Nhìn vào gương, tôi chưa từng ghê tởm bản thân mình hơn bây giờ.
Tôi tự nói với mình: “Tạ Lan, người là giả, ông ấy mới là thật.
”Tôi lang thang ngày qua ngày ở Nhân gian, ăn mặc như một kẻ ăn mày.
Sự khác biệt giữa tôi và người ăn mày là cần phải ăn để tồn tại, tôi không cần, ngay cả khi tôi cố ý không sử dụng bất kỳ đạo pháp thần thông, thì đạo thể thiên tôn vẫn có thể tự hấp thụ linh khí của trời đất.
Ngoài ra, tôi có ăn mặc bẩn, rách đến đâu thì cơ thể cũng không trầy tróc, vấy bẩn.
Dù sao cũng là thiên tôn, trừ khi chính mình hủy đi huyền quan, bằng không thì bất luận suy yếu đến như thế nào, cùng sẽ không trở về là người phàm.
Sau khi Ma Đạo lui khỏi quan ngoại, thì nơi này đã trở nên vắng vẻ, Nhân tộc thu gọn vào quan nội, yêu ma quỷ quái coi nơi này là nhà của mình.
Sơn Hải Quan quanh năm chiêu mộ những người thủ thành để bảo vệ Trường Thành, chống lại yêu ma quỷ quái đến từ quan ngoại.
Yêu ma quỷ quái đương nhiên không dám xâm lấn trên diện rộng, nhưng linh hồn và máu của Nhân tộc là sự cám dỗ không thể cưỡng lại, liên tục bất chấp sự cấm cản.
Nhân tộc không thu dọn bên ngoài quan ải cũng có nguyên nhân cả, cửu châu lãnh thổ rộng lớn, luôn cần nơi trú ẩn cho yêu ma quỷ quái, nếu đã không thể diệt cỏ tận gốc thì cần tập trung quản chế.
Quan ải bên ngoài khói tỏa mù mịt, dãy Âm Sơn phục hồi tử ý, khắp nơi biên cương đều có âm linh quỷ quái tụ tập.
Tuy nhiên, với sự sụp đổ của Dã Tiên cùng Âm Sơn Pháp Mạch, chúng không thể trở mình được nữa.
Thỉnh thoảng cũng có một vài vật đại hung xuất thế nhưng nhanh chóng bị áp chế bởi vũ khí công nghệ cao do khoa Linh Dị điều động.
Không phải ai cũng có thể làm người thủ thành được, cần phải tham gia kiểm tra đánh giá, tiêu chuẩn tối thiểu là cảnh giới chân khí.
Thông linh chỉ được xem như mới nhập môn, chân khí mới là đắc đạo.
Sau khi thời đại Mạt Pháp kết thúc, không chỉ Đạo môn có được cơ hội phát triển thịnh vượng mà âm nhân trong thiên hạ cũng có được sinh cơ.
Cản Thi Tượng ở Tương Tây, Chúc Do Khoa ở Thần Châu, Thuật Cơ quan ở Thanh Thành, Vu Cổ tại Nam Cương, Âm Dương Sư, Nhị Chỉ Tiên Sinh, Thần Bà cùng Phong Thủy Sư các loại.
Nhất âm nhất dương vị chi Đạo, âm dương bất trắc vị chi thần.
Thông âm dương tường ngũ hành, giai khả nhập thử môn.
Khi chư thần giáng thế, không chỉ hồi âm lại các đệ tử Đạo môn, mà còn thưởng cho âm nhân một phần thức ăn khác.
Họ cũng có thể nhận được sự chúc phúc của thần linh thông qua các phương pháp bí mật khác nhau hoặc đơn giản là thỉnh thần nhập thân.
Đây là thủ đoạn để thần linh ngưng tụ sức mạnh tín ngưỡng, lại không bị trận doanh Đạo môn hạn chế, sức mạnh tín ngưỡng của âm nhân có thể cung cấp lớn hơn nhiều so với người phàm bình thường.
Đạo môn có hạn chế về số lượng phát triển, không thể thu cả âm nhân tốt lẫn xấu vào cả Đạo quán.
Trừ khi ai đó mời sai vị thần, thì tai họa mới ập đến.
Ví dụ như vừa niệm xong chú Đẩu Mẫu Nguyên Quân Ứng Nguyên Phổ Hoa Chúng Sinh, sau đó lại đọc tên húy của Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư, loại này thần linh sẽ không những không hồi đáp lại còn giáng thêm tai kiếp.
Nguyên nhân là vì một trong hai người này thuộc về Nhân đạo, người kia thuộc về Tiên đạo.
Thế nhưng những sai lầm này chỉ có người mới mới phạm phải, còn những âm nhân có kinh nghiệm thì đều biết rõ vị thần nào có xung đột với vị thần nào.
Ngoài thần linh ra, âm nhân còn có một bộ phận đặc biệt đến móc nối với Âm Ty, chẳng hạn như Âm Sư, Tuần Âm Nhân và Tẩu Âm Thần Bà, họ tìm đến các vị thần đến từ Âm Ty.
Khí số Âm Ty mỗi năm một tăng, loạn Thiên Đình đã mang đến cơ duyên vô số cho họ, bởi vậy, các thần của Âm Ty cũng có rất nhiều tín đồ trong âm nhân.
Tôi không có gì để làm, cũng gia nhập vào dòng người đến nộp đơn cho đại quân âm nhân.
Trong quá trình đánh giá, thứ tôi vẽ là một lá phù Thiên Sư Trấn Sát.
Lấy chân khí làm ý niệm, tôi niệm tên Trương Thiên Sư, chu sa rơi xuống tờ giấy vàng, trong nháy mắt đã hoàn thành.
Trong thời gian này, tôi đã xóa đi dấu ấn linh thức của chính mình.
Sau khi rỗng tim, miễn là tôi không tiết lộ khí tức thần niệm của mình, thì trong Tam giới không ai có thể theo dõi tung tích của tôi.
Ngay cả là Cửu U Nữ Đế cũng không thể biết được tung tích tôi đang ở đâu.
Sau khi trở thành người thủ thành, khoa Linh Dị chịu trách nhiệm phân công các trạm kiểm soát tuần tra.
có vô số quan ải trên trường thành, tám trong số đó là nổi tiếng nhất là: Kiếm Môn Quan, Gia Dục Quan, Nương Tử Quan, Sơn Hải Quan, Nhạn Môn Quan, Cư Dung Quan, Ngọc Môn Quan, Trấn Nam Quan.
Trấn Nam Quan nằm ở Nam Cương và thuộc phía nam Trường Thành, Nam Trường Thành được xây dựng vào thời Gia Tĩnh của nhà Minh và còn được gọi là biên thành Miêu Cương.
Sơn Hải Quan là căn cứ biên phòng của khoa Linh Dị, những người thủ thành được chọn ở đây không chỉ canh giữ Bắc Trường Thành, mà Nam Trường Thành cũng chọn người từ đây.
Sự nguy hiểm của Trường Thành phía Bắc nằm quan ngoại và Âm Sơn, còn sự nguy hiểm của Trường Thành phía Nam nằm ở sự xuất hiện vô tận của ma thú và cổ trùng có độc ở Nam Cương.
Trấn Nam quan cũng phải đối mặt với Thập Vạn Đại Sơn, nhiệm vụ canh giữ là nặng nề nhất và nguy hiểm nhất.
Mọi người có bản năng tìm kiếm may mắn và tránh những điều xui xẻo, vì vậy có rất ít người sẵn sàng bảo vệ Trấn Nam Quan.
Tôi vừa trở về từ Thập Vạn Đại Sơn, biết rõ nhất những con ma thú ở đó, vì vậy tôi đã yêu cầu được phân công đến Trấn Nam Quan.
Thực ra tôi muốn đi Trấn Nam Quan còn có một nguyên nhân khác, nếu như Miêu Cương cổ địa mở cửa trở lại, nhất định phải ở Nam Cương này.
Nam Cương lãnh thổ rộng lớn, địa hình lại phức tạp, một số khu vực cho đến nay Nhân tộc vẫn chưa khai khẩn, cổ địa Miêu Cương ẩn giấu trong đó.
Dù cho tôi kháng cự Ma Đạo cùng Ma Đạo Tổ Sư đến mức nào đi nữa, nhưng bản năng thân thiết sâu trong thần hồn thì không thể kháng cự lại được.
Là một người rỗng tim, tình cảm của tôi sẽ ngày càng lãnh đạm đi, nhưng dù tôi có lãnh đạm đến đâu, thì ký ức về quá khứ vẫn còn đó, làm sao tôi có thể không quan tâm đến đệ tử Ma Đạo vạn thế thiên hồng được chứ.