạo tiến lên.
Trước đây tôi thường xuyên rối rắm về điều này, chẳng lẽ có mỗi tôi mới gánh vác được trọng trách của Ma Đạo Tổ Sư sao, phải chăng khi đổi một người khác thì lại còn làm tốt hơn tôi.
Mãi sau này tôi mới hiểu được sứ mệnh thực sự của mình.
Nếu coi Ma Đạo Tổ Sư là sự bắt đầu, thì tôi chính là kết thúc.
Điều tôi muốn kết thúc không phải là Ma Đạo, mà là Thiên Đạo.
Có mở đầu, có kết thúc, thì mới được xem là viên mãn.
Tôi đã từng dùng Kiếm Khí Cự Long làm chấn động Dã Tiên ở vùng quan ngoại, cũng đã sử dụng hình kiếm khí của Ma Kiếm thao thao mà chém giết tứ phương.
Sau đó, tôi lại lĩnh ngộ được sáu Kiếm Khí Cự Long và đánh bại Tạ Lưu Vân, khoe khoang kiếm hải lúc đối đầu với đại quân Mậu Thổ của Hiên Viên Đế khi ở Quy Khư đã hình thành nên vô vàn sát nghiệt.
Tôi rút thanh kiếm Anh Hùng, lại giành được sự chấp thuận của ý chí thế giới Quy Khư nhờ vào lòng cô dũng của tôi khi trên đỉnh núi Bất Chu.
Nhưng những điều này, không nâng cao năng lực cá nhân của tôi trong địa vị Đạo môn, họ chỉ thấy rằng tôi có vô số cơ duyên, chỉ nhìn thấy mọi thứ mà Ma Đạo Tổ Sư đã dày công tính toán, gầy dựng trong suốt cuộc đời của mình.
Ngay cả khi tôi thoát khỏi Kiếm Tất Sát của Lữ Thuần Dương, tất cả họ đều nghĩ rằng tôi ăn may nhờ thần binh.
Mà hôm nay, tôi muốn một mình chiến đấu chống lại toàn bộ vệ sĩ thượng cổ Long nhân trong phương trận Phệ Hồn.
Tôi sẽ sử dụng ba tầng kiếm hải của mình để cho họ biết rằng, không phải ai cũng có tư cách làm Ma Đạo Tổ Sư, cũng không phải ai cũng có thể quản lý Cờ Chiêu hồn của Ma Đạo.
Quỷ thần minh minh, tự tư tự lượng.
Khi kiếm hải Thần Kiếm bao phủ bầu trời phía trên phương trận của vệ sĩ thượng cổ Long nhân, Lữ Thuần Dương đã cau mày lại.
Thành tựu Thần Kiếm của tôi toàn bộ là do ông ta ban cho, không có thanh kiếm mà ông ta giết tôi, thì Kiếm Anh Hùng tuyệt đối không thể tự sinh ra cảm ứng mà hình thành kiếm thai Thần Kiếm được.
Lữ Thuần Dương nhìn chăm chú vào kiếm thai Thần Kiếm treo lơ lửng trong kiếm hải, thân kiếm lỗ chỗ không hoàn chỉnh, nhưng nó đã bắt đầu có hình dạng, tăng lên cùng với thành tựu Thần Kiếm, kiếm thai sẽ dần dần tự hoàn thiện và cuối cùng là thành hình.
Trong mắt ông ta không hề che giấu sự lãnh đạm cùng sát ý, bên cạnh đó, khóe miệng còn mang theo một tia châm chọc.
Xét về thành tựu Thần Kiếm, ông ta vô song trong Tam giới.
Sau khi bố trí xong kiếm hải Thần Kiếm, tôi triệu hồi kiếm thai Ma Kiếm để bắt đầu thiết lập kiếm hải.
Ma Kiếm là thanh kiếm bản mệnh của tôi, tôi đã tích hợp một cách hoàn hảo đạo Thất Sát vào trong.
Luồng hình kiếm khí trong Ma Kiếm của tôi là tự do nhất, dựa vào kiếm thai mà thi triển, kiếm khí tung hoành khắp không gian, toàn bộ Cự Long Chi Hoàn đều có thể cảm nhận uy lực sát phạt vạn vật của kiếm khí.
Đồng thời, Ma Kiếm cũng là kiếm thuật nổi tiếng của Ma Đạo Tổ Sư.
Ở đây có rất nhiều lão tướng khi xưa, trong số họ có một vài người đã từng chứng kiến kiếm khí của Ma Đạo Tổ Sư, cũng từng nghe về truyền thuyết của Ma Đạo Tổ Sư.
Vậy nên, khi kiếm hải Ma Kiếm của tôi ẩn vào lòng đất, họ lập tức nghĩ đến vị Đạo Tổ của năm đó.
Người tu hành trong Tam giới không nhiều, sau Ma Đạo Tổ Sư, có thể tu hành Ma Kiếm đến cảnh giới này thì ngoại trừ tôi ra, thì cũng chỉ có Địa Tạng Vương Thiên Tôn ở dưới mười tám tầng địa của Âm Ty.
Địa Tạng Vương tu Ma Kiếm, thành tích của ông ta hẳn là cao hơn tôi.
Địa Tạng Vương Thiên Tôn trấn thủ Huyết Hải Phù Đồ, trong Huyết Hải Phù Đồ lại có vô tận ác quỷ, sát khí Tu La vĩnh viễn không mất, ngoại trừ Ma Kiếm thao thao, một khi phát động thì không thể thu lại , thì cũng không có thần thông nào có thể ngăn chặn, đầy lùi chúng được.
Ma Kiếm của Địa Tạng Vương Thiên Tôn là truyền thừa từ sự chỉ dạy của Cửu U Nữ Đế, dựa trên lực chiến mà tính, thì Ma Kiếm của ông ta cũng giống với Thần Kiếm của Tạ Lưu Vân, sắp đạt đến cảnh giới địa thành viên mãn.
Cái kiếm thái muốn kiểm nghiệm chính là sức chịu đựng của huyền quan, mặc dù Địa Tạng Vương có thành tựu Ma Kiếm cao hơn tôi, nhưng ông ta không có kiếm thai Ma Kiếm.
Kiếm thai không phải lựa chọn tất yếu, cũng không có mấy quan hệ đến lực chiến, nhưng kiếm thai lại có thể tăng tốc độ tu hành, đây chính là đạo quả hằng mong muốn người tu hành.
Triệu hồi kiếm thai Thần Kiếm đã khiến nhiều người kinh ngạc, sự xuất hiện của kiếm thai Ma Kiếm càng khiến nhiều người đứng hình.