Sau khi gia nhập quân đoàn phòng thủ biên giới Trấn Nam Quan, chúng tôi huấn luyện ở Sơn Hải Quan thêm nửa tháng, sau đó đến Trấn Nam Quan cùng với những người tuyển dụng.
Người thủ thành được đan xen bởi các quân đoàn, quân đoàn Trấn Nam Quan hiện có năm ngàn người cùng với một quân đoàn trưởng, quân đoàn trưởng này được đảm nhận bởi cao tầng của khoa Linh Dị.
Dưới quân đoàn trưởng có năm vị tướng quan, gọi chung là thủ biên chi tướng, mỗi vị tướng quân chỉ huy một ngàn âm nhân, thú biên chi tướng đều được tuyển chọn từ trong âm nhân, canh tranh rất kịch liệt.
Đại doanh Trấn Nam Quan ở trong thành, năm đội quân thay phiên nhau ra ngoài điều tra hành tung của ma vật, cùng lúc đó thì bốn đội quân còn lại chấp hành nhiệm vụ trên Trường ThànhThời gian huấn luyện tân binh là một tuần, những âm nhân được chọn làm người thủ thành vốn đã có nền tảng chiến lực cực tốt, vả lại thủ đoạn cũng đa dạng, vậy nên không cần phải huấn luyện theo hệ thống.
Huấn luyện tuần này chủ yếu là phân công đồ dùng, làm quen nhiệm vụ điểm danh, làm tốt công tác bảo vệ an toàn.
Một tuần sau, tôi được bổ nhiệm vào quân đoàn thứ năm của Quân đội Trấn Nam Quan, dưới sự chỉ huy của một nữ tướng tên là Mộ Vân Phàm.
Mộ Vân Phàm xuất thân từ giáo phái Toàn Chân Giáo của Đạo môn, tu vi ở cảnh giới hợp đạo.
Tu vi của âm nhân bình thường không cao, Nhân tộc chiêu mộ bọn họ chỉ để đối phó với yêu ma bình thường, phần lớn là để làm công tác tuần tra và bảo vệ, còn về vật đại hung thì có các vũ khí công nghệ cao của khoa Linh Dị đến ứng phó.
Nhân tộc đề ra mức thù lao rất cao cho âm nhân, dạo giang hồ rất mạo hiểm, Đạo môn ngày một bành trướng trong Nhân gian, khiến âm nhân có rất ít cơ hội sử dụng thủ đoạn của mình để lấy tài nguyên tu hành.
Trong trường hợp này, thì phục vụ trong khoa Linh Dị cho Nhân tộc đã trở thành một lựa chọn phổ biến của âm nhân.
Thủ lĩnh của Nhân tộc, Từ Phúc, là một phương sĩ nổi tiếng ở thời nhà Tần, sau khi nắm quyền chấp chưởng Nhân tộc, ông đã tinh chế những viên thuốc dưỡng hồn an thần từ những nguyên liệu trên trời dưới đất cùng bảo vật trần gian, đây cũng là vật thiết yếu để âm nhân nâng cao cảnh giới tu hành.
Ở chợ quỷ, giá của một viên thuốc dưỡng hồn an thần đã được nâng lên tới mười vạn, nhưng vẫn luôn trong tình trạng khan hiếm.
Những âm nhân thủ thành đều là vì đan dược dưỡng hồn an thần mà đến, đây là thứ cần thiết để bọn họ có thể ngưng tụ nguyên thần.
Âm nhân đã tuân theo mệnh lệnh và thực hiện các nhiệm vụ trong một năm tròn sẽ nhận được một viên thuốc dưỡng tâm an thần.
So với bốn đội quân khác, đội quân thứ năm có nhiều phương sĩ hơn.
Đạo quán của Nhân, Tiên hai đạo ở Nhân gian vô số, nhưng không phải tất cả các đạo sĩ đều sẵn sàng chiến đấu trong trận chiến phong thần.
Dưới tình huống như vậy, rất nhiều đạo sĩ đều lựa chọn xuống núi hoàn tục, lựa chọn làm việc cho khoa Linh Dị.
Đạo môn không quản lý chặt chẽ vấn đề này, bởi vì có năng lực tham chiến chân chính thì đạo sĩ tuyệt đối sẽ không từ bỏ Đạo môn của chính mình, cũng chỉ có ở Đạo môn thì thực lực mới có thể tăng lên.
Về phần những đệ tử cấp thấp kia, cho dù tham chiến, phần lớn cũng bị dùng làm bia đỡ đạn, còn phải cung cấp tài nguyên tu luyện cho bọn họ thì quả thật là lãng phí.
Ngoại trừ những ngày điểm danh, phòng thủ ở tường thành cũng thong dong, cơ bản đều là ai làm việc nấy, cũng có thể tu hành, luận đạo đấu pháp cũng được, cũng không có quá nhiều quy củ.
Đội quân thứ năm đạo sĩ nhiều nhất, những thứ đem ra bàn luận hiển nhiên cũng sẽ là cảm ngộ tu vi của đạo pháp.
Ở đây không có sự khác biệt giữa Nhân, Tiên, cũng không có sự cạnh tranh giữa sư môn, họ ở đây hài hòa và thân thiện hơn so với trong sư môn nhiều.
Khi họ giao lưu với nhau, đó là lúc tôi im lặng nhất.
Ở đây tam sơn ngũ nhạc đều có đệ tử, nhưng không có một đệ tử là của Ma Đạo cả.
Hôm nay, đến lượt đội quân thứ năm của chúng tôi ra khỏi thành để điều tra hành tung của ma vật.
Chúng tôi sẽ đến Độc Nha Cốc để kiểm tra, theo thông tin vệ tinh của khoa Linh Dị, thì Độc Nha Cốc tà khí xông thiên, rất có thể đã bị ma vật đại hung chiếm giữ.
Mộ tướng quân chia hơn một ngàn người chúng tôi thành ba nhóm, trái phải hai bên đều là lão binh, tân binh ở lại nhóm giữa với cô ấy.
Nhóm ở giữa có số lượng ít nhất, chỉ hơn một trăm người, ngoài những tân binh ra thì còn có một số Vu Chú Y sư.
Vu Chú Y sư là nhóm không thể thiếu ở Nam Cương, họ có thể loại bỏ ngoại tà và cổ độc, cổ trùng có độc là đệ nhất sát thủ ở Nam Cương, độ nguy hiểm xếp trên cả ma thú.
Độc Nha Cốc cách Trấn Nam Quan khoảng 70 dặm đường núi, sau ba giờ leo núi, chúng tôi đã đến lối vào của Độc Nha Cốc.
Độc Nha Cốc nhiều nhất là rắn độc, khi thời đại Mạt Pháp chưa kết thúc, người Miêu coi nơi đây là nơi tốt để bắt rắn và làm giàu.
Sau thời đại Mạt Pháp kết thúc, rắn độc ở đây gần như là thay đổi diện mạo chỉ trong một đêm, màu sắc sặc sỡ, cơ thể phình to.
Sau khi nhiều người Miêu liên tiếp chết đi, thì không ai dám đến đây bắt rắn nữa.
Địa hình dưới cốc rộng mở, được bao phủ bởi các cây bụi thấp, hai bên sườn núi mọc vô số dây leo.
Dưới cốc còn có một con suối nhỏ, xưa kia là nước suối ngọt lành chảy qua, nhưng hiện nay suối đã có mùi hôi thối, nguồn suối đã bị ô nhiễm, thối rữa.