Chiến thắng nghi ngờ có thể nắm giữ tín niệm kiên định, chiến thắng tuyệt vọng có thể mãi mãi tràn đầy hi vọng, chiến thắng sợ hãi có thể dũng cảm tiến về phía trước, chiến thắng thô bạo có thể cảm ngộ tâm cảnh thượng thiện nhược thủy.
Những thứ này đối với người tu hành mà nói thì rất quan trọng, vậy nên sau khi Cổ Địa Miêu Cương mở ra thì tam đạo đều sẽ tiến vào bên trong dùng lực lượng tà ma để tôi luyện tâm trí và thần hồn của bản thân, chuẩn bị cho Trận Chiến Phong Thần trong tương lai.
Ngoài ra còn có một truyền thuyết liên quan đến Cổ Địa Miêu Cương.
Truyền thuyết kể rằng nếu như có người khiêu chiến và đánh bại cả bảy đại ma tôn thì mãi mãi sẽ không bao giờ đánh mất bản thân.
Tôi không muốn làm Ma Đạo Tổ Sư nữa, nguyên do là bởi vì tôi đã tự đánh mất bản thân, vậy nên Cổ Địa Miêu Cương mở ra đối với tôi mà nói hoàn toàn chính là một cơ duyên lớn bằng trời!Sao đêm, Thành Nam Trường, một góc hoang tàn nào đó của thành quan.
"Cổ Địa Miêu Cương đã xuất thế ngài sẽ quay về sao?" Mộ Vân Phàm nói.
Tôi không trả lời, mà nghiêm túc nhìn cô ấy rồi đọc ra sấm ngôn chỉ thuộc về Ma Đạo Tổ Sư: "Ngũ Hành Tùy Ngã Nhậm Tâm Du, Tứ Hải Chúng Sinh Giai Hữu Duyên, Mạn Đạo Hùng Quan, Chân Như Thiết, Vô Danh Cung Nội Tận Thiện Ngôn"Mộ Vân Phàm xuất thân từ Toàn Chân Giáo, nên nhất thời không thể hiểu được tôi có ý gì, trên mặt mang theo vẻ hoang mang.
"Bắt đầu từ ngày hôm nay, cô sẽ là đệ tử Ma Đạo ta""Rốt cuộc ngài cũng chịu làm Ma Đạo Tổ Sư rồi?" Mộ Vân Phàm vui vẻ.
"Cũng giống như những gì cô nói đó, ta là ai không hề quan trọng, quan trọng là ta muốn trở thành ai"Tôi không thể đề ra giáo nghĩa của bản thân là bởi vì tôi đã đem tám chữ "Chúng sinh bình đẳng, hữu giáo vô loài" Này thành tín ngưỡng của bản thân, cho dù tôi không thể làm Ma Đạo Tổ Sư thì cũng sẽ lựa chọn làm một đệ tử Ma Đạo, vạn thế thiên hồng.
Sau khi đã hiểu ra được điểm này thì tôi cần gì phải tiếp tục trốn tránh nữa.
Nghe tôi nói xong, Mộ Vân Phàm liền chỉnh trang lại y phục, nhìn tôi cong người hành lễ nói: " Đệ tử Mộ Vân Phàm, bái kiến Ma Đạo Tổ Sư.
"Tôi thản nhiên nhận lễ, đợi khi cô ấy đứng thẳng vậy thì nói: " Ta phải đi rồi""Đi đâu?""Cổ Địa Miêu Cương, cướp đoạt tiên cơ.
"Cổ Địa Miêu Cương khắp nơi đều là cơ duyên, bản thân tôi đã không còn ở trên bàn cờ nữa, đương nhiên cũng chẳng ai có thể tra xét được hướng hành động của tôi, nhân đó tiến vào Cổ Địa Miêu Cương trước một bước có thể khiến tôi có được cơ hội khiêu chiến toàn bộ bảy đại ma tôn.
Nếu như đợi đến khi đại quân của đạo môn tiến vào chiếm đóng thì lúc đó tôi sẽ bị chiến loạn liên lụy, không thể nào chuyên tâm trảm giết bảy đại ma tôn.
"Cổ Địa Miêu Cương vô cùng hung hiểm, một mình đạo tổ tiến vào, ta lo lắng""Cô đừng quên là tôi, cái tên đạo tổ này không có tim, ma do tâm sinh, tâm ma huyễn tượng do lực lượng của tà ma diễn sinh ra không thể làm gì được ta, ta có thể trực tiếp khiêu chiến bảy đại ma tôn" Tôi cười nói.
"Muốn khiêu chiến bảy đại ma tôn thì đạo tổ cũng phải có một thanh kiếm trước mới được chứ" Mộ Vân Phàm nhắc nhở tôi.
"Kiếm của ta vẫn luôn ở đây" Tôi nói.
Kiếm Thuần Quân đã bị thần hồn của tôi tế luyện qua, cho dù nó ở bất cứ nơi đâu, chỉ cần thần trí của tôi vẫn còn thì tôi liền có thể triệu hoán nó quay về.
Ngày đó tôi mang Thuần Quân đưa lại cho Nhân Tộc, một là bởi vì cảm xúc cá nhân không muốn dính dáng vào Thái Cổ Kiếm Đạo, hai là bởi vì muốn để cho Tuyết Dương hiểu được tâm ý của tôi.
Tôi đã tính ra Từ Phúc sẽ đem Thuần Quân giao cho Tuyết Dương, chỉ cần Thuần Quân vẫn còn trong tay Tuyết Dương thì Ma Đạo tuyệt đối sẽ không rời khỏi Quy Khư, cho dù Cổ Địa Miêu Cương có mở ra thì Ma Đạo cũng sẽ không đi đến tranh đoạt cơ duyên.
Bởi vì đạo tổ không có ở đó, Phá Quân vẫn chưa tỉnh lại, Ma Đạo căn bản không thể chiến đấu.
Hiện tại tôi chuẩn bị triệu hoán Thuần Quân, Thuần Quân vừa động liền đại diện cho việc tôi hạ lệnh với đệ tử Ma Đạo, Ma Đạo chính thức tham gia vào Trận Chiến Ở Cổ Địa Miêu Cương.
"Sau khi ta đi cô ở lại nơi này chờ đại quân Ma Đạo đến nơi, đến lúc đó cùng đi vào cổ địa với bọn họ.
Trận chiến ở cổ địa lần này Khương Hành Tẩu cũng sẽ đến cô có thể ở lại bên cạnh cô ấy.
""Được"Phân phó xong tôi quay mặt hướng về Đông Hải.
Giơ tay hướng về phía không trung, miệng nói: " Kiếm đến!"Đông Hải, Đình Viện Quần Tinh.
Tin tức Cổ Địa Miêu Cương xuất thế đã truyền khắp tam giới.
Chẳng qua là bởi vì Cổ Địa Miêu Cương vô cùng hung hiểm cho nên dù là Nhân Đạo hay Tiên Đạo cũng không hề lập tức tiến vào chiếm giữ.
Khương Tuyết Dương đi lên Đài Quan Tinh, nhìn về phía Miêu Cương xa xôi.
Nhìn được một lúc, Khương Tuyết Dương liền ngồi lên trên ghế đá, mở ra hộp kiếm, lấy thanh cổ kiếm phát ra hàn quang lạnh lẽo ở bên trong ra.
Thanh kiếm này phong mang tất lộ, hàn quang thiểm thước.
Thanh kiếm này tên gọi là Thuần Quân, thuần quân tôn quý vô song, cũng chính là tượng trưng cho thân phận của Ma Đạo Tổ Sư.
Khương Tuyết Dương duỗi hai ngón tay trắng như tuyết lướt qua thân kiếm, vẻ mặt ngẩn ngơ.
Từ sau khi Từ Phúc mang trả thanh kiếm lại thì mỗi buổi tối cô ấy đều sẽ đến đây cảm ngộ thần thức bên trong kiếm.
Trong lúc cô ấy đang ngẩn ngơ thì Thùy Họa đã đi đến bên cạnh.
Vẻ mặt của Thùy Họa tiều tụy, giữa mày mang theo cảm xúc lo lắng ưu tư, trên người cô ấy vẫn không thể nhìn thấy một chút hi vọng nào rằng Tướng Phá Quân sẽ trở về.
"Có phải là chàng ấy đã đi theo Kiêm Hà đến Thái Cổ Ma Giới rồi không?" Thùy Họa hỏiLiên quan đến hướng đi của Kiêm Hà thì Khương Tuyết Dương đã có thể suy đoán ra.
"Không có, anh ấy vẫn ở nhân gian" Tuyết Dương nói.
"Nếu như đã ở nhân gian thì tại sao vẫn không quay lại?"Khương Tuyết Dương vẫn chưa kịp trả lời thì Kiếm Thuần Quân trong tay đột nhiên vụt lên, hướng về phía Tây Nam phá không mà đi.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Thùy Họa hỏi.
"Anh ấy quay lại rồi"Nói xong khóe môi của Khương Tuyết Dương nở một nụ cười dịu dàng vui vẻ.