Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 804 - Chương 804: Lò Kiếm Xích Cận (2).

Chương 804: Lò Kiếm Xích Cận (2).

Kiếm Thuần Quân không chỉ đại diện cho khí số Nhân Đạo, mà nó còn chứng kiến ​​​​toàn bộ lịch sử võ đạo.

Võ giả cũng có kiếm đạo, cũng có lượng kiếm khách đếm không xuể, tông sư kiếm đạo.

Lúc đầu khi tôi lĩnh ngộ kiếm Thất Sát, cũng là lấy cảm hứng từ các cuốn kiếm phổ cổ xưa.

So với kiếm đạo của Đạo môn, kiếm đạo của người luyện võ tập trung vào những thay đổi của chiêu thức, bởi vì chúng không có kiếm khí.

Kiếm Thuần Quân là được thiết kế đặc biệt cho các võ giả, trọng tâm, cảm giác tay đều phù hợp với lối xuất chiêu của võ giả.

Tu vi đạt đến trình độ hiện tại của tôi, thì hình kiếm khí đã hoàn toàn thay thế cho sự biến hóa của chiêu thức đi kiếm, nhưng điều này không có nghĩa là tôi có thể tùy ý xuất kiếm theo ý muốn.

Chiêu kiếm có thể làm cho kiếm khí của tôi càng thêm bạo phát, không bị khống chế, đồng thời cũng tăng thêm uy lực sát phạt.

Mà để tung ra những chiêu kiếm, cần phải có một thanh kiếm tốt.

Từ quan điểm này mà nói, ý nghĩa của thanh kiếm Thuần Quân đối với tôi thì vẫn cao hơn thanh kiếm gãy của Thiên Đạo, tiền đề là nó phải có đủ sự kiên cố, có thể chống chịu uy lực kiếm khí của tôi.

Ở chỗ sâu trong sơn cốc, có một cái động đá, có thể trực tiếp dẫn đến tâm của Địa Hỏa, lò kiếm được giấu ở trong lòng núi.

Núi Xích Cận trước giờ đều không mở cửa với thế giới bên ngoài, đặc biệt là sơn cốc nơi đặt lò kiếm, càng được giăng trùng điệp cấm chế, tuyệt không cho phép người trong Đạo môn đến đây để luyện chế pháp khí.

Bởi vì kiếm là vũ khí sát phạt, một số kiếm khi sinh ra đã mang điềm gở, có thể mang đến tai họa cho Nhân gian.

Thời kỳ Mạt Pháp là vậy, sau khi Mạt Pháp kết thúc, Từ Phúc đã tự mình đến đây thực hiện một số thủ đoạn.

Nếu không có Hoàng Hiểu Huy hướng dẫn, ngay cả khi tôi có đạo thể thiên tôn, cũng không thể chịu được cuộc phục kích từ ma trận bức xạ điện từ trong núi.

Đưa tôi đến cửa hang động, Hoàng Hiểu Huy không có ý định đi vào, mà ở bên ngoài chờ đợi.

"Thể chất của ta chịu không nổi kiếm khí sát phạt, Đạo Tổ một mình đi vào lấy kiếm đi.

" Hoàng Hiểu Huy nói.

“Được”Bên trong động tối tăm u ám, càng đi xuống lại càng nóng.

Tôi đang rất vội, cả đoạn đường đều lao nhanh, ước tính mất khoảng một khắc đồng hồ để đến bình đài trong lòng đất.

Phía trên bình đài cắm đầy những kiếm là kiếm, đủ các loại từ các thời đại.

Kiếm Thanh Đồng Xuân Thu, kiếm sĩ đại phu, Hán kiếm bát diện, Đường kiếm, lưỡi liềm, đao kiếm triều Minh.

Sự thay đổi của thanh kiếm là bằng chứng rõ nhất về những thay đổi lịch sử của võ đạo, với sự tiến hóa của lịch sử, kiếm ngày càng trở nên giống với thanh đao.

Người xưa có câu, luyện đao tính năm, luyện côn tính tháng, luyện kiếm là chuyện cả đời, so với kiếm, đao pháp dễ học được, mà kiếm pháp khó học nhất.

Sự tiến hóa từ kiếm sang đao, tượng trưng cho sự suy tàn dần dần của võ đạo.

Như thanh kiếm Lục Tiên tôi đang mang theo do Mộ Dung Nguyên Duệ cho mượn, kiếm Lục Tiên thuộc hệ thống kiếm pháp của Đạo môn, cảm nhận được hơi thở của kiếm Lục Tiên cùng tiếng leng keng của ngàn vạn thanh kiếm trên bình đài.

Rất rõ ràng, kiếm võ đạo rất bài xích với kiếm của Đạo môn.

Chính giữa bình đài là một tế đàn, trên đó cắm thanh kiếm Thuần Quân phủ đầy đất bụi do Từ Phúc đúc lại.

Trước kia tôi thấy Thuần Quân, mặt kiếm phẳng lặng như nước, hàn quang trong trẻo, là đôi mắt sáng.

Sau khi bị Từ Phúc đốt cháy bằng thổ nhưỡng của cửu châu, lưỡi của thanh kiếm Thuần Quân có hoa văn lượn sóng như hình lông vũ.

Ban đầu, tôi còn lo lắng rằng sức mạnh của Thuần Quân liệu sẽ giảm đi sau khi được đúc lại, nhưng sau khi nhìn thấy những hoa văn gợn sóng này, tôi cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, kiếm Thuần Quân càng phù hợp hơn với kiếm khí Ma Kiếm của tôi.

Ma Kiếm thao thao, kiếm khí một khi phóng thích thì khó mà thu hồi.

Từ Phúc biết Ma Kiếm là chủ kiếm của tôi, vì tôi là bỏ ra rất nhiều tâm huyết.

Cũng khó trách Hoàng Hiểu Huy nói, Từ Phúc đúc kiếm, hao tổn quá nhiều thần trí, nên mới không tới đây gặp tôi.

Từ Phúc thân cận với Ma Đạo, nếu như Ma Đạo muốn Binh Chủ Chiến Kỳ, ông ta nhất định không phản đối, giao cho Tiên Đạo thì ông lại càng lo rằng Ma Đạo sẽ gặp họa.

Vạn kiếm trên bình đài kêu vang, không hoan nghênh kiếm Lục Tiên trong tay tôi, Thuần Quân trên tế đàn lại càng mang nặng thù ý.

Thấy vậy, tôi đã lấy ra kiếm Lục Tiên, dùng thần niệm mà điều khiển cho nó treo lơ lửng trên không.

Chất liệu của kiếm Lục Tiên kinh người, trên thân kiếm có khắc vô số phù văn của Tiên Đạo, thanh kiếm này chính là thanh kiếm nổi danh của Thái Ất Tiên Tôn, sát khí nặng nề, từng trong trận chiến phong thần thể hiện thần uy.

Sau khi kiếm Lục Tiên lơ lửng trong không trung, tiếng kêu của vạn kiếm trên bình đài trở nên dữ dội hơn.

Đối với chúng, thì kiếm Lục Tiên là một sự khiêu khích.

Vì vậy, vạn kiếm kích phát uy áp của kiếm khí vốn có của chúng, tất cả hướng về phía kiếm Lục Tiên xông tới.

Nhưng kiếm cách kiếm Lục Tiên lại nghịch thiên, mặc dù trên bình đài có vạn kiếm, nhưng không cái nào có thể so sánh ngang hàng với nó.

Vạn kiếm bộc phát nhưng không thể gây tổn thương chút nào với kiếm Lục Tiên, đồng loạt phát ra tiếng leng keng lạch cạch, đây là tiếng kêu thê lương của kiếm.

Mắt thấy kiếm Lục Tiên sắp chinh phục được vạn kiếm, kiếm Thuần Quân trên tế đàn phát ra một tiếng rít dài, tự chủ bay lên không trung.

Thuần Quân nhất xuất, vạn kiếm thần phục.

Kiếm Lục Tiên như thể gặp được đại địch, run lên không ngừng.

Bình Luận (0)
Comment