Huyệt thần đình vừa mở ra ba đại kiếm thai thái cổ liền cảm nhận được sự tồn tại của cổ thần, chúng nó liền lập tức bạo phát kiếm quang, thân kiếm kêu lên loong coong, lần lượt lộ ra hình thái khát khao, chỉ đợi thần niệm của tôi ra lệnh liền nhào lên diệt sát cường địch.
Ba kiếm đạo thái cổ tồn tại bên trong huyền quan cho nên cổ thần không thể cảm giác được, huyệt thần đình mở ra, liên thông ngoại giới với bên trong huyền quan, thì rốt cuộc nó cũng phát giác ra được nguy hiểm đang đến gần, bên trong đôi mắt oán độc không còn cảm giác hoang mang nữa, thay vào đó là tâm tình hoảng sợ của nó.
Một khắc sau, cổ thần liền quay đầu rời đi, thân thể xà độc vô cùng khổng lồ liền biến mất bên trong sương mù màu xám.
Thế nhưng mà tôi đã mở ra huyền quan rồi, làm sao lại có thể dễ dàng tha cho nó rời đi được.
Kiếm thai thần kiếm bay ra khỏi huyệt thần đình, truy giết theo nhanh như tia chớp, chỉ nghe một tiếng oanh cực mạnh, núi rung đất chuyển, cả độc nha cốc đều bắt đầu run rẩy, vách đá hai bên liên tục có đá lớn cuồn cuộn rơi xuống.
Thần kiếm miểu miểu, như sấm sét giữa trời quang.
Độc xà cổ thần phát ra một tiếng kêu thảm thiết, kiếm khí nổ tung đã trực tiếp khiến cho thân thể của cổ thần bị trọng thương, cũng đã khóa chặt vị trí của nó.
Sau đó kiếm thai ma kiếm cũng ra khỏi huyệt thần đình, ma kiếm thao thao, ngay lập tức khiến cho thân thể cổ thần nát bấy.
Tiếp đó là đến lượt kiếm thai quỷ kiếm ra tay, quỷ kiếm u u, tận diệt quỷ thần, trực tiếp khiến cho thần hồn của cổ thần tận diệt thành tro.
Ba kiếm thai thái cổ phối hợp chặt chẽ với nhau một cách hoàn mỹ, không để lộ sơ hở nào, đã khiến cho cổ thần ở cảnh giới thiên tôn đến cơ hội để trở tay cũng không có thì đã bị thần hình câu diệt.
Vừa mới cảm ngộ được sự vi diệu của mãnh hổ ngửi hương tường vy trong kiếm pháp võ đạo, sau lại bị thán phục bởi uy năng hủy diệt của ba kiếm đạo thái cổ khiến cho tôi không khỏi phải cảm thán sự vĩ đại của kiếm đạo.
Tôi đem ba kiếm thai thái cổ thu về bên trong huyền quan, quay người định xem xét vết thương của Mộ Vân Phàm, nào ngờ lại phát hiện cô ấy đang dùng một vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, mang kinh ngạc nhìn tôi.
"Thần hồn có bị thương hay không?" Tôi hỏi.
Mộ Vân Phàm chỉ lắc lắc đầu không nói chuyện, ánh mắt vẫn dính chặt vào người tôi.
"Tôi biết cô có rất nhiều nghi vấn, hỏi đi" Tôi thở dài một hơi nói.
Lần này Mộ Vân Phàm mới thu ánh mắt lại, nhưng vẫn lắc đầu không nói gì.
Việc này khiến tôi cảm thấy kỳ lạ, liền hỏi: " Tại sao không hỏi?""Được thôi, nếu như ngươi đã muốn ta hỏi vậy thì ta hỏi thôi.
Cổ thần có phải là bị ngươi giết rồi không?""Ừm.
""Có thể giết được một cổ thần ở cảnh giới thiên tôn trong chớp mắt, nói rõ rằng chiến lực của ngươi ít nhất cũng ở trên cảnh giới thiên tôn, có đúng không?""Đúng"" Ngươi dùng kiếm nhập đạo, có đúng không.
""Đúng.
""Trong tam giới người có thể dùng kiếm nhập đạo, lại có được chiến lực thiên tôn vốn không hề nhiều.
Trận Chiến Phong Thần sắp đến, thiên tôn kiếm đạo của Hai Đạo Nhân Tiên không thể nào xuất hiện ở Trấn Nam Quan, ngươi cũng tuyệt đối không phải là người của Âm Ti.
""Ừm.
""Ta không hiểu kiếm đạo nhưng mà ta biết ba thanh kiếm nhỏ bay ra từ bên trong huyền quan của ngươi lúc nãy có uy năng vô cùng vô hạn, rất có thể chính là kiếm thai trong truyền thuyết.
""Ừm.
""Còn phải tiếp tục hỏi tiếp sao? Sư huynh""Xem ra không cần nữa.
" Tôi nói.
Cô ấy đã chỉ ra rằng tôi đến từ Ma Đạo, lại nói ra sự tồn tại của kiếm thai.
Cuối cùng cái danh xưng "Sư huynh" Này chính là trực tiếp xác nhận tôi chính là Tạ Lan.
Tôi từng theo Khương Tuyết Dương đến Toàn Chân Giáo học đạo, cẩn thận tính toán lại thì địa vị của Khương Tuyết Dương ở toàn chân giáo rất cao, một tiếng sư huynh này của cô ấy cũng coi như là danh xưng với thực.
"Thật ra, ta vẫn còn một vấn đề muốn hỏi.
" Mộ Vân Phàm do dự nói.
"Vấn đề gì?""Ngươi có thể nhận ta làm đệ tử Ma Đạo không?""Thực ra ta cũng không sợ chết đến vậy, nếu không thì ta cũng không quay lại tìm ngươi rồi.
" Thấy tôi im lặng, Mộ Vân Phàm tranh thủ giải thích.
"Nếu như ta vẫn còn là Ma Đạo Tổ Sư thì đương nhiên có thể thu cô làm đệ tử Ma Đạo, nhưng mà hiện tại lại không được.
" Tôi nói.
"Cái gì? Chẳng thể hiện tại ngươi không còn là Ma Đạo Tổ Sư nữa sao?" Mộ Vân Phàm lắp bắp kinh hãi.
Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của cô ấy tôi liền sinh ra một loại xúc động muốn thổ lộ hết tất cả.
Thực ra có rất nhiều vấn đề bản thân tôi cũng hiểu rõ nhưng mà lại không thể giải thoát bản thân khỏi tâm tình phức tạp này.
Chỉ là những câu chuyện liên quan của tôi quá dài nơi này cũng không phải là nơi thích hợp để kể chuyện.
"Bọn họ vẫn còn ở bên ngoài chờ đợi, quay lại trước đi, chúng ta vừa đi vừa nói, nhớ rõ là phải giúp ta che giấu thân phận.
" Tôi nói.
"Được.
"Những người thủ thành nhìn thấy chúng tôi ra khỏi Độc Nha Cốc liền thở phào một hơi.
Có người hỏi đến dị động phát sinh ra từ bên trong Độc Nha Cốc, giải thích của Mộ Vân Phàm chính là cô đã sử dụng thần thông mật pháp của Toàn Chân để dời núi lấp lên huyệt động ban đầu của cổ thần.
Tuy rằng vẫn có người hoài nghi nhưng bởi vì tướng quân chi uy của cô ấy vẫn còn đó, cho nên chẳng ai dám hỏi nhiều hơn, quan trọng nhất chính là những người thủ thành này đa số đều có tu vi thấp, cho nên trừ phi tận mắt nhìn thấy còn nếu không thì họ căn bản không thể đoán được gì.
Còn suy đoán của tôi về cổ thần trước đó, Mộ Vân Phàm nói rằng không có chứng cứ, nhưng mà cổ thần xuất thế vốn không phải chuyện nhỏ, cho nên cô ấy vẫn phải báo cáo lên Khoa Linh Dị đợi họ đến xử lý.
Sau khi giải quyết xong, Mộ Vân Phàm để cho Tống Thanh Sơn ở phía trước dẫn đường quay về Trấn Nam Quan, tôi và cô ấy đi theo xa xa ở phía sau đội ngũ, dùng thần niệm truyền âm để trò chuyện.
Thực ra những chuyện liên quan đến tôi mỗi một chuyện đều là bí mật kinh thiên động địa, nhưng chẳng biết vì lí do gì tôi lại rất muốn nói hết tất cả những thứ liên quan đến tôi cho một đạo cô tướng quân rất đỗi bình thường trong tam giới này.
Có lẽ là bởi vì cô ấy cũng là đệ tử của Toàn Chân có một loại thân thiết đến từ mặt tình cảm.
Lúc làm đệ tử Toàn Chân, tôi vẫn đơn thuần chỉ là bản thân tôi, lúc đó tôi vẫn chưa tỉnh ngộ Đạo Thất Sát cũng chưa lĩnh ngộ được Kiếm Thất Sát, chỉ là một đệ tử người phàm vừa mới gia nhập đạo môn.
Quan trọng nhất chính là lúc đó tôi vẫn chưa phải là Ma Đạo Tổ Sư, lúc đó tôi chỉ là Tạ Lan, đồ đệ của Khương Tuyết Dương.