Cuộc chiến ở Trấn Nam Quan đã kết thúc rồi, liên minh Cửu Lê tử thương hơn sáu vạn người.
Khoa học kỹ thuật cường đại của nhân loại đã thay thế cho con người trong chiến tranh, nếu như không phải vậy thì trận chiến này tuyệt đối không thể chỉ tử thương hơn sáu vạn người, sáu trăm vạn thậm chí là sáu ngàn vạn đều có khả năng.
Thiệt hại lớn nhất của Trấn Nam Quan chính là Từ Phúc đã suy yếu, sau trận chiến này, từ phúc bởi vì Ngũ Lôi Tinh Phách mà tiêu hao thọ nguyên, đã tiến vào trạng thái Thiên Nhân Ngũ Suy sớm hơn.
Cái gọi là Thiên Nhân Ngũ Suy dùng để chỉ: Linh lực suy yếu, bề ngoài suy yếu, trí tuệ suy yếu, ngộ tính suy yếu, thần hồn suy yếu.
Cảnh giới của Từ Phúc là đạo tổ, nhưng mà ông ta không hề có thần vị, tuy rằng có thần thông của đại vu nhưng cơ bản vẫn là người.
Từ Phúc khi già yếu đã không còn đủ sức lực để tiếp tục đảm nhiệm vị trí lãnh tụ của nhân loại nữa, còn về trách nhiệm bảo vệ nhân loại thì toàn bộ đều đè lên trên người Tạ Uẩn.
Sau khi trận chiến ở Trấn Nam Quan kết thúc thì đại quân của khoa linh dị không hề rút đi mà vẫn ở trong trạng thái cảnh giác cao nhất.
Bởi vì Cổ Địa Miêu Cương đã xuất thế rồi, chính là ở ngay bên trong Thập Vạn Đại Sơn.
Trấn Nam Quan, thành lầu, quân trướng của Từ Phúc.
Một chiêu Ngũ Lôi Toàn Phong Thần Diệt Trảm đã khiến cho Từ Phúc rơi vào trạng thái Thiên Nhân Ngũ Suy sớm hơn, hiện tại đầu ông ấy đầy tóc bạc, nếp nhăn trên mặt hằn sâu như cây đa già.
Sinh cơ điêu linh, ánh mắt ảm đạm không còn ánh sáng.
Ở trước mặt Từ Phúc trôi nổi một Bàn Cờ Tinh Không, bàn cờ như trời đêm con cờ như ngôi sao.
Bình thường đánh cờ trên bàn sẽ chỉ có hai phương hồng hoặc đen, nhưng ở trên bàn cờ này lại có đến ba phương, lần lượt đại biểu cho Nhân Đạo, Ma Đạo, Tiên Đạo.
Trong trận doanh Ma Đạo, Đế Tinh đã không còn ở vị trí ban đầu, Tướng Tinh ảm đạm không có ánh sáng, còn về những chúng tinh khác, tuy rằng vẫn sáng chói lạnh lùng nhưng rõ ràng đã lộ ra sự thất thế, căn bản không thể hình thành được thế cân bằng với hai phương Tiên Nhân còn lại.
Đây là lần cuối cùng Từ Phúc có thể thôi diễn bàn cờ của Thiên Đạo, bởi vì thọ nguyên của ông ta đã đến điểm cuối.
Tạ Uẩn yên lặng đứng đối diện với Từ Phúc, xuyên qua bàn cờ tinh không nhìn từ phút từng chút một già đi.
Từ Phúc khom người xuống, ánh mắt cũng ngày càng đục ngầu.
Cuối cùng thần niệm của ông ấy đã không thể nào thôi diễn cho sự tồn tại của Bàn Cờ Tinh Không được nữa, thân thể choáng một cái, chúng tinh trên bàn cờ hỗn loạn sau đó liền biến mất.
Từ Phúc ngã xuống đất, liều mạng ho khan.
Tạ Uẩn đi lên hướng về phía lưng của ông ấy đánh vào một đạo lực lượng sinh mệnh, nhưng cũng chỉ có thể giúp ông ấy ổn định lại hơi thở, không thể thay đổi được gì.
"Cổ Địa Miêu Cương đã mở ra, vẫn không thể tìm được hắn sao?" Tạ Uẩn hỏi.
Từ Phúc lắc lắc đầu nói: " Ta chỉ có thể xác định là Tạ Lan vẫn chưa chết.
""Nếu như đã con sống vậy thì tại sao hắn lại không xuất hiện bên trên bàn cờ của Ma Đạo""Ta nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một khả năng""Là gì?""Tạ Lan cũng giống như Ma Đạo Tổ Sư năm đó vậy, chạy ra khỏi bàn cờ này""Chuyện này sao có thể?" TẠ Uẩn kinh ngạc hỏi.
"Ta cũng cảm thấy chuyện này không thể nào, với thực lực hiện tại của Tạ Lan căn bản không thể nào thoát khỏi bàn cờ, giải thích duy nhất chính là"Từ Phúc nói đến đây liền dừng lại, lộ ra vẻ mặt như đang nhớ lại chuyện xưa.
Chỉ vì một điều, có thủy có chung, tự thành viên mãn.
"Giải thích duy nhất chính là, bản thân Tạ Lan chính là Ma Đạo Tổ Sư năm đó, hắn đã thức tỉnh rồi"Lời nói này vừa phát ra thì mây gió trong thiên địa liền biến ảo.
Phía trên Trấn Nam Quan sấm sét cuồn cuộn, địa chấn núi rung.
Cổ Địa Miêu Cương thân là cổ địa hung hiểm nhất trong tứ đại cổ địa, theo sau sự hung hiểm của nó chính là cơ duyên vô tận.
Cỗ Địa Thục Sơn có Song Kiếm Tử Thanh, Cổ Địa Hoang Mạc Long Môn có dị bảo của Si Vưu, Cổ Địa Hạ Lan Sơn nhìn thì chẳng hề có gì nhưng lại là nơi tốt nhất để ngưng tụ ra hồn năng, có được tử ý vào quỷ khí vô tận.
Với tốc độ tu hành của Thùy Họa, nếu như không phải trải qua Trận Chiến Hạ Lan Sơn hấp thu hơn trăm vạn hồn năng thì cô ấy tuyệt đối không thể nào hoàn thành lần niết bàn thứ bảy của Tử Thần Thái Cổ Minh Giới trong một thời gian ngắn như vậy được.
Cổ Địa Miêu Cương cũng không có mật bảo, chỉ có vô tận thiên địa sát khí.
Sát là gì?Trong Cát Hồng Bão Phác Tử nói: "Tiếp xúc với sát khí liền sẽ điêu linh, tiều tụy như ngưng sương, ở vào dương khí sẽ rực rỡ ôn hòa như cành cây nở hoa"Sự tồn tại của sát khí là để chống đối với đủ các loại ảnh hưởng mặt trái của mệnh lý, chiêu gọi tai nạn vướng thân.
Cổ Địa Miêu Cương có địa thế hung hiểm nhất, sát khí trùng trùng, sát khí dưỡng sinh ra tà ma, tổng cộng có bảy cổ lực lượng tà ác, lần lượt đại biểu cho bảy tội nghiệt của lòng người: Nghi ngờ, tuyệt vọng, sợ hãi, thô bạo, phẫn nộ, căm hận, ngạo mạn.
Ma do tâm sinh, thứ mà tà ma tôi luyện chính là tâm trí và thần hồn.
Cổ Địa Miêu Cương nhìn thì chẳng hề có cơ duyên gì, nhưng thật ra khắp nơi đều là cơ duyên.