Khoảnh khắc ngay khi thần quang của Mộ Dung Nguyên Duệ bộc phát cũng chính là lúc Chiến Thần Thái Cổ trở về.
Tuy rằng tôi đã biết rõ tương lai cô ấy sẽ là tử địch của Ma Đạo, nhưng ngay khi nhìn thấy thần quang của cô ấy chói sáng, thể hiện rõ uy năng của chiến thần thì trong lòng tôi vẫn xuất hiện vô số vui mừng và tán thưởng.
Phần vui mừng này không hoàn toàn là bởi vì tình cảm trong lòng tôi, còn có một nguyên nhân nữa, thoát khỏi hệ thống tu hành của đạo môn cũng có nghĩa là cô ấy không còn bị Thiên Đạo khống chế nữa.
Thiên Đạo bất nhân xem vạn vật như súc vật, cả một hệ thống tu hành của đạo môn đều có thể xem như là những con súc vật mà Thiên Đạo nuôi dưỡng, mà những chúng sinh đến cả hệ thống tu hành của đạo môn cũng không thể vào được thì cũng chẳng khác nào những con kiến nhỏ bé.
Thoát khỏi hệ thống tu hành của đạo môn đại diện cho việc đã có được nhân cách độc lập.
Tính đến hiện tại thì trong tam giới những người có thể thoát khỏi hệ thống tu hành của đạo môn cũng chẳng được bao nhiêu, những người tôi biết bao gồm: Tử Thần Thái Cổ Minh Giới Thùy Họa, Thái Cổ Nguyệt Thần a Lê, Thái Cổ Phong Thần Phong Thập Bát, Thủy Kỳ Lân Yến Thát, Nguyên Phượng Tổ Sư Hy Hòa, Tổ Long Ngạo Phong, Huyễn Ma Kiêm Hà.
Và cả Chiến Thần Thái Cổ Mộ Dung Nguyên Duệ trước mặt.
Thực ra có lẽ vẫn còn người khác chỉ là sự hiểu biết của tôi cũng không thể xác định được hết.
Ví dụ như Côn, nó khẳng định không nằm trong sự khống chế của Thiên ĐạoThần kiếm của Lữ Thuần Dương đã viên mãn đại thành, đợi đến khi hắn hóa thân vì kiếm thì cũng có thể thoát khỏi hệ thống tu hành của đạo môn.
Còn có Cửu u Nữ Đế, chỉ sợ cô ấy đã có thể thoát khỏi hệ thống tu hành của đạo môn từ sớm, chẳng qua là có thừa nhận Thiên Đạo hay không thì tôi không biết.
Trong lòng tôi vẫn luôn tồn tại sự kính sợ đối với Nữ Đế.
Lần trước khi cô ấy giúp đỡ tôi lần nữa chưa hẳn là vì Ma Đạo Tổ Sư, chỉ sợ chuyện đó càng liên quan đến bản thân tôi nhiều hơn.
Sân diễn võ của Mộ Dung Nguyên Duệ ngăn cấm hết tất cả mọi cảm thức trong tam giới, bản thân Đạo Chiến Thần cũng đã giỏi che giấu, vậy nên chuyện cô ấy ngưng tụ ra được thần cách của chiến thần trừ tôi ra thì cũng chẳng có ai biết được.
Cô ấy muốn tôi tận mắt chứng kiến cô ấy thức tỉnh số mệnh của Chiến Thần Thái Cổ, cô ấy làm được rồi, mà tôi cũng tận mắt nhìn thấy rồi.
"Cảm ơn ngươi" Sau khi Mộ Dung Nguyên Duệ đứng dậy thì trịnh trọng nói với tôi.
"Đây là điều ta nên làm" Tôi nói.
"Nên làm?" Mộ Dung Nguyên Duệ tỏ vẻ nghi ngờ.
"Tri tử chi lai chi, tạp bội dĩ tặng chi.
Tri tử chi thuận chi, tạp bội dĩ vấn chi.
Tri tử chi hào chi, tạp bội dĩ báo chi.
"Những câu này xuất phát từ Thi Kinh, một đoạn đối thoại giữa phu thê với nhau.
Nguyên bản bài thơ là:Nữ viết kê minh, sĩ viết muội đán.
Tử hưng thị dạ, minh tinh hữu lạn.
Tương cao tương tường, dặc phù dữ nhạn.
Dặc ngôn gia chi, dữ tử nghi chi.
Nghi ngôn ấm tửu, dữ tử giai lão.
Cầm sắc tại ngự, mạc bất tĩnh hảo.
Tri tử chi lai chi, tạp bội dĩ tặng chi.
Tri tử chi thuận chi, tạp bội dĩ vấn chi.
Tri tử chi hào chi, tạp bội dĩ báo chi.
Nói về phu thê ở bên nhau một đêm, khi trời sáng, thê tử tỉnh dậy chuẩn bị bắt đầu một ngày bận rộn, nhìn thấy trượng phu vẫn còn ngủ say không tỉnh, liền dịu dàng thúc giục hắn, nói rằng: Trời sáng rồi, chàng nên thức dậy rồi.
Trượng phu không vui, nói rằng trời vẫn còn chưa sáng.
Thê tử mỉm cười, đẩy cửa sổ chỉ vào sao mai trên trời nói, chàng xem, sao mai cũng xuất hiện rồi.
Trượng phu nhìn sắc trời, thức dậy mặc quần áo, cầm lấy cung tên, chuẩn bị ra cửa đi săn bắn.
Tiếp đó, thê tử nói lời chúc may mắn, chúc trượng phu thắng lợi trở về, chúc cuộc sống bọn họ mỹ mãn, cầm sắc hài hòa.
Trượng phu biết thê tử thâm tình, dùng ngọc bội tặng nàng.
Tôi dùng Binh Chủ Chiến Kỳ thay cho ngọc bội, lấy danh nghĩa "Trượng phu" Để tặng, hàm ý bên trong không cần nói cũng biết, sự mập mờ xem như đã đến đỉnh điểm.
Mộ Dung Nguyên Duệ đối đãi với tôi như thế nào, long tôi biết rõ.
Kiếm Vấn Thiên, Kiếm Lục Tiên, Long Tiên Thảo, ở Đông Hải xã thân bảo vệ tôi, bên trong Quy Khư đã mạo hiểm cực lớn để đến giúp đỡ Ma Đạo ứng chiến với Chiến Thần Hình Thiên.
Vẻ ngoài của cô ấy nhìn như lạnh nhạt vô tình nhưng tất cả những gì cô ấy làm thì không gì là không ẩn chứa chân tình.
Trong quá khứ những gì tôi có thể đáp lại cô ấy rất ít, trong lòng vẫn luôn áy náy vì chuyện này, sau khi Mộ Dung Nguyên Duệ đoạn tuyệt tình duyên thì đến cả Thùy Họa cũng âm thầm hối hận, nói rằng không nên đối với cô ấy như vậy.
Mỹ nhân tặng ta Đao Kim Sai, cớ gì đáp lại Anh Quỳnh Dao.
Mắc nợ cô ấy nhiều như vậy, lòng tôi tâm phiền ý loạn, hiện tại tôi đưa Binh Chủ Chiến Kỳ cho cô ấy tạm thời xem như trả lại vài phần tình ý.
Nhưng trong lòng tôi cũng biết rõ, nợ tình khó mà trả hết, món nợ với cô ấy sợ là tôi vĩnh viễn cũng không thể dứt sạch.
Cho dù là Mộ Dung Nguyên Duệ lòng sáng như gương thì cũng không ngờ đến tôi sẽ dùng những lời thơ mập mờ như vậy để đáp lại cô ấy, vẻ mặt cô ấy hiện lên sự ngại ngùng, giữa hai hàng mài cũng mang vài phần xấu hổ.
Cô ấy xẵng giọng: "Hôm nay ngươi hơi kỳ lạ"