Ma Đạo, Quy Khư.
Chuyến đi đến cổ địa hoang mạc Long Môn lần này, Ma Đạo tuy không thu hoạch được gì, nhưng lại là người thắng lợi lớn nhất.
Liễu Như Thị một bước lên mây, dựa vào thân phận một tuyệt đại yêu long mà vươn lên thành thiên tôn mạnh nhất.
Nhờ vào kiếm khí Thần Kiếm của Lữ Thuần Dương, tôi đã hàng phục được kiếm thai Thần Kiếm, tam kiếm khuất phục, chứng lấy thiên tôn.
Ngoại trừ tôi cùng Liễu Như Thị ra, hai đại sát thần và bao gồm cả Ngạo Phong, đều nhận được lễ rửa tội trong quá trình chiến đấu, lực chiến của họ một lần nữa được cải thiện.
Thần Kiếm Miểu Miểu, tôi có thể dựa hơi kiếm khí Thần kiếm của Lữ Thuần Dương mà hàng phục kiếm thai Thần Kiếm tại hoang mạc Long Môn, bản thân chuyện này cũng đã là một cơ duyên trời cho rồi.
Khương Tuyết Dương giành trước tôi một bước chúng thiên tôn, sau khi tôi chứng thiên tôn, cũng đồng nghĩa với việc mệnh bàn Sát Phá Lang đã hoàn toàn ổn định, uy lực của tam phương tứ chính cũng được tăng lên về chất.
Đến mức Lữ Thuần Dương sau khi trở về Hàm Cốc Quan đã trực tiếp tuyên bố: Sau khi mở lại cổ địa Miêu Cương, ắt giết thằng nhãi Tạ Lan!Cũng không thể yêu cầu Nhân Đạo không phẫn nộ, mấy ngày nay, Ma Đạo lợi dụng điểm yếu để nắm lấy cơ hội, giành hết sự nổi trội.
Lần này ở cổ địa hoang mạc Long Môn, mặc dù Ma Đạo trông thì có vẻ trắng tay, nhưng việc tôi chứng thiên tôn cũng đã bỏ xa so với Binh Chủ Chiến Kỳ rồi.
Qua chuyến đi đến cổ địa hoang mạc Long Môn, cũng đã khiến Tam giới một lần nữa thấy rõ một chuyện, đó là Sát Phá Lang tam phương tứ chính, sức mạnh của mệnh bàn quả nhiên không thể thay đổi được.
Nếu không, làm sao để giải thích Ma Đạo hết lần này đến lần khác đều có thể dục hỏa trùng sinh chứ?Trận phong thần vẫn chưa bắt đầu, các bên đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với Ma Đạo.
Nhưng trước khi tấn công Ma Đạo, Nhân, Tiên hai đạo trước tiên phải phân ra thắng bại.
Một là, bởi vì tổng chiến lực của Ma Đạo hiện tại không mạnh, cái cần cảnh giác chính là sự phát triển về sau của Ma Đạo, chứ không phải hiện tại.
Hai là, hiện giờ Ma Đạo có Quy Khư như bùa hộ mệnh.
Thiên Đạo không ra tay, thì kết giới Quy Khư chặt chẽ không chê vào đâu được, Ma Đạo có thể tiến lùi tự do ở Đông Hải, căn bản không thể tiêu diệt tận từ gốc rễ.
Sau khi trở về Quy Khư, Khương Tuyết Dương đã tổ chức một bữa tiệc ăn mừng hoành tráng cho chúng tôi trong thần điện Quy Khư.
Kể từ khi Ma Đạo ra khỏi Hàn Hoang, mỗi lần ra trận đều có người ngã xuống, lần này ở cổ địa hoang mạc Long Môn không mất một binh một tốt nào, toàn thắng quay về thì đúng thật là lần đầu tiên.
Nói về việc lần nữa nhìn thấy Thất Thải Minh Vương Khổng Tuyên trong huyền quan, chúng chiến tướng Ma Đạo ai nấy đều ngấn nước mắt, sau bữa tiệc, tôi đưa chúng chiến tướng Ma Đạo đến trước điện Anh Linh, để tỏ lòng kính trọng với những anh linh Ma Đạo đã chết trong các trận chiến kể từ lúc tôi lên làm Ma Đạo Tổ Sư.
Đệ tử Ma Đạo, vạn thế thiên hồng.
Tôi ở điện Anh Liệt triệu hồi Cờ Chiêu hồn của Ma Đạo, những bông mạn đà la nở đỏ rực tựa một biển máu.
Ngay khi Cờ Chiêu hồn xuất hiện, chúng tướng lĩnh của Ma Đạo đều tế bái trong nước mắt.
Từ điện Anh Linh đến tận chân núi Bất Chu, tất cả đệ tử Ma Đạo ở Quy Khư giờ phút này đều rơm rớm nước mắt, tế bái Cờ Chiêu hồn.
Khương Tuyết Dương từng nói tôi đã làm nhiều việc mà Ma Đạo Tổ Sư chưa từng làm qua, sau này mới biết không phải là Ma Đạo Tổ Sư không làm được, mà là ông ấy cố ý để lại cho người kế nhiệm.
Chỉ độc mỗi hoa bỉ ngạn nở hoa trên Cờ Chiêu hồn, là một màn thần kỳ mà ngay cả Ma Đạo Tổ Sư cũng chưa từng thấy qua, cũng không cách nào tính toán ra họa phúc trong đó.
Thông thường, những hiện tượng như vậy chắc chắn sẽ gây ra những thay đổi trong khí số của Ma Đạo, bao gồm cả việc tôi chứng thiên tôn, nhưng khí số Ma Đạo lại không hề thay đổi chút nào.
Tôi biết, điều này là do Thùy Họa vẫn chưa thức tỉnh.
Giấc ngủ say của Phá Quân đã mang đến cho Ma Đạo một khiếm khuyết, khiến cho Ma Đạo dù có bao nhiêu khí số đi nữa thì cũng không cách nào dung hòa được.
Giống như lượng nước chưa trong thùng gỗ, một mảnh gỗ bị mất đi đó đã hạn chế chiều cao mực nước trong thùng.
Nghĩ đến đây, trong lòng tôi có chút sốt ruột.
Cổ địa hoang mạc Long Môn đã kết thúc, bốn vùng cổ địa chỉ còn lại mỗi cổ địa Miêu Cương vẫn chưa mở ra.
Một khi cổ địa Miêu Cương được giải bỏ lệnh cấm, thì trận chiến phong thần ắt sẽ nổ ra.
Điều quan trọng nhất là bốn vùng cổ địa đều giải phong ấn, vốn dĩ vì sự mất cân bằng âm dương khi Quy Khư xuất thế thì đã ổn định được phần nào, tiếp đó thì Thiên Đạo sẽ giành lại quyền kiểm soát trời đất.
Thiên Đạo trở về, kết giới Quy Khư sẽ bị phá vỡ, Ma Đạo sẽ mất đi tấm bùa hộ mệnh cuối cùng, hoàn toàn bại lộ trước tai mắt trong tam giới.
Ma Đạo cần tướng Phá Quân và nhu cầu này càng trở nên cấp thiết hơn cùng với sự trôi đi của thời gian.
Tiếc thay, Thùy Họa lại dường như không hay biết gì.
Cô ấy dồn hết tâm huyết cho tôi, khi tôi đi Long Môn, cô ấy lo lắng cho tôi hơn cả Ma Đạo.
Ngay cả những bông hoa bỉ ngạn trên Cờ Chiêu hồn và những bức tượng anh hùng trong điện Anh Linh cũng không chạm được vào thần hồn cô.