Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 803 - Chương 803: Lò Kiếm Xích Cận (1).

Chương 803: Lò Kiếm Xích Cận (1).

Quy Khư ở phía đông, Côn Lôn ở phía tây.

Với tốc độ ngự không phi hành mà Nhân gian cho phép, chúng tôi mất một ngày đêm để đến được Côn Lôn.

Trước khi đi Côn Lôn, tôi còn có một việc phải làm, chính là ghé qua núi Xích Cận để lấy thanh kiếm Thuần Quân.

Núi Xích Cận, lò luyện vạn kiếm.

u Dã Tử một đời đã chế tác ra bảy thanh danh kiếm truyền thế, cũng đều từ trong núi Xích Cận ra cả.

Tạ Uẩn nói rằng thanh kiếm Thuần Quân đã được đúc lại bởi Từ Phúc.

Mặc dù vẫn kiếm cách cao quý vô song, nhưng đã không thể kiểm soát được khí số của Nhân tộc.

Khí số Nhân tộc hiện đã được Từ Phúc chuyển đến Cờ Cửu Lê ở bên trong huyền quan của ông ra, kể từ đó, Cờ Cửu Lê đã đại diện cho khí số Nhân tộc.

Thanh kiếm Thuần Quân cao quý vô song, chịu ảnh hưởng từ khí số của Nhân tộc nên có được năng lực thông linh, vì vậy cô ấy không thể chuyển giao thanh kiếm này cho tôi, chỉ có nước tôi tự mình đi lấy.

Muốn có được Thuần Quân, lấy thần hồn ra tế luyện, khiến kiếm nhận chủ.

Hiện tại, tôi bảo A Lê và Ngạo Phong đến Côn Lôn trước đợi tôi, còn tôi thì ngự không phi hành bay thẳng đến núi Xích Cận.

Vào lúc hoàng hôn, tôi đã bay đến Xích Cận.

Khoa Linh Dị có người đang đợi tôi ở chân núi, là Hoàng Hiểu Huy, khoa trưởng Khoa Linh Dị.

Tính thời gian thì tôi đã quen biết anhta được hai mươi năm rồi.

Dung mạo của tôi không thay đổi, vẫn như trước, nhưng anh ta chỉ là một người phàm, đã xuất hiện dấu hiệu của tuổi già.

Hoàng Hiểu Huy vẫn còn khá hoạt bát, với bộ quần áo chỉnh tề và đôi mắt sáng, nhưng hai bên tóc mai và vết chân chim đuôi mắt cùng nếp nhăn ở phần trán đã bán đứng tuổi tác của anh ta.

Gặp lại anh ta khiến tôi có cảm giác cảnh còn người mất.

Nhìn thấy anh ta, làm tôi nhớ đến anh tôi, chắc cũng già lắm rồi.

Còn Tạ Ngọc, chắc nó cũng đã có một gia đình nhỏ của riêng mình, có con cái rồi.

Đôi khi tôi thực sự rất nhớ họ, nhưng tôi không có suy nghĩ sẽ đi gặp họ.

Một khi bước vào Đạo môn, sâu tựa biển, từ đó không thể quay đầu trần thế nữa.

Đến cùng thì, tôi không ở chung một thế giới với bọn họ.

Trước đây khi Hoàng Hiểu Huy nhìn thấy tôi, tuy là cung kính đủ lễ, nhưng phần nhiều vẫn xem tôi như một phần tử của Nhân tộc, một nhân vật đáng nên tôn kính.

Nhưng hôm nay, thái độ của anh đã hoàn toàn thay đổi.

Trong lòng kính nể có chút sợ hãi, cũng có chút bối rối.

Cung kính trước thân phận của tôi, sợ hãi trước sức mạnh của tôi, bối rối trước sự gặp gỡ của cuộc đời tôi.

"Hoàng Hiểu Huy, bái kiến Ma Đạo Tổ Sư.

" Hoàng Hiểu Huy khom người hành lễ.

“Miễn lễ.

”“Lò kiếm đã mở, Đạo Tổ lúc nào cũng có thể lấy kiếm.

"“Đưa ta đi đi.

”Lò kiếm ở sâu trong núi Xích Cận, vì ngọn núi này chứa đựng quá nhiều khí Canh Kim sát phạt, không thích hợp để ngự không, tôi theo Hoàng Hiểu Huy đi bộ đến đỉnh Tàng Kiếm nơi chứa lò kiếm.

Đạo Tàng đã từng đặc biệt viết về cuộc đời của u Dã Tử, khi đề cập đến ông ta, còn cố ý tách một phần lớn để giải thích về kiếm khí Tiên Thiên và kiếm khí Hậu Thiên.

Cái gọi là kiếm khí Tiên Thiên, là khí sát phạt sinh ra từ sự cảm ngộ của đại đạo trời đất, không thể luyện hóa để tự mình sử dụng, nhưng có thể dùng để luyện chế thần binh bảo kiếm.

Kiếm khí Hậu Thiên, là kiếm khí do người tu hành sau khi cầm kiếm nhập đạo, kết hợp giữa thần niệm và kiếm khí phóng thích ra.

Kiếm khí Tiên Thiên rất trân quý, có thể gặp được chứ không thể cầu, cả lại cũng không thể tái sinh thêm được.

Cho đến ngày nay, kiếm khí Tiên Thiên sớm đã cạn kiệt, những luồng cuối cùng cũng đã bị bậc thầy đúc kiếm u Dã Tử từ hơn hai ngàn năm trước đem luyện thành bảy thanh danh kiếm truyền thế.

Bên trong những thần binh như kiếm Thanh Sách và Tử Dĩnh cũng chứa kiếm khí Tiên Thiên, hàm lượng còn dồi dào hơn cả bảy thanh danh kiếm truyền thế.

Luận về thần ý, ngay cả bảy thanh danh kiếm truyền thế cộng lại cũng không thể so sánh với bất kỳ thanh nào trong song kiếm Tử Dĩnh.

Tuy nhiên, bảy thanh danh kiếm cũng có đặc điểm mà cả song kiếm Tử Thanh không thể nào so được, đó là truyền thế, là được truyền từ đời này qua đời khác khắp thế gian, kiếm cách được gia tăng nhờ vào khí số Nhân tộc, cũng nhận được niềm tin tín ngưỡng của Nhân tộc.

Chỉ riêng điều này đã nâng cấp phẩm giai của bảy thanh danh kiếm truyền thế lên nhiều bậc.

Nhưng đáng tiếc là Thái A, Trạm Lư, Thừa Ảnh, Thất Tinh Long Uyên, vân vân.

, những thanh kiếm này đều đã bị chìm trong dòng lịch sử dài đằng đẵng của thời đại Mạt Pháp, chỉ còn giữ lại được một thanh kiếm Thuần Quân đến hôm nay.

Thái A là thanh kiếm chư hầu uy đạo, Trạm Lư là kiếm nhân đạo, Thừa Ảnh là kiếm của ưu nhã tinh tế, Xích Tiêu là kiếm của đế đạo, Thất Tinh Long Uyên là kiếm của sự cao quý, Ngư Trường là thanh kiếm của sự dũng cảm, Thuần Quân là thanh kiếm cao quý vô song.

Những đạo đều là đạo của người luyện võ, những thanh kiếm này, cũng là những thần binh mà kiếm khách võ đạo mơ ước từ lâu.

Trong số bảy thanh danh kiếm truyền thế, Thuần Quân là người thắng lợi cuối cùng, cũng chỉ có nó mới xứng đáng với cụm tôn quý vô song.

Lúc đến, Khương Tuyết Dương cũng từng nhắc đến Thuần Quân với tôi, cô ấy bảo thần thông của Thuần Quân có lẽ đã đạt đến trình độ của song kiếm Tử Thanh, món quà tạ lễ do tôi đã giúp cô ấy lấy được Ma Đạo này của Tạ Uẩn quả thực là một cơ duyên tuyệt vời cho Ma Đạo.

Bình Luận (0)
Comment