Kỳ thực tôi vẫn đang đợi tin tức về việc Miêu Cương Cổ Địa khai mở.
Chỉ Miêu Cương Cổ Địa mới có thể giúp tôi tìm lại chính mình.
Tôi không trở lại Ma Đạo là bởi vì không biết phải dùng thân phận của ai để đối mặt với đệ tử Ma Đạo, là ông ta của ban đầu, hay là tôi của bây giờ.
Thế nên tôi mới như người đang lạc lối.
Sau khi triệu hoán kiếm Thuần Quân, tôi bèn ngự kiếm tới Thập Vạn Đại Sơn.
Sau khi điện Vạn Ma biến mất, Ma ý ở Thập Vạn Đại Sơn cũng dần dần tan biến, bầu trời đã có vài phần quang đãng.
Sau đó, Miêu Cương Cổ Địa xuất thế khiến cho Cổ Thần và Ma Thú trong núi kinh sợ mà bỏ chạy, chướng khí và lưu độc cũng được thanh lọc.
Thập Vạn Đại Sơn vì vậy mà trở nên xinh đẹp trong lành hơn.
Chỉ là sâu bên trong Thập Vạn Đại Sơn vẫn còn mờ mịt như cũ, quanh năm bị bao phủ bởi một tầng sương mù hư không dày đặc.
Lối vào của Miêu Cương Cổ Địa ẩn trong lớp sương mù này.
Sau khi trận chiến trấn Nam Quan kết thúc, Cổ Địa mới coi như chính thức xuất thế.
Mà tôi chính là người đầu tiên đến tìm lối vào của nó.
Con mắt dò xét của Tam giới không ngừng lang thang khắp nơi trong Thập Vạn Đại Sơn.
Trên đường đến đây, tôi phát hiện ra một vài đạo thần niệm khí thế không gì sánh được, lần lượt đến từ Hàm Cốc Quan, Thiên Đình, Cửu U, Đông Hải.
Bên cạnh đó hãy còn một đạo thần niệm đến từ Cửu U Âm Ty vẫn luôn tính toán cố gắng xác định vị trí của tôi, khiến tôi vô cùng chấn kinhMãi cho đến khi tiến vào trong màn sương mù âm u dày đặc kia mới coi như hoàn toàn cắt đứt được đạo thần niệm đó.
Sau đó, tôi mở huyệt Thần Đình, phóng thích ba thanh Thái Cổ Kiếm Thai Thần Kiếm xuyên qua làn sương.
Thần niệm của tôi được phong kín trong Kiếm Thai, rất nhanh liền tìm được lối vào Miêu Cương Cổ Địa.
Lối vào nằm giữa hai dãy núi cao thấp nhấp nhô, là một vòng xoáy hư ảo khổng lồ lơ lửng giữa không trung, giống như hải nhãn của Quy Khư năm xưa.
Muốn vào Cổ Địa buộc phải lao vào giữa vòng xoáy, lại thuận theo dòng chảy hư không để tiến vào.
Cuối cùng sẽ được đưa tới nơi nào, thế nhưng chẳng ai biết được.
Âm Ty, bên bờ Vong Xuyên.
Kể từ khi tiết lộ bí mật về vận mệnh của Ma Đạo Tổ Sư, Cửu U Nữ Đế thường hay tới bờ sông Vong Xuyên.
Nhặt một đóa Bỉ Ngạn Hoa vân vê trên đầu ngón tay trắng hồng, lại đứng một lúc thật lâu trước đá Tam Sinh.
Nhìn rồi lại nhìn, khóe miệng đôi lúc khẽ nở một nụ cười bí hiểm, hoặc lại vô ý nhíu mày.
Cười là bởi vì người kia thế nhưng thật sự vẫn chưa tan biến cùng đất trời, nhân gian hãy vẫn còn dấu vết vận mệnh của ông ta.
Sở dĩ chau mày là bởi, con đường của người đó sau này sẽ chẳng còn nàng nữa rồi.
Chỉ có điều, mặc dù không có nàng, trong trái tim của người đó vẫn khắc sâu hình bóng một nữ nhân tên Uy Nhuy.
Uy Nhuy không phải chính là thân phận của nàng sau khi luân hồi đầu thai sao?Bởi vậy mà Cửu U Nữ Đế lúc vân vê đóa hoa vẫn thường mỉm cười nhiều hơn so với cau mày.
Thế nhưng những ngày tháng như vậy, Cửu U Nữ Đế cũng chẳng trải qua được bao lâu.
Rất nhanh nàng liền không thể cảm nhận được sự tồn tại của Uy Nhuy nữa, bởi vì Uy Nhuy chỉ sống trong trái tim của người đó, tim không còn, Uy Nhuy cũng không còn.
Cửu U Nữ Đế bắt đầu tìm kiếm dấu vết của người kia trong nhân gian, thế nhưng mảy may chẳng thấy gì.
Mãi cho đến khi Miêu Cương Cổ Địa khai mở, nàng gieo thần niệm xuống Thập Vạn Đại Sơn mới ngẫu nhiên gặp được hắn, sau đó thần niệm lại bị đứt đoạn.
Thần niệm bị đứt đoạn, Cửu U Nữ Đế liền trực tiếp mở một cánh cổng dẫn thẳng tới Thập Vạn Đại Sơn.
Đang định tiến vào vòng xoáy, sau lưng tôi bỗng nhiên cảm nhận được một đạo thần niệm khí thế cường đại đang chập chà chập chờn.
Ngoảnh lại mới phát hiện Cửu U Nữ Đế đã tới nơi này.
Nhìn thấy cô ấy, tôi cũng không quá ngạc nhiên, bởi vì lúc này tôi đã đoán ra được đạo thần niệm muốn phong ấn mình lúc trước vốn đến từ cô ấy.
Chúng tôi đều không nói gì, nhìn chằm chằm đối phương.
Giữa Cửu U Nữ Đế và Ma Đạo Tổ Sư có rất nhiều chuyện xưa, mà trong tim tôi còn giấu một cô gái tên Uy Nhuy.
Trầm mặc đã lâu, cuối cùng vẫn là tôi lên tiếng trước: “Phúc sinh vô lương thiên tôn, Tạ Lan kính chào Nữ Đế Bệ hạ.
”Thấy tôi tự xưng mình là Tạ Lan, trong mắt Cửu U Nữ Đế ánh lên vẻ thất vọng.
“Xem ra ngươi cuối cùng vẫn không phải ông ta.
”“Nữ Đế Bệ hạ có phải đã sớm biết ta chính là thân thể niết bàn của người ấy?” Tôi hỏi.
“Trước đây vốn cũng chỉ hoài nghi, ngày đó Bỉ Ngạn hoa nở trên cờ Chiêu Hồn của Ma đạo, ta mới có thể xác định.
”“Nữ Đế Bệ Hạ làm sao có thể biết được trên cờ Chiêu Hồn có hoa Bỉ Ngạn?”“Hoa Bỉ Ngạn trên cờ Chiêu Hồn là dùng tinh huyết trên đầu quả tim của Cô mà thêu lên, cũng chỉ nở cho một mình người ấy nhìn.
Chỉ cần hoa nở, Cô nhất định sẽ cảm nhận được.
” “Hóa ra là vậy, ta không phải người ấy, Nữ Đế Bệ Hạ có phải thất vọng lắm không?” Tôi hỏi.
“Có một chút, Cô vốn tưởng rằng sau khi ngươi thức tỉnh, hắn có thể quay lại.
Đáng tiếc Cô đã đánh giá thấp quyết tâm của hắn, cũng không thể ngờ hắn có thể vô tình như vậy, nhẫn tâm xóa sạch tất cả ký ức.
” Cửu U Nữ Đế cũng không phủ nhận.